
Bình thường à! Chúc cậu may mắn!
Bình chọn: 550
Bình chọn: 550
- Lười!
Giọng Long chen vào.
- Lười đấy!
Chi bĩu môi, cắm mặt vào máy tính tiếp.
- Chi ơi! Giúp tôi nhặt rau với!
Trong bếp vọng ra tiếng của Tuấn Linh. Chi rời mắt khỏi máy tính, do dự xem có nên bỏ máy tính vào giúp Linh hay không.
- Để tôi làm cho!
Long để lại một câu rồi chạy vào trong bếp. Giang nhìn theo cái dáng chạy của Long mà cười cười. Mặt Chi lại ngẩn ra.
Sao...hôm nay cậu ta tốt thế?
- Chơi tiếp đi!
Giang vỗ vỗ vào vai Chi rồi cũng vào bếp xem bọn nó làm ăn thế nào? Chi cảm thấy có gì đó khó hiểu nhưng nó không biết nên bắt đầu từ đâu để tìm hiểu. Kệ đi! Mệt thế! Chơi tiếp cái đã rồi tính sau.
- Nhưng mà Giang ơi mất wifi rồi.
Chi nghiến răng nghiến lợi. Phát điên lên mất!
Sau một hồi nấu nướng, tác phẩm được bày trên bàn ăn nhà Giang.
- Oa! Ngon quá đi!
Chi nhìn đống đồ ăn nghi ngút khói trên bàn, cười híp cả mắt.
- Bà là cái đồ lười không làm gì!
Long lấy tay gõ gõ lên đầu Chi.
- Làm người thì phải biết tận hưởng hiểu không hả?
Chi gỡ cái tay đang gõ trên đầu nó xuống, bắt chước giọng của cái đồ khó ưa.
- Thôi nào! Ăn đi, ăn đi!
Chủ nhà lên tiếng và cả bọn bắt đầu ăn.
- Linh gắp hộ tớ miếng trứng!
Sau khi xử lí xong sợi mì cuối cùng trong bát, Chi quay sang nhờ Tuấn Linh ngồi bên trái nó.
- Đây!
Chưa đợi Tuấn Linh kịp nói gì, miếng trứng đã nằm gọn trong bát Chi. Nó tròn mắt nhìn cái người gắp hộ mình. Này! Chắc chắn là hôm nay cậu bị chập dây nào đúng không? Giúp nó nhặt rau, lại giúp nó gắp trứng? Không biết ra đường sáng nay cậu ta có bị đâm phải cột điện không nữa? Cảm giác này...à...cảm giác khó hiểu lúc nãy! Có lẽ nó nên bắt đầu tìm hiểu từ lí do hôm nay Long lại trở nên tốt bụng như thế này.
- Hôm nay lương tâm của ông trỗi dậy à?
Nó quay sang bên phải hỏi Long với vẻ mặt nghiêm túc.
- Không! Vớ vẩn!
Long trả lời rất không hợp ý nó. Không hay có thì cũng phải giải thích đằng sau chứ. Còn về phần Long thì cậu rất bất đắc dĩ. Sao lại hỏi cái câu hỏi kì cục như thế chứ? Hôm nay có cố thế nào cậu cũng không đánh Chi được nữa. Đau đầu thật!
- Trả lời như thế thì trả lời làm gì? Không thèm nói với ông nữa!
Rồi nó gắp trứng lên ăn.
Ăn xong cả bọn lên phòng Giang chơi. Đứa thì nghịch đàn của Giang, đứa thì chơi máy tính, điện thoại, đứa thì ngồi trên giường buôn chuyện, đứa lại bày trò nghịch dưới đất,...
Chi đang kéo Tuấn Linh chen chúc để giành máy tính. Sao mà Giang nó mời nhiều người thế không biết? Trong lúc đợi bọn nó chơi, hai người nói chuyện rất vui vẻ, tay Tuấn Linh đặt hờ trên vai Chi. Giang nhìn thấy thế thì thầm lè lưỡi: lại có đứa đang ngứa mắt đây. Và có thể nói rằng Giang đoán thật chính xác! Ngay sau đó có một con gấu bông đáp thẳng vào đầu Chi không thương tiếc. Nó nhăn mặt quay đầu lại thì thấy cái mặt hằm hằm của Long và cái mặt xem kịch hay của Giang. Bộ dạng này của Giang nó thấy nhiều rồi. Còn Long hả? Chắc là lương tâm lại bị che khuất như bình thường thôi! Nên nó chẳng để tâm lắm, tiếp tục nói chuyện với Tuấn Linh.
Giang nhìn Long với vẻ mặt: "Tao rất thông cảm với mày." Vẻ mặt này của Giang làm khóe môi Long giật giật. Cậu nhớ lại hôm qua nhắn tin với Giang.
Long: Mấy giờ thì đến nhà mày?
