Khoảng lặng
Bình chọn: 361
Bình chọn: 361
(BlogRadio.Yn.Lt) Không bỗng nhiên người ta gọi là "Dòng" Thời Gian. Cũng như dòng nước cuốn sẽ không bao giờ quay trở lại. Thời gian trôi qua sẽ không bao giờ có thể quay lại, đó là sự thật dù đã có lúc ta không muốn tin.
***
Tên tôi là Khoảng Lặng, một cái tên nghe cũng lạ. Tôi rất ít khi được nhắc đến nhiều như Hạnh Phúc, Niềm Vui hay Nỗi Buồn. Tôi biết mình chẳng được mong chờ nhiều như cha của tôi: Bình Yên. Tôi có một người bạn thân là Góc tối. Một người cũng kì lạ như tôi vậy. Cứ mỗi khi đi đến một nơi nào đó tôi và anh ấy luôn cùng nhau, một người bạn thân từ khi tôi sinh ra. Mẹ tôi là Yêu Thương, bà ấy rất đẹp và là điều mà ai cũng mơ ước. Bà ấy mang đến cho những người tìm thấy mình niềm vui, những điều tuyệt diệu mà có lẽ những người đã từng ước mơ cũng chẳng thể mơ thấy hết được. Mỗi nơi mà Bà ấy đi qua thì có lúc thấy ngài Hạnh phúc, cũng có lúc thấy nỗi buồn và đôi khi có cả cô Nước Mắt.
Bà ấy thường nói với tôi rằng những nơi mình đi qua rất nhiều nhưng thật sự trong rất nhiều nơi ấy thì chẳng mấy nơi muốn dừng lại thật lâu. Sở dĩ vậy là vì những nơi đó thấp thoáng đâu đây Ích Kỉ, Dục Vọng và Lừa Dối. Bà ấy thường đi tìm những nơi mà người bạn thân của mình là Chờ Đợi đi qua, những nơi ấy tuy có buồn và im ắng nhưng chính nơi ấy Mẹ tôi lại trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết.
Chờ Đợi và Hi Vọng là hai anh em, ở nơi đâu có những con người luôn khao được khát sống và làm việc hết mình thì họ có mặt, họ tạo nên những thành công, những mơ ước, những hoài bão. Hai anh em họ có những lúc đứng yên mãi một nơi dù cho năm tháng có đi qua họ sẽ vẫn ở đó và rồi Mẹ tôi cũng tìm thấy họ. Tuy đôi lúc là muộn màng nhưng họ rất vui.
Mẹ rất yêu cha tôi. Mẹ bảo trước kia thì Niềm Vui, và Sôi Nổi luôn bên mẹ. Họ bên nhau tưởng chừng như bất tận. Nhưng đến một lúc mẹ nhận ra cái cảm giác đó đến nhanh bao nhiêu, ồn ào, hoa mỹ bao nhiều thi ra đi cũng nhanh như vậy. Có những lúc Mẹ thấy trong trái tim mình những cuộc vui, những lời nói ngọt ngào có lúc trở nên sao trống rỗng đến thế. Tất cả những gì mà Danh Vọng, Quyền Lực, và Vật Chất đã mang đến cho mẹ tôi đều cũng chỉ vì Niềm Vui muốn dành cho mẹ, nhưng rồi mỗi lúc Ông Khó Khăn xuất hiện thì họ lại né tránh, lại tìm đến với Lí Do và Chạy Trốn.
Ông Khó Khăn rất khó tính và là người mà có lẽ ai cũng không muốn đối mặt. Nhưng thực chất tôi thấy ông luôn giúp cho người khác nhận ra được khả năng của mình, giúp cho họ trưởng thành hơn và dù cho có đứng giữa bao nhiêu người đi nữa Ông Khó Khăn luôn luôn nhận ra người bạn của mình là Ông Chân Thật. Họ thấu hiểu về nhau và khi đi bên Ông Khó Khăn chúng ta sẽ nhìn thấy Chân Thật.
Cha tôi là một người ít nói và không mấy khi xuất hiện ở những nơi đông người, ông luôn tìm cách tránh né những cuộc tiệc tùng và dành nhiều thời gian ngồi một mình. Mẹ nói cha tôi vốn như vậy nhưng thực chất trong trái tim ông luôn ấm áp, luôn có những suy nghĩ để sống sao cho tốt hơn và rất yêu Mẹ. Mỗi lúc mẹ thấy không vui thì Cha luôn bên cạnh dù cho ông chẳng nói gì thì Mẹ tôi vẫn thấy rất hạnh phúc. Những lúc ấy mẹ luôn tìm lại được những kí ức, những ngày tháng đẹp nhất trong cuộc đời mình, tìm thấy được cách giải quyết những vấn đề rắc rối. Mẹ nói nơi Yên Bình nhất cũng là nơi nhiều Yêu Thương nhất. Khi bên Cha, Mẹ đã nhận ra điều đó.
