
Giấc mơ ngày cũ đi qua
Bình chọn: 256
Bình chọn: 256
Audio - (BlogRadio.Yn.Lt) Trong tình yêu luôn có những sự phản bội nho nhỏ mà người ta cần phải có để định vị lại tình cảm của mình. Em đã đi qua còn tôi chỉ vừa bắt đầu.
***
Chúng tôi đốt ba năm ở hai bầu khí quyển, miệt mài đi tìm chân phương cá nhân mỗi người sau cái hẹn ba năm.
Nhưng chẳng hiểu sao tôi cảm giác như mình mất em thật rồi. Cái siết chặt tưởng chừng kiên định là vỏ bọc cho sự nguội lạnh nơi em. Đôi mắt ấy chảy dài nước mắt vui mừng nhưng sao vô chừng quá.
...
Cách đây ba năm em tiễn tôi bằng con tim nén chặt những hờn giận buồn đau vì lý tưởng của một chàng trai hai lăm không ngừng lại ở chữ "đủ". Tôi biết nỗi đau đó dài và buốt đến thế nào. Nhưng bảo tôi cao thượng nói chia tay để em tìm cho mình một lý tưởng mới mà quên đi ngày cũ là không thể. Mà chắc gì tôi bảo thì em sẽ nghe.
Vậy nên chúng tôi chia tay nhau vào một ngày thành phố còn say ngủ dưới cái rét của mùa đông. Em quàng chiếc khăn màu ghi và quay đi giấu vội những đớn đau của một tình yêu rồi đây sẽ phải khác. Tôi tìm kiếm ở môi trường mới những à ê công việc để quên đi một vài thói quen cũ.
Ngay lúc ấy, tình yêu với chúng tôi là quá lớn, chẳng đành lòng thẳng tay vứt bỏ. Tiếc là, bao nhiêu đó hình như vẫn chưa đủ, như tình yêu vốn có bao giờ là chân lý của những người trẻ.
Chúng tôi trao đổi tình yêu qua phương tiện hiện đại và gửi nỗi nhớ vào những offline khô khốc. Phải chăng điều ấy đã giết đi những miền cảm xúc mà tôi không còn tìm lại được?
Em hay hỏi tôi nếu một ngày em bỏ đi, tôi có thể bỏ hết tất cả chỉ để tìm kiếm em hay không?
Em là vậy. Đủ nhạy cảm cho những câu hỏi và đủ tinh tế để không cần câu trả lời.
Tôi yêu em bằng thứ tình cảm của một người quá say mê sự nghiệp. Em yêu tôi bằng thứ tình cảm không gì thay thế được.
Vậy mà ...
Tôi đi tìm em đã được hai mùa thu.
Một ngày khi tôi còn say ngủ, mặc cho những giọt nắng nhảy nhót bên bức thư cuối cùng em để lại. Em bảo rằng, tôi đã tìm thấy chân lý rồi. Còn em thì chỉ mới bắt đầu thôi. Vậy nên nếu em đã từng để tôi miệt mài với dự định của chính mình, thì tôi có thể vì em mà nhận lại sự chờ đợi đấy không?
Em bảo rằng những lúc như tôi thế này, em hay đếm nước mắt của mình, từng giọt từng giọt một. Vì em sợ rằng một ngày nào đó, em sẽ không còn khóc được nữa. Nên nếu tôi có nhớ em thì hãy mở quyển sổ ấy ra, mỗi một ký ức đều được đong bằng số nước mắt của em. Còn nếu tôi không đủ kiên nhẫn để chờ đợi, thì hãy cứ quên em đi như một giấc mơ. Bởi em sẽ không thể nào quay về khi chưa tìm thấy được hoài bão của mình.
Sau ngày em đi ba tháng, tôi bắt đầu đọc đến lần thứ mười về những ký ức nhẹp màu nước mắt em để lại. Người ta vẫn bảo chẳng ai biết trân trọng điều bên cạnh đến khi chúng mất đi. Còn tôi lại thấy chỉ khi chúng mất đi người ta mới bắt đầu học cách phải trân trọng và đi qua miền lượm lặt để tìm lại.
Thế là, những chuyến đi dài kỳ bắt đầu mở ra.Tôi đi qua những nỗi nhớ,những niềm tin rằng nơi đấy sẽ có em.
Thì ra nỗi đau một người phải đi với cái bóng của chính mình lại dài thườn thượt đến thế. Những ngày tháng chồng chất lên nhau bằng hy vọng và tuyệt vọng. Tôi đi hết những nơi chúng tôi đã từng dự định, tìm lại từng ngóc ngách yên bình của những khu phố cùng nhau bước qua. Những thành thị chào đón tôi bằng hy vọng và vẫy tay tạm biệt bằng sự thất vọng của nơi không có em.
