
Bố luôn ở đó mà
Bình chọn: 560
Bình chọn: 560
- Chú đi du lịch một mình. Còn con gái chú, cháu không còn cơ hội gặp con bé rồi. Nó đã mất cách đây hai tháng vì bệnh ung thư máu. Còn vợ chú đã mất vì sinh khó lúc sinh con bé.
Quá bất ngờ, tôi chẳng còn biết làm gì ngoài nói một lời xin lỗi. Chú khẽ cười, như để xua tan sự bối rối trong tôi lúc này:
- Chú không sao! Cháu có lỗi gì đâu! Chỉ vì cháu không biết chuyện của hai mẹ con Cẩm Vân thôi mà. Còn cháu từ hôm qua đến giờ chú thấy cháu hay đi một mình. Bố mẹ cháu không đi cùng sao?
- Cháu cũng đến đây một mình giống như chú. Cháu và bố dự định đi du lịch cùng nhau, nhưng cách đây bốn tháng bố cháu mất trong một tai nạn giao thông. Bố mẹ cháu đã ly hôn, mẹ cháu hiện đang sống ở nước ngoài. Cháu sống ở đây cùng bố.- Tôi trả lời thật chậm cố giữ cho mình không khóc.
- Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi. Chú tin là bố luôn dõi theo cháu và mong cháu đi chơi vui vẻ. À mà, nói chuyện từ nãy đến giờ chú vẫn chưa biết tên của cháu.- Chú vừa muốn hỏi tên tôi vừa muốn "đánh lạc hướng".
- Cháu là Kim Ngân.- Tôi khẽ trả lời.
- Còn chú là Dũng, rất vui được gặp cháu. Bây giờ, chú có chút việc phải đi. Chú còn ở đây chơi vài ngày nữa, nếu có việc gì cần giúp cháu cứ đến tìm chú nhé! Chú ở phòng 609.
Chú Dũng đi rồi, tôi rời khách sạn đi loanh quanh một vòng ngắm Đà Lạt buổi sáng. Trời chợt đổ mưa, tôi đành trở về khách sạn ăn trưa sau đó ngủ một mạch cho tới chiều. Khi tôi ngủ dậy trời đã tạnh, những đám mây chiều ánh lên trong ráng vàng rực rỡ, báo hiệu ngày mai là một ngày nắng đẹp. Tự nhiên tôi muốn hóng gió một chút, cơn gió se se của chiều Đà Lạt. Tôi chỉ có thể gặp cái se se hao hao giống thế này ở Hà Nội vào những buổi chiều tháng chín. Nhớ cứ khoảng 6h chiều, nấu cơm xong tôi lại ra cổng ngồi trên xích đu nhỏ đợi bố về ăn cơm. Về đến nhà, hôm nào không thấy tôi mặc chiếc áo khoác, bố lại mắng yêu: "Lại muốn ốm để làm nũng bố phải không?". Tôi nửa gật, nửa lắc đầu. Trước khi vào nhà bố con cởi áo khoác ra, khoác cho tôi. Có mấy bước chân sao bố phải cẩn thận vậy chứ. Nhưng khi khoác chiếc áo có mùi cồn, trộn lẫn mùi mồ hôi mằn mặn của bố tôi cảm thấy thật ấm áp.
Sống mũi tôi lại cay cay. Tôi vội giơ tay lau giọt nước mắt vừa kịp rơi trên má. Nhắm mắt, hít một hơi thật sâu tôi cố giữ cho mình bình tĩnh trở lại.
-Ra ban công đứng hóng gió mà cấu không mặc thêm áo sao? Cẩn thận không ốm đấy!
Là chú Dũng, chắc chú ấy cũng ra đây hóng gió. Phòng chú cũng ở tầng này mà. Chợt chú cúi xuống nhìn tôi rồi nói:
- Cháu đang nhớ bố hả?
Tôi không trả lời, chỉ khẽ gật đầu. Nhìn chú chống tay lên ban công, đứng thở dài ngắm mấy đám mây xa tít tận phía chân trời. Tôi khẽ nói:
- Chú cũng đang nhớ Cẩm Vân mà.
Chú Dũng xoay người, dựa lưng vào ba công, cố nói đùa:
- Thiên đường chắc đẹp lắm nên bố cháu và Cẩm Vân lén lên đó, bỏ lại chúng ta ở đây. Hai người này xấu tính thật. Đã xấu vậy mà chúng ta chẳng mặc kệ họ được cứ phải nhớ họ mới lạ.
Chợt trong lòng tôi có một cảm giác rất lạ. Một điều gì đó như mách bảo tôi hãy cùng chú Dũng làm một điều gì cho cả hai chú cháu. Tôi nói thật nhanh, vì nếu chần chừ một chút thôi can đảm của tôi sẽ bay sạch:
- Vậy để cháu làm con gái chú nhé! Chỉ trong mấy ngày ở Đà Lạt này thôi! Được không chú?