Có lẽ tôi cũng có chút nào đó giống Cha mình. Tôi cũng ít xuất hiện vì mỗi khi Góc Tối đến thì tôi mới ra khỏi nhà. Tôi rất yêu cô Kí Ức. Mỗi khi Góc Tối xuất hiện thì tôi nhớ cô ấy hơn bao giờ hết. Tôi thường lặng im suy nghĩ về cuộc sống, về những gì mà Kí Ức đã mang đến cho tôi. Những lúc đó tôi tìm thấy Bình Yên trong tâm hồn mình, Cha tôi luôn xuất hiện và những điều mà ông đã dậy cho tôi luôn khắc sâu trong trái tim tôi. Góc Tối luôn là người sẻ chia với tôi tất cả mọi việc, dù cho là niềm vui hay nỗi buồn. Anh ấy luôn mang một mầu u ám chính vì vậy mà Cuộc Vui, Tia Nắng, Mặt Trời hay Cô Mây đều không đến gần anh ấy. Chỉ có tôi, Gió và Nước Mắt là thường đến thăm.
Chàng Gió vốn lạnh lùng và vô tâm nhưng thật ra tôi biết hơn ai hết anh ta là người có trái tim nồng ấm. Cũng chỉ vì suốt kiếp mãi lang thang và vẻ bề ngoài đôi lúc vô tâm khiến cho Nàng Mây đôi khi nghi ngờ. Gió nói với chúng tôi: "Tôi chẳng thể nào ấm áp nhu Tia Nắng cũng không thể hiền hoà như Bầu Trời, tôi mãi mãi vẫn là tôi, là Chàng Gió lang thang khắp nơi, tôi sẽ tìm lại được Mây của ngày xưa, Mây của một thời tôi rất yêu thương!". Có lẽ vì thế mà Gió luôn luôn đi khắp nơi để tìm lại được Mây của tháng ngày xưa, chúng tôi cũng mong cho anh ấy tìm được nhưng chúng tôi cũng biết một điều Gió và Mây luôn bên nhau dù cho có lúc cách xa, có những hờn ghen.
Góc Tối và tôi hay ngồi một mình và nhìn Gió đi qua. Có những lúc Gió lùa vào trong trái tim tôi khiến hình bóng của Kí Ức hiện lên thật rõ ràng. Rồi
Có những đêm tôi nằm nghe một khúc nhạc không lời nào đó từ Woim mà thấy lòng mình dậy sóng. Kỳ lạ thật, nhạc không lời lại đổ đầy chữ vào tim tôi theo cách của nó. Giống như cách tôi mải mi[…]
Truyện Blog
Có những khoảnh khắc mà bạn cảm giác như tất cả tất cả mọi gánh nặng đều ập xuống vai bạn. Không phải nỗi buồn, không phải nỗi đau, không phải sự mất mát, không phải cảm xúc. Mà là tất cả.[…]
Truyện Blog
Cho những trái tim tan vỡ, cho những người đến sau
Khi bước qua đổ vỡ, tổn thương, không thể phủ nhận con người ta trở nên mạnh mẽ, song song đó bất cần, ích kỷ và lạnh lùng hơn. Cụ thể: Không ngại làm đau người khác, mặc dù bản thân là ngư[…]
Truyện Blog
Không bỗng nhiên người ta gọi là "Dòng" Thời Gian. Cũng như dòng nước cuốn sẽ không bao giờ quay trở lại. Thời gian trôi qua sẽ không bao giờ có thể quay lại, đó là sự thật dù đã có lúc ta […]
Truyện Blog
18 tuổi, chúng tôi thật dễ dàng yêu thương một ai đó. Cũng dễ dàng bật cười vì những chuyện giản đơn. Không chút toan tính, chúng tôi đã dành cho nhau những tình cảm trong sáng, hồn nhiên và[…]
Truyện ngắn
Anh biết làm gì với nỗi buồn của em?
...anh không mang nỗi buồn của em đi giấu được, thì anh cũng xóa đi một nỗi niềm khác, đó là nỗi cô đơn. Nỗi buồn đôi khi là từ trên trời rơi xuống. Nỗi buồn đó hả, nó giống như những phân […]
Truyện Blog
Hùng đút lá thư vào miệng và nhai ngấu nghiến như thể hắn đang nhai những uất ức đang trào lên trong lòng. Nước mắt hắn trào ra đầm đìa trên khuôn mặt vàng vọt. Hắn luống cuống bới chiếc hộp[…]
Truyện ngắn
Có lẽ anh cũng hiểu tôi không hề cảm nhận được những gì anh làm, anh cũng quá mệt mỏi vì sự vô cảm của tôi trước mọi nỗ lực của anh. Anh đã từ bỏ tôi cũng vào một ngày mưa tầm tã. Mưa, là […]
Tâm Sự