Ăn tết một mình
Bình chọn: 272
Bình chọn: 272
Sáng mùng một, Ni thức dậy bởi tiếng chuông lễ khai niên của nhà thờ gần đó. Tuần tự, Ni đi tưới cây, cây nhà cô, cây nhà hàng xóm bên phải, cây nhà hàng xóm bên trái. Chậu bìm bìm nhà hàng xóm bên phải nở một bông màu biếc, rung rinh trong nắng sớm. Nhà hàng xóm bên trái chỉ toàn trồng những cây mà Ni nghĩ mười thế kỷ nữa cũng không ra hoa nổi, à mà chắc gì chúng đã có hoa. Nhà Ni, những nụ mãn đình hồng còn sót lại cũng đã bung hết. Thật cây lá mà cũng "biết điều" dữ, sáng mùng một nở chi đến... ba hoa. Ni đếm đi đếm lại, cười thầm.
Bữa ăn sáng một mình qua đi nhanh chóng. Ni bật một đĩa nhạc rồi đi tới đi lui trong nhà, không biết tiếp theo sẽ nên làm gì. Hay là đi ra ngoài? Cô ngó ra cửa sổ. Nhưng trời nắng quá.
Ni lẹp kẹp xuống tầng một, định sẽ đi dạo một vòng, coi như xuất hành đầu năm. Ngày Tết có khác. Cái siêu thị mini đóng cửa, không có bóng nhân viên quét dọn, không có lũ con nít nhảy nhót inh ỏi, nói chung là không có cái gì giống ngày thường.
- Hello, Ni!
Tiếng ai đó vang lên bên tai Ni. Đó là Glyn, một ông bạn già độc thân người Anh sống cùng khu chung cư. Cô hay gặp và nói chuyện với ông khi họ cùng ngồi uống cà phê ở bên hông chung cư mỗi buổi sáng cuối tuần. Glyn đã đi du lịch hầu như khắp thế giới, cuối cùng ông dừng chân ở Việt Nam, sắm một căn hộ và "chờ ngày thiên thần đến mang tôi về nước Chúa" – ông hay đùa.
- Tôi tưởng cô về quê ăn Tết – Glyn bước đến ngồi lên thành bồn hoa. Có vẻ như ông vừa chạy bộ về.
- Năm nay tôi đón Tết ở đây – Ni mỉm cười trả lời.
Lác đác vài gia đình vừa đi chúc Tết về rồ máy phóng vào hầm giữ xe. Bọn con nít vừa leo xuống xe xúng xính quần áo mới, ríu rít khoe nhau những phong bì đỏ. Ni và Glyn đều ngẩng ra nhìn. Ni nói với ông bạn già, nghe tiếng mình buồn gì đâu.
- Coi kìa, hôm nay chúng ta đều là những kẻ cô đơn!
Ni mời Glyn lên nhà ăn trưa. Ông về thay áo quần thật lịch sự rồi gõ cửa nhà Ni, tay cầm một chai vang Pháp. Họ ăn uống, nói chuyện rất vui vẻ. Khi chai rượu đã gần cạn, Ni cao hứng nói với Glyn:
- Ông biết không, có lẽ năm sau, tôi sẽ đón ba má tôi vào đây sống. Từ bé đến giờ, tôi không ở gần họ bao nhiêu.
Glyn chợt dừng lại, xoay xoay cái ly trong tay hồi lâu, giọng buồn buồn:
- Ba má cô thật may mắn. Còn tôi, tôi không có con cái...
Trong một khoảnh khắc nào đó rất điển hình của đời sống, người ta cảm thấy tất cả những chuyện buồn của đời mình như góp lại, cùng buốt đau một lượt.
Có lẽ vì chút rượu, chiều hôm đó, tiễn Glyn ra cửa xong, Ni ngủ vùi. Mở mắt ra, cô thấy bóng tối đã giăng mờ những đầm hồ trước mặt. Giờ này cả nhà đang làm gì? Và Ni thì đang làm gì đây?
Cô ngồi dậy, vào nhà tắm rửa mặt rồi gọi điện đặt vé xe sớm nhất về nhà. Rồi Ni chạy lên nhà Glyn, nhờ ông tưới giùm cây cỏ trong những ngày vắng, cho cả ba ngôi nhà. Suốt thời gian đứng trong thang máy, Ni tự hỏi không biết sẽ nói sao để hạn chế hết mức nỗi cô độc bất chợt dâng lên trong lòng ông bạn già nhạy cảm. Dù sao, Ni vẫn có một nơi lúc nào cũng chờ đón cô về.
Cảm ơn anh, người đã không yêu em
Cảm ơn anh, người đã không yêu em. Để em biết rằng, chúng ta hoàn toàn khác nhau. May mắn thay để không có ai phải gượng ép cố sống cho giống người kia. Cảm ơn anh, người đã không yêu em. Đ[…]
Truyện Blog
Ðừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn luôn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô tận. Hết cuộc tuyệt vọng này đến một cuộc tuyệt vọng khác bi[…]
Truyện Blog
Ngày xưa có người hỏi Aristotle "Tại sao có nhiều người đàn bà đẹp lại lấy đàn ông chẳng ra gì?". Nhà hiền triết trả lời "Bởi vì đàn ông thông minh chẳng dại gì lại lấy đàn bà đẹp". Một câu […]
Truyện Blog
Sinh nhật anh ấy không dính dáng đến bạn
Trong thư cô gái kể "Tôi và anh ấy chia tay không phải là do có người thứ ba, mà là nhiều khi tôi cảm thấy suy nghĩ và quan điểm của tôi và anh không giống nhau, ví dụ như như chỉ có việc là[…]
Truyện Blog
Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh
Thời còn trẻ, chúng ta thường không hiểu thế nào là tình yêu. "Lúc mới bước vào đời, tôi từng nghĩ tình yêu có thể vượt qua tất cả. Khi đó tôi không hề biết trên đời này còn tồn tại một sứ[…]
Sách Hay
Trong thẳm sâu tâm hồn là câu chuyện kể về một gia đình nhỏ ở Illinois. Beth, một người vợ, người mẹ, trong một lần đi du lịch cùng các con ở Chicago đã để lạc mất đứa con thứ hai của chị, B[…]
Sách Hay
Phải cố gắng lắm tôi mới về được đến nhà, lúc đi trên đường mấy lần trong đầu tôi cứ xuất hiện ý nghĩ vứt toẹt cái xe đạp đi rồi nhảy xe bus về nhưng nếu tôi làm thế thì không biết có được y[…]
Truyện ngắn
Thỉnh thoảng vẫn nhắc nhở nhau giữ gìn sức khỏe vì chẳng thể ở bên cạnh để lo lắng cho người còn lại, thỉnh thoảng vẫn hỏi thăm nhau cuối ngày và bắt người còn lại đi ngủ sớm, thỉnh thoảng m[…]
Truyện Blog