
Kí ức sẽ phai mờ
Bình chọn: 236
Bình chọn: 236
Tôi là đứa không biết trân trọng nên giờ hãy ráng mà chịu thôi.
***
Tôi quen hắn và anh qua yahoo. Tôi quen hắn sau khi đã làm bạn trên yahoo với anh hơn 1 tháng. Cả 2 người ấy bằng tuổi nhau, nhưng do hắn là bạn của đứa bạn cùng phòng với tôi nên tôi cứ xưng tên với hắn, thậm chí là mi-tao. Với anh, tôi không xưng anh-em, mà cứ nói chuyện cộc lốc hoặc xưng mình-bạn (tuyệt nhiên không bao giờ xưng tên). Đối với tôi, hơn 1 tuổi chẳng nhằm nhò gì mà phải kiêng nể, cách xưng hô không quan trọng, miễn là mình thật sự tôn trọng họ.
Tôi biết hắn có ý với tôi. Dù là quen nhau qua mạng nhưng dù sao chúng tôi cũng hiểu thêm về nhau là nhờ cô bạn cùng phòng. Có thể nói là mức độ tin cậy cao hơn. Cô ấy cứ ra sức vun vén cho tôi và hắn mà tôi chẳng hiểu tại sao. Hắn là người Huế, đang là sinh viên một trường đại học ở Sài Gòn. Mỗi lần online, hắn đều chủ động nhắn tin trước cho tôi. Tôi cũng đáp lại một cách hờ hững, kiểu hỏi gì đáp nấy, không thừa không thiếu. Và điều đó khiến hắn nói tôi là đứa lạnh lùng, khó gần. Ngoài ra, tính tôi khá hiếu thắng và ngoan cố nên có tranh cãi về vấn đề gì, tôi luôn dùng những lí lẽ "hết sức cùn" của mình để đả kích hắn và giành phần hơn về mình. Vậy nên hắn kêu tôi chua ngoa, đanh đá. Hắn nói chuyện thoải mái, nhưng có vẻ khô khan. Nhiều khi chỉ chào nhau rồi sau đó là chúc ngủ ngon. Ngoài ra chẳng biết nói gì cả. Tôi cũng không thích nói nhiều nên cũng im im để mặc mọi thứ.
Tôi với anh, chẳng qua chỉ là những người biết nhau qua chat chit mà thôi. Ngoài ra chẳng có thêm nguồn thông tin nào.Anh nói anh đang là sinh viên một trường cao đẳng ở Nha Trang. Quê anh ở Hà Tĩnh, nhưng anh chuyển vào Tây Nguyên sống cùng bố và anh trai (do công việc của bố anh), chỉ còn mẹ và 2 em gái ở nhà. Anh học về nghệ thuật, có lẽ vì thế anh hát hay, đàn giỏi cũng là chuyện bình thường. Đã có lần anh đàn và hát cho tôi nghe. Anh biết chơi guitar và piano. Rồi sau hơn 2 tháng nói chuyện với nhau, anh nói thích tôi. Chìm nghỉm trong mớ cảm xúc rung động đầu đời xen lẫn sự đề phòng (mạng ảo mà) nên tôi đã không thể đáp trả tình cảm đó (vì tôi sợ đó chỉ là trò chơi của anh). Với tôi, đây là lần đầu tiên có người nói thích mình nên cảm giác thật vui và hồi hộp, nhưng thật tiếc, mặc dù cũng có chút cảm tình với anh, nhưng tôi đã không thể đồng ý. Chúng tôi chỉ đơn thuần quen nhau qua mạng trong một thời gian ngắn, chưa hề có một cuộc gặp gỡ nào mà. Cũng có đôi lần anh muốn tôi cho xem ảnh, nhưng tôi từ chối vì tự ti về vẻ bề ngoài của mình.Từ đó chúng tôi dần mất hẳn liên lạc, chủ yếu là do anh off nick và chặn liên lạc của tôi. Và cũng từ đó, tôi chẳng còn thiết tha việc cố gắng liên lạc với anh nữa, mặc dù thực sự tôi nhớ anh.
Mọi chuyện cứ tiếp diễn bình thường, chỉ là việc tôi online yahoo không còn thường xuyên như trước, vì giờ không có anh nữa. Tôi bắt đầu thấy nhớ anh và muốn liên lạc nhưng không thể. Tôi kìm nén cảm xúc đó lại. Còn với hắn, tôi cũng ít nói chuyện dần. Một thời gian sau, tự nhiên anh liên lạc lại với tôi. Chúng tôi nói chuyện như những người bạn lâu ngày không gặp. Thời gian sau nữa, tôi nói thích anh. Đó là lần đầu tiên một đứa con gái nhút nhát như tôi lấy hết dũng khí để nói ra những lời đó. Im lặng chờ đợi câu trả lời từ anh. Nhưng anh không có lời đáp trả. Tình trạng đó cứ tiếp diễn. Giữa chúng tôi vẫn có sự liên hệ nào đó, nhưng không rõ ràng. Tôi cũng mặc kệ mọi thứ. Rồi lâu sau nữa, bỗng dưng tôi thấy không còn thích anh nữa, có liên lạc thì tôi có thể nói chuyện khá thoải mái và tự nhiên vô cùng. Tôi biết mình đã vượt qua cơn cảm nắng ấy.
