
Bình thường à! Chúc cậu may mắn!
Bình chọn: 531
Bình chọn: 531
- Lười!
Giọng Long chen vào.
- Lười đấy!
Chi bĩu môi, cắm mặt vào máy tính tiếp.
- Chi ơi! Giúp tôi nhặt rau với!
Trong bếp vọng ra tiếng của Tuấn Linh. Chi rời mắt khỏi máy tính, do dự xem có nên bỏ máy tính vào giúp Linh hay không.
- Để tôi làm cho!
Long để lại một câu rồi chạy vào trong bếp. Giang nhìn theo cái dáng chạy của Long mà cười cười. Mặt Chi lại ngẩn ra.
Sao...hôm nay cậu ta tốt thế?
- Chơi tiếp đi!
Giang vỗ vỗ vào vai Chi rồi cũng vào bếp xem bọn nó làm ăn thế nào? Chi cảm thấy có gì đó khó hiểu nhưng nó không biết nên bắt đầu từ đâu để tìm hiểu. Kệ đi! Mệt thế! Chơi tiếp cái đã rồi tính sau.
- Nhưng mà Giang ơi mất wifi rồi.
Chi nghiến răng nghiến lợi. Phát điên lên mất!
Sau một hồi nấu nướng, tác phẩm được bày trên bàn ăn nhà Giang.
- Oa! Ngon quá đi!
Chi nhìn đống đồ ăn nghi ngút khói trên bàn, cười híp cả mắt.
- Bà là cái đồ lười không làm gì!
Long lấy tay gõ gõ lên đầu Chi.
- Làm người thì phải biết tận hưởng hiểu không hả?
Chi gỡ cái tay đang gõ trên đầu nó xuống, bắt chước giọng của cái đồ khó ưa.
- Thôi nào! Ăn đi, ăn đi!
Chủ nhà lên tiếng và cả bọn bắt đầu ăn.
- Linh gắp hộ tớ miếng trứng!
Sau khi xử lí xong sợi mì cuối cùng trong bát, Chi quay sang nhờ Tuấn Linh ngồi bên trái nó.
- Đây!
Chưa đợi Tuấn Linh kịp nói gì, miếng trứng đã nằm gọn trong bát Chi. Nó tròn mắt nhìn cái người gắp hộ mình. Này! Chắc chắn là hôm nay cậu bị chập dây nào đúng không? Giúp nó nhặt rau, lại giúp nó gắp trứng? Không biết ra đường sáng nay cậu ta có bị đâm phải cột điện không nữa? Cảm giác này...à...cảm giác khó hiểu lúc nãy! Có lẽ nó nên bắt đầu tìm hiểu từ lí do hôm nay Long lại trở nên tốt bụng như thế này.
- Hôm nay lương tâm của ông trỗi dậy à?
Nó quay sang bên phải hỏi Long với vẻ mặt nghiêm túc.
- Không! Vớ vẩn!
Long trả lời rất không hợp ý nó. Không hay có thì cũng phải giải thích đằng sau chứ. Còn về phần Long thì cậu rất bất đắc dĩ. Sao lại hỏi cái câu hỏi kì cục như thế chứ? Hôm nay có cố thế nào cậu cũng không đánh Chi được nữa. Đau đầu thật!
- Trả lời như thế thì trả lời làm gì? Không thèm nói với ông nữa!
Rồi nó gắp trứng lên ăn.
Ăn xong cả bọn lên phòng Giang chơi. Đứa thì nghịch đàn của Giang, đứa thì chơi máy tính, điện thoại, đứa thì ngồi trên giường buôn chuyện, đứa lại bày trò nghịch dưới đất,...
Chi đang kéo Tuấn Linh chen chúc để giành máy tính. Sao mà Giang nó mời nhiều người thế không biết? Trong lúc đợi bọn nó chơi, hai người nói chuyện rất vui vẻ, tay Tuấn Linh đặt hờ trên vai Chi. Giang nhìn thấy thế thì thầm lè lưỡi: lại có đứa đang ngứa mắt đây. Và có thể nói rằng Giang đoán thật chính xác! Ngay sau đó có một con gấu bông đáp thẳng vào đầu Chi không thương tiếc. Nó nhăn mặt quay đầu lại thì thấy cái mặt hằm hằm của Long và cái mặt xem kịch hay của Giang. Bộ dạng này của Giang nó thấy nhiều rồi. Còn Long hả? Chắc là lương tâm lại bị che khuất như bình thường thôi! Nên nó chẳng để tâm lắm, tiếp tục nói chuyện với Tuấn Linh.
Giang nhìn Long với vẻ mặt: "Tao rất thông cảm với mày." Vẻ mặt này của Giang làm khóe môi Long giật giật. Cậu nhớ lại hôm qua nhắn tin với Giang.
