
Sao anh lại cho người khác dựa vào?
Bình chọn: 203
Bình chọn: 203
Lát sau khi cả anh và nó đều cố gắng để mọi chuyện không trở nên tồi tệ hơn, anh xoa tóc nó, nó ngả về phía anh. Hành trình vẫn đang tiếp tục. Tàu đỗ ở nhà ga, anh và nó về ngay đám cưới. Vì đã tủi thân nên nó rất nhạy cảm, cả một đoạn đường tiếp theo, anh với nó như hai người bạn, đôi chân anh nhanh hơn nó nên a hầu như cứ đi trước nó vài bước. Xa lạ, bỏ lại phía sau, bước chân nó giường như nặng nề hơn, chậm chạp hơn. Một nụ cười vừa hé, nó biết anh chẳng đủ nhạy cảm hay quan tâm nó như trước kia nên nó chỉ có một mình, phải tự cố một mình. Cứ như vậy cho đến khi lên xe trở về Hà Nội.
Trên xe toàn người xa lạ. Nó chọn góc trong cùng, hàng ghế cuối, và tất nhiên anh ngồi ngay cạnh nó. Nó tìm kiếm hơi ấm nơi anh, nó tựa vai, ôm chặt tay anh...
Giữa những người xa lạ nó và anh cũng giữ ý hơn. Bà chị ngồi kế anh thì không. Chị ta rôm rả nhưng nó thì lại không ưa chị ta từ giọng điệu cho đến cách nói chuyện bô bô ra vẻ ta đây của chị. Nó im lặng. Anh vào chuyện với chị ta vì sự hữu duyên chị ta là sinh viên trên anh mấy khóa của khoa anh. Mọi sự rôm rả lắm, Thế giới của anh lúc này không còn có nó nữa. Nó buồn. Không còn khoác tay anh, không còn dựa vào anh, nó cố ra ám hiệu cho anh. Nhưng anh không hề biết. Quay ra tựa cửa kính xe, không may đúng lúc xe đi vào ổ gà, đầu nó đập vào cửa kính kêu đánh "cốp". Nó đau điếng. Chết chưa, có sao không - tất cả những gì anh kịp dừng câu chuyện để quan tâm đến nó. Không sao - và nó lại một mình nhìn vô định qua ô kính.
Sự rôm cũng đến hồi kết. Anh gục lên ghế trước ngủ. Chị ta tựa vai anh ngủ. Cặp đôi trước mặt nó ôm nhau, vai kề vai, đầu tựa đầu ngủ. Nó nhỏ bé ngồi một góc, lòng quặn thắt, nước mắt dù cố ghìm mà vẫn luôn ở ngay khóe mắt chỉ là chưa rơi xuống mà vỡ tan.
Rồi anh tỉnh giấc. Anh thấy chị ta tựa anh ngủ, anh quay sang hỏi nó "anh phải làm sao bây giờ?" Trời ơi! Nó chịu đựng nãy giờ vì không muốn đánh thức anh, vậy mà giờ anh hỏi nó ư? Giá đang ở đâu đó không phải trên xe, nó sẽ òa khóc nức nở mà chạy đi. Anh tiếp tục để vậy, nó tiếp tục tự làm đau chính mình, đau đến nỗi khi nào không cảm nhận được nữa thì sẽ ổn thôi.
Anh không nhận sai, không xin lỗi, không trấn an, không hữa hẹn. Anh tỏ ra hoặc cố tỏ ra như chưa từng có chuyện gì sảy ra. Anh chất một đống củi, đổ xăng, châm lửa rồi bắt nó đừng cháy hay cháy theo ý anh. Anh và nó giận nhau như thế. Bờ vài đó, con người đó đã cho người khác tựa vào.
Nó một mình!
Nó phải làm sao???
Em thứ ba thương mến! Không cần phải giới thiệu thì có lẽ em đã tìm hiểu quá nhiều về chị rồi đúng không em? Chắc em cũng biết ngày xưa chị cũng đã từng một thời là hoa khôi của trường đại[…]
Tâm Sự
Con phải xin lỗi bố như thế nào?
Một ngày thật dài và thật mệt mỏi, tôi chỉ muốn về tới nhà và lăn ra ngủ một giấc thật no nê. Thế mà, khi vừa dắt xe vào cổng, nhìn thấy tôi, bố đã quát tôi. Bố mắng tôi không có sự chuẩn bị[…]
Tâm Sự
Anh ơi, ở đây có cài win laptop không? Có em. Cài cho em bản win 8 nhé. Uh, đưa máy cho anh. Mất bao lâu anh? Khoảng 2 tiếng, em có việc thì lát quay lại lấy hoặc mai qua cũng được. E[…]
Tâm Sự
Người ta thường hay nói về những người yêu nhau trong mỗi một chuyện tình buồn bằng những danh từ mỹ miều, đầy cảm xúc... Em là cơn gió thoảng qua, em là cơn mưa chợt đến, em là vệt nắng cuố[…]
Tâm Sự
Người bán rùa lòng dạ đen tối ấy tuy có một vạn đồng bỏ túi nhưng nhà bị ăn trộm, rồi lâm bệnh nặng, sau đó còn bị cháy nhà khiến cho một vạn đồng tiền bị thiêu rụi, cuối cùng xơ xác lại hoà[…]
Truyện ngắn
Nhiều lúc nghe má cằn nhằn con bực tức nên lấy tai phone gắn vào, đôi lúc con con đóng kín cửa phòng rồi trùm chăn ngủ. má dạy con, con gái phải thế này, thế nọ nhưng đã máy lần con chịu lắ[…]
Truyện ngắn
Đánh mất tình yêu chỉ vì một câu nói
Người đàn ông nào cũng có lòng tự trọng, chính tôi đã vô tình làm anh tổn thương, anh sẽ không tha thứ. Anh chưa bao giờ làm tôi khóc nhưng chính tôi đã làm cho anh khóc rất nhiều. Tôi que[…]
Tâm Sự
Mẹ bảo: "Được nghe ông mắng còn là vui đấy con ạ, lỡ mai này muốn nghe cũng chẳng được đâu". Ông nội tôi có hai con trai là bác Quang và bố tôi. Bác Quang thì đã mất cách đây mấy chục năm […]
Truyện ngắn