
Chàng Guitar
Bình chọn: 660
Bình chọn: 660
***
- Chi! Chép bài với!
Nam khều khều tay tôi khi chuông báo vào tiết vang lên. Vẻ mặt nài nỉ của cậu ta dễ thương cực kì. Tôi trừng mắt, bặm môi:
- Không!
- Đi mà, tớ năn nỉ.
- Tớ chép bài còn cậu nằm ngủ hả?
- Không ngủ. Tớ chỉnh sửa sáng tác của tớ để đem đi dự thi. Ở nhà tớ làm hoài không xong.
- Kệ cậu
Tôi lạnh lùng đáp, trong lòng cứ thấy áy náy. Nam từng kể với tôi về việc mình sáng tác bài hát để dự thi một chương trình tìm kiếm những ca khúc mới, vì mọi thứ mới mẻ nên cậu gặp không ít khó khăn. Biết vậy nhưng tôi vẫn nói cứng. Một thoáng thất vọng trên gương mặt Nam, cậu tiu nghỉu.
- Cậu thật khó tính!
- Kệ tớ.
Không hiểu sao trong lòng tôi đã muốn giúp nhưng miệng vẫn lạnh lùng. Nam và tôi chẳng nói gì với nhau suốt tiết học đó. Tôi lén nhìn. Cậu ấy đang chép bài và chăm chú nghe giảng, chốc chốc lại gãi đầu suy nghĩ. Cuối tiết năm, đứa nào cũng nhanh tay thu dọn sách bút, tay ôm cặp, chân nhịp nhịp, mắt đăm đăm nhìn ra cửa như chỉ chờ chuông reo là phóng ầm ra ngay. Đầu óc mệt mỏi sau năm tiết học, bụng ruột réo ỏm tỏi, đứa nào đứa nấy đều hóng từng giây đồng hồ. Tôi cũng thế. Sáng ăn có mẩu sôi bé tí giờ bụng sôi ùng ục, mắt chỉ nhìn thấy bàn ăn ở nhà. Đang nuốt nước bọt cái ực thì... Nam khều tôi, chìa ra mảnh giấy. Chưa kịp hỏi cái gì thì cậu đã đứng lên đi ra khỏi lớp, để tập sách vẫn còn ngổn ngang trên bàn. Tôi mở tờ giấy gấp tư ra, hơi căng thẳng. "Ở lại tớ nói cái này tí". Hú hồn. Tưởng đâu thư tuyên chiến chứ ^^. Chuông reo. Bắt đầu một chuỗi náo loạn. Tiếng nói cười, tiếng bước chân bịch bịch, tiếng đóng cửa ầm ầm, tiếng gọi nhau í ới hòa vào nhau, huyên náo. Khi những tiếng ồn thưa thớt dần, tôi mới thấy Nam lững thững bước vào từ cửa, trên tay cầm bịch gì đó.
- Cậu đi đâu mà không nói một lời thế! Tớ thu dọn sách vở cho cậu rồi đấy!
Tôi vừa nói vừa chỉ vào đống sách vở đã được xếp gọn gàng, không giấu ánh nhìn vào cái bịch Nam đang cầm.
- Trà sữa với mì kẹp tớ vừa mua này. Ăn đi. – Nam đưa chúng cho tôi.
- Hơ sướng thế! Hôm nay tớ đâu có giận cậu. – Tôi đón lấy cười tít mắt.
- Cho dễ bắt đầu câu chuyện í mà. – Nam cười gian gian, ngồi xuống chiếc ghế trước mặt tôi.
- Hối lộ hả? Chừng này không đủ đâu. – Tôi nhìn Nam nghi ngờ, cầm chiếc bánh mì kẹp và cắn một miếng khá to. Haha được ăn là hạnh phúc.
- Trông cậu như mấy ngày không ăn gì á!
Nam xoa xoa đầu tôi và cười vang. Tôi hơi bối rối với hành động của Nam, mém tí là nghẹn. Nuốt cái ực, tôi làm một hơi trà sữa rồi nói:
- Cậu nói gì nói đi. Trưa trờ trưa trật rồi đó bạn.
- Cậu rất muốn học guitar phải không?
- Sao cậu biết?
- Chẳng phải cậu ghi điều đó trong "Sổ đỏ" sao?