Chẳng hiểu được vì sao người ta có thể bỏ ngần ấy năm trời để đi tìm lý tưởng của cuộc đời, để rồi khi có được, lại phải bỏ ra chừng ấy thời gian để cứu vãn những gì đã bỏ qua, trong suốt ngần ấy năm.
Con người quả thật là một sinh vật mâu thuẫn đến đáng thương.
Trong tình yêu luôn có những sự phản bội nho nhỏ mà người ta cần phải có để định vị lại tình cảm của mình. Em đã đi qua còn tôi chỉ vừa bắt đầu.
***
- Người ta yêu nhau nhiều nhưng vẫn có thể mất nhau anh nhỉ, hay có khi nào chỉ mất nhau rồi người ta mới biết mình yêu nhau nhiều đến vậy?
- Cuộc sống không như những thứ em đọc mà chưa trải qua, những kiến thức của một cô gái học văn bay bổng quá. Anh thì chỉ cho rằng yêu nhau nhiều đến đâu, cũng không thể nhiều hơn một đời người.
- Nhưng có những người yêu nhau mà không thể đến với nhau, chỉ khi về với đất họ mới tìm thấy nhau đấy thôi.
- ...Em đói chưa?
- ... Hay là mình thôi yêu nhau anh nhé, thử thế thôi, coi có yêu nhau không ?
- Tình yêu không cần phản chứng đâu em. Anh yêu em mà.
Đó là đoạn đối thoại cuối cùng của mùa đông, trước khi em rời bỏ tôi vào ngày hôm sau. Khi gió thổi những đợt khô khốc. Và khi chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình này.
Đôi khi đang tay trong tay với người ấy, ta bất chợt nhớ người cũ. Đôi khi đi qua một quán quen, ngoảnh đầu nhìn thấy bức tranh cũ kỹ trên tường, bức tranh mà ngày xưa người cũ bảo rất thíc[…]
Truyện Blog
Mình nói chuyện gì khi mình nói chuyện tình (*)
Đố mọi người biết, chúng ta nói chuyện gì khi chúng ta nói chuyện tình? Trong lúc mọi người nghĩ, mình sẽ nói tạm chuyện khác, cũng là chuyện tình. Sẽ rất là lạc hậu nếu mà lại mở đầu bằng […]
Truyện Blog
Ai cũng có một bài hát của riêng mình
Xem phóng sự những giờ phút cuối cùng của Ông mà con không thể cầm được nước mắt. Xúc động nghẹn ngào, Ông ạ... Lộc trời 103 năm sống vắt qua 2 thế kỷ, cả một cuộc đời binh nghiệp Ông cống […]
Truyện Blog
Làm sao đây, khi chúng ta xa nhau quá chừng? Một ngày, ánh mắt của em có màu hoài nghi và nỗi buồn vương mùi sợ hãi. Đâu đó trong những góc ngày, nỗi bất an khẽ lay mình cựa quậy trên những[…]
Truyện Blog
Sao anh không thử ghen một lần?
Nhiều lúc em chạnh lòng nghĩ: "Sao anh không thử ghen một lần?", chẳng phải ghen là thuốc thử cho tình yêu sao? Khi hàng ngày bên tai em, con bạn thân luôn "khóc ròng" vì những khi "được" c[…]
Truyện Blog
Đang lái xe trong một đêm gió bão, bạn đi ngang qua một trạm xe buýt và thấy có ba người đang ngồi đợi xe: 1. Một bà lão rất yếu ớt, dường như sắp chết 2. Một người bạn cũ đã từng cứu sống […]
Truyện Blog
Audio Cô vợ đọc bảng danh sách kín ba trang giấy với nhiều điều nhỏ nhặt mà cô cảm thấy không hài lòng về chồng, cô thấy anh rưng rưng nước mắt. […]
Truyện ngắn
Hân, mình nắm tay cậu, được không? "Duy, con cần tập trung hơn!" – Giọng ông thầy giáo già khàn khàn vang lên phá vỡ màn im lặng ảm đạm chỉ độc tiếng chì chạy sột soạt trên giấy trong căn […]
Truyện ngắn
Ê mày, con nhỏ này bao tập bằng giấy báo đen thui à. Thầy chùa mờ. Thầy chùa mà cũng đi học, ngộ hen. Diệu Thiện nghe mắt mình nóng lên. Cô chớp chớp mắt và sắp sửa khóc. Nhưng không, tại[…]
Sách Hay