Chú nhìn tôi hồi lâu, rồi kéo tôi ôm vào lòng nói khẽ: " Bố đồng ý với con, con gái"!
Sáng nay tôi vừa thức dậy, đã nghe tiếng gõ cửa. Là chú Dũng. Không bây giờ phải là "bố" Dũng mới đúng! Vừa vào phòng bố đã giục:
- Con thay quần áo nhanh lên, bố đưa con đi ăn sáng rồi hai bố con mình cùng nhau đi một vòng để khám phá Đà Lạt nữa.
- Tuân lệnh bố- Tôi nhanh nhảu đáp rồi khẩn trương đi thay quần áo.
Vừa xuống tới sảnh bố Dũng đã đề nghị:
- Bố con mình đi ăn phở nhé!
Tôi lắc đầu quầy quậy phản đối ngay:
- Ở Hà Nội con ăn phở ngán lắm rồi, tới đây phải ăn món nào đặc
biệt một chút chứ! Bố cứ để việc này cho con.
Tôi dẫn bố Dũng đến quán bánh ướt lòng gà trên đường Tăng Bạt Hổ. Bánh ướt mềm, khi cho vào trộn cùng với nước dùng vẫn dai chứ không bị bở, ăn kèm lòng gà được xào rất vừa miệng, cộng thêm nước dùng đậm đà, đúng là ngon tuyệt cú mèo.
Vừa ăn bố vừa tấm tắc khen:
- Đúng là ngon thật! Xem ra không thể "xem thường" con được. Đến Đà Lạt lần đầu mà cũng thông thạo ra phết.
Ăn sáng xong, hai bố con quyết định tới địa điểm du lịch gần nhất "trái tim của thành phố Đà Lạt"- Hồ Xuân Hương. Tuy bây giờ không phải là mùa xuân, nhưng đứng ở đây vẫn có thể có ngửi thấy mùa thơm của hoa cỏ. Tôi vừa nhắm mắt đón cơn gió mát lành, vừa khẽ hát vu vơ. Nhìn thấy vậy, bố Dũng liền bảo:
- Con lãng mạn thật đấy! Giống y như Cẩm Vân, ở nhà, con bé toàn vừa dọn dẹp, vừa hát véo von.
- Bố con cũng vậy. Lúc nấu cơm, dọn dẹp hay khi đi trên đường bố đều cất tiếng hát khe khẽ. Con hay
Nhà bạn quá giàu, bạn quá hoàn hảo và tất cả điều đó hoàn toàn đến với một người xứng đáng hơn tôi. Dưới sự ngỡ ngàng, lo lắng, bao lo toan,... và rồi tôi đã lên mái trường THPT. Hôm đó, tô[…]
Truyện ngắn
Bọn con gái đứa nào cũng tỏ ra ngạc nhiên, tại xưa nay có thấy Tuấn và Như đứng nói chuyện với nhau bao giờ đâu, giờ lại trở thành một cặp? TIN ĐỒN Trong căngtin, Tuấn và Long đang "nhồm n[…]
Truyện ngắn
Ngày 08/11/2014: 10 tin nhắn gửi đi: 4h30, nhà 1A – T.K.D. Không ai được phép vắng mặt, không ký bất cứ loại giấy xin phép nào. Ok? 9 nhân mạng ok, 1 tin nhắn trả lời: Hâm à, ai mở cửa ch[…]
Truyện ngắn
Mỗi chúng ta, khi được sinh ra, đều có năng lực riêng và ý nghĩa nhất định với cuộc đời. Chuyện kể rằng có một người thợ đá không bằng lòng với chính mình và vị trí của mình trong cuộc sống[…]
Truyện ngắn
Nhân vật chính trong một câu chuyện
Vậy mà hôm đó cô bắt gặp người yêu mình đang tán tính một người con gái khác, anh sững sờ giống như bị bắt quả tang. Một người bạn của tôi hôm trước đã chia tay người con trai mà cô ấy rất[…]
Truyện Blog
Nông nổi tuổi trẻ cùng với sự hiếu thắng, nó bước ra khỏi nhà với tất cả tài sản trên người, là hai bàn tay trắng. Con yêu ba mẹ nhất trên đời! Câu nói ngây thơ của đứa con 5 tuổi bỗng dưn[…]
Truyện ngắn
Có lẽ duyên phận đưa anh đến bên cô. Mặc bao lời khuyên ngăn, một lễ cưới xinh đẹp diễn ra ở thánh đường. Anh gặp cô trong một lần theo đoàn về tình nguyện khám chữa bệnh ở vùng sâu vùng xa.[…]
Truyện ngắn
Ðừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn luôn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô tận. Hết cuộc tuyệt vọng này đến một cuộc tuyệt vọng khác bi[…]
Truyện Blog