Với hắn, tần suất liên lạc giảm dần theo năm tháng. Khoảng vài ba tuần hoặc thậm chí có khi vài ba tháng mới gửi cho nhau 1 tin nhắn. Thường thì hắn chủ động trước. Trong suốt hơn 2 năm, tôi biết hắn âm thầm dành tình cảm cho tôi, nhưng hắn không như anh, nói toẹt ra rồi thôi. Hắn hỏi thăm khi tôi ốm, hắn tặng quà "bất ngờ" cho tôi vào dịp sinh nhật, hắn còn tìm hiểu cả sở thích của tôi nữa. Có lần hắn về quê ăn tết và nói muốn gặp tôi, nhưng lúc đó tôi thấy không thể gặp hắn được (tự ti về bề ngoài) và thế là tôi tránh mặt. Hắn nhờ cô bạn cùng phòng đưa cho tôi thỏi bánh Oreo- là loại bánh tôi thích. Tôi nhắn tin cảm ơn hắn và xin lỗi về chuyện hôm nay. Hắn chẳng trách gì tôi cả, chỉ nói bâng quơ gì đó. Tôi nhớ dịp sinh nhật của hắn cách đây 1 năm (sắp tới sinh nhật hắn nữa rồi), tôi gửi tin nhắn chúc sinh nhật hắn và hỏi hắn "con muốn ước gì không, ta sẽ giúp con hoàn thành tâm nguyện nếu có thể" kèm theo là những icon mặt cười như trêu hắn. Lúc sau, tôi nhận được tin nhắn hồi đáp: mình hẹn hò nhé. Ôi thôi, tôi cảm thấy mặt mình nóng ran. May mà chỉ là đọc tin nhắn thôi đó. Tôi im lặng, rồi trả lời "làm bạn thế này chẳng phải tốt hơn hay sao?" Hắn lại im lặng và chúc tôi ngủ ngon. Có nhiều lí do khiến tôi không thể đồng ý tình cảm của hắn, mặc dù lúc này tôi đã bị rung rinh trước sự chân thành của hắ
Thương người ở lại, chờ chi hoài người đã rời tay! Và nếu chúng ta cứ giữ mãi thành trì vững chắc nhất trong tim rồi giam kín mình giữa bốn bề tường gạch quá khứ, thì chẳng ai dám chạm gần đ[…]
Tâm Sự
Mẹ ! Thế là một mùa đông nữa lại về,lại thêm một lá thư con viết mà không gửi. Mùa đông năm nay còn chưa lạnh mà sao lòng con lại lạnh đến thế? Mấy hôm rồi con về thăm quê, có hỏi thăm tin t[…]
Tâm Sự
Anh ơi, đã bước sang năm thứ 10 rồi anh nhỉ? Từ lúc chúng ta lần đầu gặp mặt đến bây giờ, ngay trong lúc này mối quan hệ của chúng ta đã bước sang năm thứ 10 rồi? chúng ta có nên mua bánh s[…]
Tâm Sự
Dòng status trên facebook thật rõ ràng và ngắn gọn: "Mưa đi mà". Đơn giản mà lại khiến tim mình hơi phấn khích mà trong 1 giây phút đã lệnh nhịp... Cậu biết không? Mình yêu những cơn mưa nhè[…]
Tâm Sự
Vì anh không giữ hay em buông tay
Anh biết, em vẫn muốn anh níu tay em lần nữa. Anh biết em vẫn hi vọng anh sẽ xin lỗi em. Anh còn nhớ rõ, hôm ấy là một ngày mưa cuối tháng 6. Anh đã gần như chết lặng khi em nói hai từ chia[…]
Tâm Sự
Yêu người xa hay yêu người gần?
Khoảng cách là một vấn đề rất lớn của tình yêu. Có thể các bạn sẽ nói rằng, những người dám yêu xa phải là những người rất dũng cảm, có thể chịu đựng được khoảng cách và sự cô đơn, có thể k[…]
Truyện Blog
Tôi đồng ý ngay, vì sợ cô ấy đổi ý. Nhưng hơn hết, là tôi không nỡ từ chối kết bạn với một cô gái dễ thương như vậy. Mai Lần đầu tiên Tôi gặp Hoàng lần đầu tiên ở nhà sách, khi thấy cậu ấ[…]
Truyện ngắn
Có những điều rất đáng quý đáng trân trọng và nó ở rất gần ta. Vậy cớ gì ta không nắm lấy nó nhỉ. Đừng để vuột mất những gì đáng quý ngay bên cạnh mình. 1. Tôi chưa bao giờ để ý tới một ngư[…]
Truyện ngắn
Làm sao có thể quên được những kỉ niệm vui buồn sau ba năm học chung với nhau? Làm sao có thể quên được những trò quậy phá làm thầy chủ nhiệm bị trừ lương? Làm sao có thể quên được chọc phá […]
Truyện ngắn