Tôi quên béng việc này. Thực ra lớp tôi có một cuốn sổ để các thành viên trong lớp ghi vào đó cái lí lịch trích chéo của mình đại loại như tên tuổi, sở thích, ước mơ... được thống nhất gọi tên là Sổ đỏ (vì nó có bìa màu đỏ ^^) Cuốn sổ được đặt ở hộc bàn giáo viên để mọi người nếu muốn đều có thể lấy đọc và để "hiểu và yêu quý nhau hơn" theo đúng như lời của chủ nhân cuốn Sổ đỏ - lớp trưởng Khoa bầu bĩnh. Mọi ước mơ, mong muốn đều được ghi ở trong đó. "Chơi được guitar thành thạo", tôi đã ghi như thế vào dòng "những điều muốn làm" của cuốn sổ. Thích thì thích, muốn thì muốn nhưng tôi vẫn chưa thực hiện được. Việc học hành bận rộn khiến tôi cứ chần chừ mãi. Mỗi lần nhìn ai đó chơi guitar, tôi ganh tị hết sức. Cứ ước giá như... Tôi nheo mắt nhìn Nam. Trông mặt cậu ta lúc này hết sức gian:
- Ừ, tớ có ghi như thế. Mà sao?– Tôi buột miệng hỏi tiếp, ai ngờ... trúng phóc – Cậu dạy guitar cho tớ à?
- Uầy, cậu làm mất đi cả bất ngờ à. Thôi, được rồi, không vong vo nữa. Ừ, đúng, tớ sẽ dạy guitar free cho cậu đổi lại cậu phải chép bài cho tớ và phụ đạo cho tớ mấy môn tớ yếu. Đồng ý không?
- Tớ nghĩ đã.
- Một khóa học guitar bây giờ có giá cũng không rẻ đâu, với lại vào đó cậu sẽ học nhạc lý rất nhiều, sẽ rất mau chán. Tớ sẽ dạy đệm đàn cho cậu để lúc nào muốn hát bài gì cậu cũng có thể chơi được, không cần phải biết tường tận về nhạc lý. À, tớ cho cậu mượn đàn của tớ để luyện tập luôn. Sao? Hấp dẫn chứ?! – Mắt Nam hấp háy.
- Ừm... nhưng tớ chỉ chép bài cho cậu khi cậu không-thể-chép-bà
Với một chiếc roi mây, lão đã quất thật lực vào người bà vợ. Chuyện đánh đập chỉ diễn ra hai lần. Trận đòn thứ hai vợ lão đã liệt giường. Lão kiếm thêm được một khoản nhỏ nhờ việc dọn dẹp […]
Truyện ngắn
Bữa trưa hôm đó, sau giờ tan làm thì nó thấy một gói mì tôm để góc giường của anh chàng người dân tộc kia. Biết chắc chắn là của anh chàng này, nó bèn nảy sinh ý muốn trêu chọc cho vui... Ở[…]
Truyện ngắn
Nhìn thấy vậy mà không phải vậy
Chao ôi!Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật! Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò[…]
Truyện ngắn
Má ơi! Nhà mình giờ hết nghèo rồi má hè! Má cười làm nhăn dúm mấy nếp da đồi mồi trên mặt: Nhà mình có nghèo bao giờ đâu con, nhà mình chỉ ít tiền thôi. Có một bến sông đã tắm mát suốt c[…]
Truyện ngắn
Cô bảo "Tình cảm là thứ để cảm nhận chứ không phải để phán xét đâu con!". Thế nên tôi nghĩ, dù ít nhiều trên đời này cũng có cái gọi là tình cho không, đôi khi người ta cho mà không biết. T[…]
Truyện ngắn
Đột nhiên anh xuất hiện trong cuộc sống vốn bình lặng lâu nay của Lan làm cho cô cũng có chút xao động... Lan vẫn đang mơ màng trong chăn muốn ngủ thêm phần vì là ngày nghỉ, phần vì trời ré[…]
Tâm Sự
Hãy hôn nhau 99 lần trước khi chia tay
Lời chia tay nói quá nhiều cũng giống như thuốc kháng sinh uống thường xuyên sẽ mất dần tác dụng. Cô gái và người yêu cô quen nhau đã được bốn năm, nhưng anh ta quả thực không phải là một n[…]
Truyện Blog
Nếu bạn không từ bỏ ước mơ, sẽ có một ngày ước mơ thành sự thật. Dù sớm hay muộn! Ngày đầu tiên của năm học, vị giáo sư môn hóa lớp của lớp tôi tự giới thiệu mình với sinh viên trong lớp[…]
Truyện ngắn
Bạn gái cũ là chị dâu tương lai của tôi
Thế là tôi đợi đến cái ngày mai của ổng. Đúng hẹn, ổng đưa bạn gái về nhà, ổng vảo trước, rồi kéo cô bạn gái còn đang e thẹn của ổng vào sau. Và tôi thấy có gì nhói nhói trong tim, tôi đứng[…]
Tâm Sự