Long: Mấy giờ thì đến nhà mày?
Giang: 9 giờ
Long: Sang ăn hay sang nấu?
Giang: Tất nhiên là nấu!
Long: Sao mày không bảo ghê gớm nhà bên cạnh sang nấu? Bọn tao đến ăn luôn!
Giang: Ghê gớm nhà mày mà nấu thì trời sập!
Long: Cái gì mà nhà tao? Đập chết giờ!
Giang: Dám đập?Thế sao mày hay trêu nó thế hả?
Long: Thích trêu! Thì sao?
Giang: Còn lâu đấy! Thế cái lúc nó đứng với Tuấn Linh mày lại tức ra mặt là thế nào?
Long: Có à?
Giang: Lại còn không? Tao nhìn rõ rành rành!
Long: Thực ra tao chỉ cảm thấy không thoải mái, cũng không muốn trêu ghê gớm lúc đấy. Tao bị mất hứng!
Giang: Ờ! Tại mày ghen!
Long: Đừng có điêu! Mày đã ghen bao giờ chưa mà nói như đúng rồi?
Giang: Tao xem phim!
Long: Thế đấy!
Giang: Tao chắc chắn mày ghen luôn!
Long: Tao có thích nó đâu mà ghen?
Giang: Không thích? Mày lừa ai?
Long: Tao giống thích nó lắm à?
Giang: Không chỉ là giống!
Long: Không giống thì là khác.
Giang: Vớ vẩn! Ý tao là không phải mày giống thích nó mà là mày thích nó thật ấy. Cái thằng ngu đầu!
Long: Nhưng mà tao chỉ thích trêu nó, chỉ không thoải mái lúc nó cứ chú ý Tuấn Linh thôi. Mà tao cũng không thích nó gọi tao là Hoàng Long nhưng mà lại gọi Tuấn Linh là Linh. Đấy! Chỉ thế thôi!
Giang: Mày không thấy như thế đã là thừa lí do chứng tỏ mày thích nó à?- _-
Long: Tao không giống như đang giữ bạn thân à?
Giang: Không! Mày đang ghen!
Long: Tức là mày bảo tao thích cái đồ ghê gớm kia á?
Giang: Ừ! Mày là thằng chậm hiểu!
Long: Nhưng sao tao không thấy thế?
Gi
Nếu tuần đó con về ! Nếu buổi chiều hôm đó con gọi cho bố! Thì có lẽ chuyện đã không thế. Con cố gắng giống bố nhưng sẽ chẳng bao giờ có cơ hội nữa cả. Những gì hạnh phúc nhất con có được l[…]
Truyện ngắn
Lời khuyên của cha rất thực tế, nhưng cũng thật đau lòng cho tôi, bởi lẽ, trường Westminster là trường dành cho người nghèo và chẳng có tương lai. Lòng tự ái của tôi bị tổn thương ghê gớm. T[…]
Truyện ngắn
Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận, ôm lấy quan tài như muống xuống mồ theo... Than ôi, ngày đám tang cô, Vỹ ta tắm biển. Giỗ cô tôi vào tháng sáu â[…]
Truyện ngắn
Yêu thương vẫn giữ âm thầm...!
Đôi khi tuổi trẻ cũng cần có chút gì đó dại khờ, có chút gì đó bồng bột, có chút gì đó ngốc nghếch để đến khi già rồi còn có thứ để mà ngồi ngẫm nghĩ, để mà cười vu vơ về một thời. Một thời […]
Truyện ngắn
Cũng như rất nhiều cô gái khác, Tiến Phương có một thói xấu mà dù chết vạn lần vẫn không thể bỏ được, đó là mê trai đẹp. Dù bất cứ nơi đâu, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hễ cứ thấy trai đẹp là[…]
Sách Hay
"Lần thứ 100" Đó là mảnh giấy cậu ấy viết từ trước khi tôi tới bệnh viện "Mình xin lỗi...mình thật sự không muốn để cậu lại một mình trên thế giới này, nhưng có thể đến một lúc nào đó khác[…]
Truyện ngắn
Một người không tốt với con, con không nên quá bận tâm. Trong cuộc sống của con, không ai phải có nghĩa vụ đối tốt với con trừ cha mẹ. Còn với những người tốt với con, con nên trân trọng và […]
Truyện ngắn
"Chém cha cái số làm công nhân" ở các khu công nghiệp 1. Biên hoà quá phức tạp! Đó là lời nhận xét của nó khi ở đó đúng một tháng vài ngày.Đậu đại học là nó biến gấp rồi.Cũng may thời gia[…]
Truyện ngắn