
Hạnh phúc giản đơn
Bình chọn: 292
Bình chọn: 292
Lần này tôi khóc thật khóc từ trong đáy tim mình khóc cho tình yêu của mình bị anh chà đạp. Khóc cho những nuối tiếc ray rứt bấy lâu nay chỉ là thừa thãi. Khóc cho chính mình khi cứ luôn bị xem là món đồ chơi. Thế mà tôi vẫn không ghét không hận anh.
***
Một buổi chiều mưa, anh chở em trên con đường vắng em vòng tay ôm chặt anh, chỉ vậy thôi mà cái lạnh cắt da bỗng chốc tan biến em mỉm cười hạnh phúc. cứ thế chúng ta đi mãi không có điểm dừng. thỉnh thoảng anh lại cầm tay em sưởi ấm. Xe chạy mãi, chạy mãi cho đến khi cơn mưa ngớt hạt. Biển trải dài trước mắt, ánh chiều tà dần rực lên khi mây đen tan biến
- Ông mặt trời sắp về nhà sau 1 ngày mệt nhọc anh nhỉ ?
Anh mỉm cười xoa đầu em, em lại thấy thật hạnh phúc. Tựa đầu vào vai anh em nghe tiếng thở của biển, của những tán dừa lẫn trong những âm thanh ấy có nhịp tim của anh nhịp đập của hạnh phúc. tôi vờ thiếp đi vì tôi biết anh sẽ lại xoa đầu tôi mỉm cười giá như thời gian có thể dừng lại tại đây bắt tôi đánh đổi cả tính mạng cũng không bao giờ hối hận nhưng tất cả chỉ là 1 giấc mơ giấc mơ không thành hiện thực.
Ngày ấy tôi bao nhiêu tuổi nhỉ ?. ...àh năm tôi 19 tuổi. Lần đầu tiên gặp anh. Anh hỏi tôi có muốn vào làm nhân viên bán hàng cho công ty anh không ? Lúc ấy với 1 con bé đang làm việc ở tiệm cafe không có bằng cấp tôi nghĩ đây là cơ hội hiếm có, tôi đồng y nộp hồ sơ. Lần thứ 2 gặp anh là lần đâu tiên tôi nhận tiền từ anh mà không biết rằng tôi đang đi sâu vào mê cung không lối thoát. Lần thứ 2 anh dắt tôi lên phòng làm việc, xem hồ sơ và trò chuyện về gia đình. Và lần thứ 3 tôi bỏ chạy ra khỏi nơi đó người run rẩy đầu óc choáng váng không thể suy nghĩ được gì. Nếu không vì ông trời trêu ngơi có lẽ chẳng bao giờ tôi bước chân vào nơi đó 1 lần nữa và cũng sẽ không phải sỗng như 1 kẻ trốn chạy sau này. hàng tỷ lần tôi tự nguyền rủa mình, thấy mình thật đáng sợ thật ghê tởm.
Mỗi lần gặp anh trong căn phòng bừa bộn giấy tờ tôi nhắm chặt mắt mong cho mọi thứ qua thật nhanh tôi không muốn lưu giữ bất kỳ 1 ký ức nào trong đầu mình
.Lo sợ bất an cứ lớn dần trong tôi ngoài cái tên và cong ty anh tôi chẳng biết gì nữa hết tôi sợ có khi nào vợ anh sẽ xuất hiện đánh tôi chửi rủa tôi. Thời gian cứ trôi qua nếu tôi vẫn như xưa nếu như đối với tôi quan hệ với anh chỉ là sự đổi chác như ban đầu có lẽ đã chẳng có chuyện gì để nói. Câu chuyện bây h mới thực sự là bắt đầu
Tôi dần có tình cảm với anh, ở bên anh tôi không còn là 1 con rối nữa tôi dần có cảm xúc, khi phát hiện ra điều đó con tim tôi như bọ xé tan, tôi tự hỏi mình có tư cách để nói lời yêu không ? 1 người như anh có đáng cho tôi yêu không ? Mẹ tôi cũng vì chọn sai người đàn ông của mình mà chịu khổ cả đời. Còn tôi ? tôi làm gì với tình yêu này đây ? không biết người ta thế nào nhưng khi yêu tôi dường như yếu đuối hơn tôi sợ sự mất mát sợ mình bị tổn thương. Tôi sợ 1 ngày nào đó anh không cần tôi anh sẽ ném tôi ra đường như 1 thứ không còn dùng được nữa.
