
Sinh viên năm cuối thì làm gì?
Bình chọn: 241
Bình chọn: 241
Tôi tiếc một lời nói, một hành động, một tin nhắn đơn giản mà khiến người khác phải suy nghĩ hay buồn lòng. Những suy nghĩ trẻ con cứ thế làm hao mòn dần những mối quan hệ, vốn đã quá khó để giữ lại như một cơn mưa rào xõa xuống trên vai. Tôi thèm xin lỗi một cơ số người và được một cơ số người khác xin lỗi, nhưng đó là những điều gần như không bao giờ xảy đến, một khi quan hệ đã tuột mất khỏi tầm tay.
Tôi tiếc một cái bắt tay thân tình, một động lực để có thể nắm lấy những cánh tay đang sẵn sàng chờ đón, giúp tôi tiến lên phía trước. Những cơ hội. Tôi không tận dụng, đánh giá thấp, thậm chỉ là nhiều lúc cư xử không đường hoàng với những người đáng ra phải thế, để rồi bây giờ phải tự mình tìm lại những nét chữ đầu tiên của một bài học quá đỗi sơ khai: "sống tử tế".
Nhưng sau tất cả, tôi nghĩ "cái tình" là điều giữ chúng tôi lại với nhau, giữ lại những kí ức thật đẹp và khơi gợi một niềm đam mê làm sống dậy, mạnh mẽ hơn, hoàn thiện hơn tất cả những điều đó. Tình cảm giữa những con người từng thức khuya dậy sớm, cùng nhau trăn trở, suy nghĩ, thử nghiệm, để rồi cùng thất bại và cùng thành công. Tình cảm giữa các thế hệ trong trường với nhau, nhìn những gương mặt thấp thoáng bóng hình của chính mình hai ba năm về trước, và những lứa đàn em đang từng bước đi trên con đường của mình một cách vững vàng hơn, chắc chắn hơn, với đầy đủ niềm đam mê và nhiệt huyết.
Và bạn biết chắc rằng, những điều đó làm nên một phần con người bạn, phần sẽ theo suốt bạn không chỉ là trong năm thứ 4, mà là suốt những năm còn lại.
...
Ừ, tại trường tôi, những người già đã "làm nên chương trình" theo cách như thế đó.
Giờ đây, đứng trước ngưỡng cửa cuối cùng của quãng đời sinh viên, tôi chọn công việc đầu tiên là viết những dòng này, cho những người đã hoặc chưa tìm thấy những điều sẽ làm trong năm 4.
Năm 4, tôi nghĩ mình đã sẵn sàng để nắm lấy những đôi tay.
"Hãy khóc cùng nhau khi có thể. Đừng để sau này rồi khóc một mình, buồn lắm!" - PTNK confession
:)
Bài viết của chị Hoàng Thị Minh Hồng, người phụ nữ đầu tiên đặt chân đến Nam Cực. Bài viết này từ 6 năm về trước nhưng rất đúng với tâm trạng của tất cả chúng ta khi bước chân ra thế giới. […]
Truyện Blog
Sinh ra là con gái, điều đó thuần túy mang nghĩa giới tính, không liên quan đến việc là con gái thì phải thế này hay thế kia. Là một cô gái như thế nào, điều đó là ở bạn. Có rất nhiều ti[…]
Truyện Blog
Ngày không có tội, phải không anh?
Nắng ghê lắm. Nên lúc giông cũng sẽ dữ dội hơn bình thường. Em ngồi chong mắt chờ cơn mưa đầu tiên của mùa hạ. Để được làm điều ngớ ngẩn nhất đầu tiên. Là nắm tay anh và bảo :" Anh ơi, hãy[…]
Truyện Blog
Chân thành - Sự khôn ngoan cao cấp
Thế nhưng một bậc hiền triết lại cho rằng "Sự khôn ngoan cao cấp, đó là sự chân thành". Người khôn ngoan thường làm đẹp lòng người khác và dễ đạt những thành công, nên hầu hết mọi người đều[…]
Truyện Blog
Những dòng tâm sự gửi tới người bố bị "ma rượu" ám của tôi. Bố còn nhớ cái tết năm ngoái, lẽ ra gia đình mình đã có được cái tết vui vẻ, ấm cúng nếu như "ma rượu" không mê muội tâm trí ngư[…]
Truyện ngắn
Nếu bạn không từ bỏ ước mơ, sẽ có một ngày ước mơ thành sự thật. Dù sớm hay muộn! Ngày đầu tiên của năm học, vị giáo sư môn hóa lớp của lớp tôi tự giới thiệu mình với sinh viên trong lớp[…]
Truyện ngắn
Nó ngả người xuống giường, đeo phone loa to hết cỡ, list nhạc Vocaloid và Nightcore nó nghe nhiều nhất. Nó nhớ, người nó thương và cũng là người thương nó. Nó hối hận vì đã bỏ rơi người đó. […]
Tâm Sự
Tình yêu học trò vốn mong manh lắm và khi tôi và nàng không có thời gian dành cho vì cả hai đứa ở xa ít có thời gian liên lạc thì việc tan vỡ cũng không lấy gì làm lạ. Ê,"mọt sách", quay […]
Truyện ngắn