Polly po-cket
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Biển có bao giờ lặng - BlogRadio.Yn.Lt
Biển có bao giờ lặng

Biển có bao giờ lặng

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 528

Biển có bao giờ lặng

01:59 - 06/09/2015

Lần này thì tôi sợ thật, lầu bầu chê trách Naomi một tràng rồi mới gượng nằm cách xa Naomi. Khổ nỗi, cô bạn Naomi tai quái ngay lập tức lăn tới chỗ tôi làm tôi nằm thẳng đuột cứng đơ không dám động đậy, cũng không dám thở mạnh.


***


Biển có bao giờ lặng


Tôi là một cánh chim biển. Một ngày tôi rời biển bay về phía mặt trời, bay mãi đến một vùng toàn đá sỏi và cây bụi, rồi tôi nghỉ tại một hang đá. Hang rất rộng, nền phẳng lì, chính giữa có trụ tròn bằng đá lớn và gân guốc. Cạnh trụ đá là một điện thờ. Vị trông coi điện đã già, mắt gần như mù hẳn, đang nghe một chàng thiếu niên kể về giấc mơ đêm qua và nhiều đêm trước. Chàng trai trẻ muốn đi xa, ra ngoài vùng đá sỏi và cây bụi nhưng chàng còn mẹ già và cô em gái tật nguyền. Chàng trai muốn hỏi người già trông điện là làm cách nào từ bỏ giấc mơ để sống như mọi người và khi bỏ được rồi, hết mơ mộng rồi thì có làm sao, có quị xuống mà chết không, có hóa thành một viên sỏi hoặc một cái cây thấp hơn cả đầu gối hay không... Chàng hỏi nhiều, lúc đầu kính cẩn sợ hãi cúi đầu, sau giọng to dần, đầu ngẩng lên, hỏi tới tấp dồn dập, rồi lại từ từ nhỏ giọng, đầu từ từ thấp xuống, cứ như mệt lả đi, lại như mê man đi. Chàng quì và đợi rất lâu nhưng người già không nói gì, chỉ đặt một tay lên đầu người thiếu niên. Tôi thấy thú vị nên cố đợi câu trả lời hoặc diễn biến tiếp theo những hai ngày thì nản chí vỗ cánh bay đi. Ra ngoài điện, cách cửa điện phải đến hai lần đập cánh có một bà già cùng một cô gái nhỏ tuổi không chân đang phủ phục, đầu hướng về phía điện thờ, ở giữa hai người là bộ cung tên đã lên nước láng bóng. Chắc là mẹ và em gái của chàng trai. Tôi thoáng thấy cô gái ngẩng nhìn tôi, nở nụ cười và lẩm bẩm điều gì nghe như "Chim ơi bay đi, bay nhanh đi, bay xa đi", một tay cô đập đập vào bộ cung tên dài gấp rưỡi cơ thể của mình. Bà mẹ vội dúi đầu cô con gái xuống nhưng cũng xua xua tay đuổi tôi. "Rõ ngớ ngẩn", tôi nghĩ và bay về phía mặt trời đang lặn. Ngày đó tôi còn trẻ, còn nông nổi và bồng bột.


- Katsumi?!


Tôi giật mình quay lại, thì ra là Naomi. Tôi mìm cười với người bạn cũ, giọng nhẹ đến ngạc nhiên:


- Ừ, Naomi vẫn ra đây giờ này?


Naomi gật đầu rồi quay ra nhìn biển. Cõi lòng tôi rung lên. Ánh mặt trời lúc này đỏ lừ nhưng màu mắt Naomi vẫn như mười bảy năm về trước, rực sáng và thuần khiết, cả cách Naomi im lặng không trả lời tôi nữa.


Sóng gầm gào và triều đang lên nhanh. Một cánh hải âu lạc đàn kêu thảm thiết nhưng tiếng chim bị tiếng sóng át hoàn toàn. Tôi bỗng nhiên thở dài mặc dù cõi lòng không chút u buồn, thậm chí còn thấy một cảm giác bình yên rất lạ đang dần choán hết cơ thể. Mười bảy năm đã qua, kể từ ngày tôi rời đảo Đông, mười bảy năm đủ dài để dạy tôi bớt luyến tiếc những chuyện cũ, những cảnh cũ, rằng là tất cả những gì đã qua thì phải để qua đi, không được níu kéo. Bản thân tôi cũng thay đổi nhiều, cũng không còn là Katsumi trẻ trung của ngày xưa nữa thì làm gì có quyền đòi hỏi một thứ gì đó, một ai đó phải bất biến.


- Katsumi gặp Mitsuo chưa?


Naomi đột nhiên lên tiếng hỏi. Giọng Naomi rõ như thể Naomi đang ngồi cạnh tôi, như mười bảy năm trước.


- Mình chưa – Tôi chậm rãi trả lời, tin rằng sau từng đó thời gian tôi cũng có thể bình tĩnh truyền âm không kém gì Naomi, trưởng nữ của gia tộc Oita danh tiếng – Mình muốn ngắm biển! – Tôi nói thêm.


Gió đưa tới tai tôi một âm thanh mơ hồ, ngỡ như tiếng thở dài. Nhưng Naomi có vẻ thanh thản yên bình và bất động như những đám mây trên trời.