Nhưng đến bây giờ qua 2 năm anh vẫn rất ân cần với tôi có đôi lúc tôi tự ảo tưởng mình đang được anh yêu nhưng anh rất biết cách làm tôi tỉnh cơn mê. Anh bảo anh sẽ không để ý khi tôi lấy chồng không làm lỡ hạnh phúc của tôi. Anh có lúc như người bạn tâm giao như người cha người anh cho tôi rất nhiều lời khuyên rất nhiều khích lệ. Càng nhận ra tình yêu của mình lớn bao nhiêu tôi lại muôn trốn chạy bấy nhiêu vì tôi biết anh là người đàn ông không dành cho tôi không phải của tôi. Nhưng lạ 1 điều dù đau khổ dằn vắt nhiều như vậy nhưng tôi chưa bao giờ khóc dù cho có say xỉn thế nào đi nữa tôi cũng chưa từng rơi nước mắt. Có lúc tôi muốn rời xa anh nhưng cũng có đôi lúc tôi chie muốn nằm ngoan trong vòng tay anh không muốn nghĩ tới tương lai. ....
Biển vẫn vỗ những con sóng xô bờ nghe rào rào anh nhẹ nhàng hôn lên tóc em. Em mỉm cười anh nói
- Em lại thấy mình hạnh phúc phải không ?
Em sẽ không trả lời đâu mặc dù em đang hạnh phúc lắm lắm anh biết không ?
- anh àh anh có bao giờ thấy hạnh phúc không ?
- Chỉ cần có em là anh hạnh phúc lắm rồi
- không chịu đâu bắt chước người ta
Cơn mưa nặng hạt dần phía trước chỉ còn 1 màn sương đục ngầu. Con đường như dài hơn, vắng hơn lạnh lẽo hơn. Em luôn nói những con đường anh chở em đi qua đều là con đường của hạnh phúc những phút giây được bên anh đều là hạnh phúc vì có anh luôn kề bên nắm tay em. ....
Reng.......reng. .........reng tiếng đồng hồ làm tôi cơn mê. Là giấc mơ tôi vẫn mơ hàng đêm từ khi biết mình yêu anh. Đêm nào tôi cũng mơ được cùng anh bước đi trên con đường hạnh phúc. Nhưng tất cả chỉ làm mơ thôi. Anh vĩnh viễn không thể thuộc về tôi không thể cùng tôi sánh bước bên nhau. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại yêu anh. Còn anh chỉ xem tôi như món đồ chơi cần thì gọi đến. Yêu anh là tôi đánh mất luôn lòng tự tôn của 1 người con gái. Tôi biết nhưng ai đanh tôi di tôi cũng
Con trai có phải cũng dễ yếu mềm
Tôi mở FB lên ngay sau khi vừa mở cửa phòng. Đảo mắt qua newfeed, chưa có gì lạ. Tôi click vào Fb của anh. Tôi khóc, nước mắt cứ thi nhau trào ra mà tôi không kiềm lại được. Một dòng hiển th[…]
Tâm Sự
Tôi là đứa không biết trân trọng nên giờ hãy ráng mà chịu thôi. Tôi quen hắn và anh qua yahoo. Tôi quen hắn sau khi đã làm bạn trên yahoo với anh hơn 1 tháng. Cả 2 người ấy bằng tuổi nhau, […]
Tâm Sự
Anh không biết việc em rời xa anh là đúng hay sai, nhưng anh biết anh đã sai khi chỉ biết yêu em mà không biết tính toán, lo toan cho tương lai của hai đứa. Anh xin lỗi vì đã không thể mang[…]
Tâm Sự
Có những đêm không ngủ cùng Sài Gòn, lê la đâu đó uống vài ly để thấy đời còn nồng nàn hương say... Chợt tỉnh giấc trở mình trong đêm, chới với và hụt hẫng cố kéo mình thoát khỏi mớ hỗn độn[…]
Tâm Sự
Tuổi trẻ của chúng ta, nếu không phải là tình yêu sâu đậm thì hẳn sẽ phải là một tình bạn sâu đậm. Đến mức khắc cốt ghi tâm. Sau này, lúc nghĩ về, sẽ vô cùng vui vẻ. Cho dù đã từng có những […]
Truyện ngắn
Chúng tôi tham dự một số cuộc thi và được giải là 4 con cá vàng tuyệt đẹp! Đây quả là thời điểm thích hợp để đi tìm một chiếc bể cá dễ thương. Những chiếc bể cá hào nhoáng đều có giá quá đắ[…]
Truyện ngắn
Chúng ta ít may mắn gặp được những người đàn ông sâu sắc, hiểu mỗi mất mát là một thứ quà tặng của đời sống. Chúng ta lại rất hay gặp đàn ông đòi hỏi vợ đã đảm đang lại còn phải gọn gàng duy[…]
Truyện Blog
Bữa cơm gia đình đầy đủ các thành viên năm người, nhưng sao lúc đó tôi vẫn hồn nhiên không hề nhận thấy đó là giây phút giản dị mà hạnh phúc biết bao... Trưa hè nắng cháy. Cái nắng như thiê[…]
Truyện ngắn