Giang: 9 giờ
Long: Sang ăn hay sang nấu?
Giang: Tất nhiên là nấu!
Long: Sao mày không bảo ghê gớm nhà bên cạnh sang nấu? Bọn tao đến ăn luôn!
Giang: Ghê gớm nhà mày mà nấu thì trời sập!
Long: Cái gì mà nhà tao? Đập chết giờ!
Giang: Dám đập?Thế sao mày hay trêu nó thế hả?
Long: Thích trêu! Thì sao?
Giang: Còn lâu đấy! Thế cái lúc nó đứng với Tuấn Linh mày lại tức ra mặt là thế nào?
Long: Có à?
Giang: Lại còn không? Tao nhìn rõ rành rành!
Long: Thực ra tao chỉ cảm thấy không thoải mái, cũng không muốn trêu ghê gớm lúc đấy. Tao bị mất hứng!
Giang: Ờ! Tại mày ghen!
Long: Đừng có điêu! Mày đã ghen bao giờ chưa mà nói như đúng rồi?
Giang: Tao xem phim!
Long: Thế đấy!
Giang: Tao chắc chắn mày ghen luôn!
Long: Tao có thích nó đâu mà ghen?
Giang: Không thích? Mày lừa ai?
Long: Tao giống thích nó lắm à?
Giang: Không chỉ là giống!
Long: Không giống thì là khác.
Giang: Vớ vẩn! Ý tao là không phải mày giống thích nó mà là mày thích nó thật ấy. Cái thằng ngu đầu!
Long: Nhưng mà tao chỉ thích trêu nó, chỉ không thoải mái lúc nó cứ chú ý Tuấn Linh thôi. Mà tao cũng không thích nó gọi tao là Hoàng Long nhưng mà lại gọi Tuấn Linh là Linh. Đấy! Chỉ thế thôi!
Giang: Mày không thấy như thế đã là thừa lí do chứng tỏ mày thích nó à?- _-
Long: Tao không giống như đang giữ bạn thân à?
Giang: Không! Mày đang ghen!
Long: Tức là mày bảo tao thích cái đồ ghê gớm kia á?
Giang: Ừ! Mày là thằng chậm hiểu!
Long: Nhưng sao tao không thấy thế?
Gi
Hai hàng hoa trên đồi đẹp như một bức tranh. Em ấy đẹp như một bức tranh. Những bức tranh mang lời nguyền. Chiếc xe bắt đầu lao xuống dốc. Qua khỏi con dốc nầy sẽ đến thị trấn, độ chừng dăm[…]
Truyện ngắn
Vì cô biết khi yêu thương càng nhiều người ta sẽ càng đau khổ khi mất đi người mình yêu thương nhất. Ngọc lấy thêm củi chất vào đống lửa, bọn thằng Pí, Páo đã ngủ say, cô nhìn lên tấm chă[…]
Truyện ngắn
Để tặng các em... Trong số các bạn trẻ tôi gặp hai tuần qua có năm người rất khác nhau từ tuổi đời, giới tính, ngành học cho đến kinh nghiệm làm việc, nhưng họ giống nhau đến lạ lùng ở một đ[…]
Truyện ngắn
Tức giận, anh ta nói lớn tiếng: "Với tất cả tiền bạc mà cha có sao lại chỉ có thể tặng con một quyển sách này thôi!?". Rồi anh chạy vụt ra khỏi nhà, vứt quyển sách vào góc phòng... Một chàn[…]
Truyện ngắn
"thường nhiều khi người ta yêu nhau vì những điều khác. Yêu nhau chỉ vì yêu nhau hiếm hoi lắm, nó chỉ đến khi người ta còn rất trong trẻo cháu ạ! "Đôi khi" là vì có người cả đời chẳng gặp đ[…]
Truyện Blog
Ngoại nó lẳng lặng ra đi, để lại cho nó hằng hà những kỉ niệm... Nó nhìn thấy ngoại nhắm mắt, đôi mắt khép nhẹ nhàng. Nó thấy tay ngoại buông thõng, bình yên. Nó đặt tay lên cơ thể ngoại, ấ[…]
Truyện ngắn
Rõ ràng chúng ta tạo ra công bằng chỉ ở mức tương đối. Khi còn nhỏ, tôi và em trai rất hay cãi lộn. Mỗi lần như vậy mẹ tôi thường bảo: "Con lớn hơn thì phải nhường em". Đương nhiên với một […]
Truyện ngắn
Mấy bữa nó mon men lại gần mẹ, muốn ỉ ôi xin mẹ cho nó thi, rồi lại chùn chân ôm bộ hồ sơ về phòng. Chị nó bảo, bớt mơ mộng đi em, ngày xưa chị cũng như mày, chị biết. Tan học, nó về nhà vớ[…]
Truyện ngắn