Vầng dương đang lặn. Chỉ chốc nữa thôi đường chân trời sẽ hóa thành màu cam như thể ở nơi đó biển tỏa sáng. Ngày bé tôi có lần chỉ về phía xa xôi đó và nói với Matsuo và Naomi rằng mặt trời bị nhốt dưới lòng biển, mặt trời đang rất buồn, mặt trời đang khóc. Hai đứa chúng nó cười phá lên rồi hỏi tôi thế làm sao mặt trời lại thoát vào buổi sáng rồi lại bị nhốt lại lúc cuối ngày, ngày nào cũng thế mà không tìm cách trốn đi, thật xa ấy để biển không bao giờ tìm bắt được. Tôi lúc đấy tôi chịu cứng, ngồi nghệt ra với câu hỏi của Mitsuo và Naomi. Cũng gần ba mươi năm chứ ít gì.


Sóng cuộn tới làm ướt đôi giày vải nhưng tôi không nhúc nhích. Đã lâu lắm chân tôi không đẫm nước của đảo Đông và không cảm thấy cát trên đảo lạnh dần thế nào lúc ngày tàn. Tôi quay sang nhìn Naomi. Naomi cũng đứng yên, chân váy màu trắng đã sũng nước và lấm tấm cát từ lúc nào mà tôi không hay.


Bỗng Naomi quay lại, mỉm cười, những sợi tóc sáng bừng lên trong nắng cuối ngày. Naomi nói:


- Cứ như ngày xưa ý nhỉ?


Giọng Naomi có chút gì như luyến tiếc khiến tôi lặng đi. Mất một lúc sau khi con hải âu bay ngang đầu kêu lớn một tiếng, tôi mới cất lời được:


- Hai người có chuyện gì à? Giữa Naomi và Mitsuo ấy?


Sắc mặt Naomi lạ thay chẳng chút thay đổi dù vẫn vương vấn buồn bã. Mà cũng có thể là tôi tưởng tượng ra hết thảy những nỗi niềm này chăng, bởi vì tôi còn đang chao đảo sau ngần ấy thời gian mới lại về đảo Đông, và cái vồ vập ba

[1]234 .. 7
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
302 Found

302 Found

[…]

Truyện ngắn

Như quen mà lạ

Như quen mà lạ

Đôi khi cái sự bực mình đó lại là những niềm vui nho nhỏ. Nó với mái tóc dài thướt tha ngồi bàn trước, còn "đối thủ" thì nổi tiếng nghịch ngầm ngồi ngay phía sau nó. Hôm nó tết tóc hai bên[…]

Truyện ngắn

Qua bên kia sông

Qua bên kia sông

Điện thoại của chị vẫn tiếp tục nhấp nháy "Hai người đã vào khách sạn rồi. Chị có muốn tới hay không?" Chị đi thật chậm về phía bến đò. Chiều chập choạng. Mẹ vẫn nói giờ này là giờ của các[…]

Truyện ngắn

Giá cậu cười với tớ thêm lần nữa

Giá cậu cười với tớ thêm lần nữa

Lần đầu tiên nhìn thấy Vi, tim tôi đã như rơi mất một nhịp. Cô bạn mới chuyển về khiến cả khối xôn xao. 1. Băng tan Lần đầu tiên nhìn thấy Vi, tim tôi đã như rơi mất một nhịp. Cô bạn mới ch[…]

Truyện ngắn

Chuyện bức tranh

Chuyện bức tranh

Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì nhất. Bức tranh trong phòng triển lãm vẽ một hình tròn xanh bao quanh bởi hình chữ nhật đỏ. Rồi người xem tranh b[…]

Truyện ngắn

Túi khôn

Túi khôn

Bạn và tôi, thế hệ tuổi trẻ của chúng ta có thể nhiều bằng cấp hơn Ông Bà Cha Mẹ, trình độ hơn hẳn các Cụ... song có điều chắc chắn ta luôn thua các Cụ, đấy là ở sự khôn ngoan; đấy là nhữn[…]

Truyện ngắn

Đừng tự làm tổn thương chính mình

Đừng tự làm tổn thương chính mình

Đôi khi trong lúc cố gắng làm tổn thương người khác, chúng ta chỉ làm tổn thương chính mình mà thôi. Một đêm một con rắn trong khi đang tìm kiếm thức ăn, bò vào một xưởng mộc. Người thợ mộc[…]

Truyện ngắn

Nếu sớm mai là ngày tận thế

Nếu sớm mai là ngày tận thế

Audio Thấy mọi người cứ đồn đại về Ngày tận thế, anh cũng chẳng bận tâm làm gì. Vì phương châm của anh vốn là: Hãy cứ sống như thể bạn chỉ còn một ngày để sống. Nhưng hôm nay, bất chợt em n[…]

Truyện Blog

Có lẽ nào cứ để tình trôi?

Có lẽ nào cứ để tình trôi?

Chồng à, chúng ta cưới nhau gần 2 năm rồi nhỉ? nhưng sao càng lúc chúng ta càng hay cãi nhau? Nhìn vợ chồng nhà người ta vui vẻ hạnh phúc vợ thấy nhớ thời gian đầu của chúng ta. Lúc nào cũn[…]

Tâm Sự

Không biết nắm giữ tình yêu

Không biết nắm giữ tình yêu

Cậu à tớ ngốc lắm phải không cậu. Lúc tình yêu của cậu dành cho tớ thì tớ lại chẳng giữ lấy mà cố tình đẩy đi thật xa. Đến lúc đẩy đi được rồi thì lại muốn nắm giữ lấy nó cái thứ gọi là tình[…]

Tâm Sự

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất