
Gửi cho anh
Bình chọn: 543
Bình chọn: 543
Buổi gặp hôm đó là buổi gặp cuối cùng. Nụ hôn cuối anh trao đến em. Vị hôn mang mùi hương cay đắng và đau đớn biết nhường nào.Từ trong giây phút, em suy nghĩ về anh, về nơi chốn mà anh trở về để dựa vào sau một ngày làm việc mệt mỏi. Là một người nào đó ở bên cạnh anh mà không phải em. Anh mãi mãi là tình yêu của đời em. Dẫu cho mai này, em có vướng vào mảnh tình ái nào khác đi chăng nữa, em vẫn sẽ luôn nhớ về anh – người đã dạy em biết cách yêu một người. Em sẽ nhớ một tình yêu đã khắc sâu vào tận tâm can. Anh vẫn giữ một vị trí đặc biệt trong tim em. Dẫu đây chỉ là bản tình ca buồn nhưng nó vẫn ngân vang mãi trong thâm tâm em. Có thế ngày mai, sẽ có một bài tình ca khác với kết thúc có hậu hơn thì cũng không bằng bản tình ca mà anh mang đến cho em. Buồn nhưng thật đẹp.
Thời gian như ngừng lại. Em trở về với những nơi quen thuộc có anh – nơi biển yêu thương. Là lần đầu tiên chúng ta hẹn gặp nhau sau nhiều ngày nhắn tin làm quen qua điện thoại. Anh còn nhớ không?Em thì vẫn còn nhớ như in buổi chiều hôm ấy. Thật sự lúc đó em chẳng có tí cảm giác nào về anh không ngờ ngày hôm nay em lại nhớ anh nhiều đến thế. Nhưng chắc anh đã quên hết rồi. Mắt em cay, không phải em khóc đâu, là do bụi bay vào mắt thôi. Em đã hứa với anh rằng em sẽ không khóc nữa. Nhưng sao bụi bay vào nhiều thế này khiến nước tuôn ra không ngừng. Em đâu muốn khóc đâu. Em xin lỗi, em lại nhớ anh nữa rồi. Em chẳng biết làm gì để ngăn nỗi nhớ lại nữa. Chỉ có anh thôi, chỉ bên anh, em mới cười tươi. Em biết anh không còn nhớ em đâu vì cạnh anh đang có ai kia rồi. Người ấy sẽ không làm anh cô đơn. Chỉ có mình em là lẻ loi thôi. Anh có hiểu được cảm giác này không?
Thế nhưng sao em cứ mãi chờ đợi anh. Anh bảo đừng hy vọng nữa vì anh và em không có kết quả đâu. Có lẽ vì vị trí quan trọng nhất trong tim em là anh thôi. Em cũng hy vọng người nắm giữ vị trí quan trọng trong tim anh là em. Hy vọng đó sao mong manh quá. Em sẽ chẳng khóc đâu nếu em không nghe bài hát ấy. Bài hát mà mỗi lần nghe, em lại bật khóc và nhớ anh nhiều hơn.
Phải làm sao để lãng quên đi một người từng cho ta hạnh phúc
Quá trễ để quay lại nơi bắt đầu
Để bước tiếp con đường ngày xưa.
Những hồi ức, những lời nói đó với anh chẳng có nghĩa lý gì nhưng riêng em, đó là điều quý giá em luôn trân trọng đến tận mai sau. Ngày chưa gặp anh, em cô độc. Ngày anh đến mở ra một hướng đi mới trong em. Cùng anh trải qua những ngày êm đềm ấy để rồi hôm nay lại nói lên câu chia lìa. Người đau là em chứ không phải anh. Vượt qua mọi khó khăn, em sẽ quay về tương lai có lẽ sẽ hóa thành sương khói. Con đường em đang đi, em biết mình phải dừng lại thôi. Vì nếu em đi tiếp thì chỉ có đắng cay. Nhưng em vẫn lạc lối, mọi cảm xúc như đóng băng. Vết thương lòng em sẽ chôn nó thật sâu. Thời gian chỉ có thế làm quên dần niềm đau thôi anh ạ chứ không thể nào chữa lành. Hơi ấm bàn tay anh vẫn quanh quẩn đâu đây.
Vào những ngày trống vắng, em lang thang qua những nơi chốn mà anh thường chở em đi. Ngồi sau xe anh, vòng tay ôm lấy anh. Cảm giác đó thật hạnh phúc làm sao. Bây giờ, em vẫn đi trên con đường ấy mỗi chiều tan học nhưng chỉ một mình em. Buồn tênh. Lạc lõng. Nếu ngay lúc này, có thể cất cao tiếng hát, em sẽ hát khúc tình ca dành riêng anh mà thôi. Và nếu từ bỏ mọi thứ, anh có nguyện đi cùng em không? Sự thật luôn tàn nhẫn. Em muốn thấy anh cười nên em lựa chọn cách ra đi. Ở bên em, anh không vui. Vậy thì anh hãy về bên người ấy, người khiến anh vui và luôn cười. Người ấy sẽ tốt hơn em, đúng không?
Người ấy có chúc anh ngủ ngon mỗi đêm không?
Người ấy có nhắc nhở anh đừng thức khuya làm việc và giữ gìn sức khỏe không?
Người ấy có quan tâm anh như cái cách mà em đã từng quan tâm anh không?
Anh có thật sự hạnh phúc khi ở cạnh người ấy không?
Bất cứ khi nào em nhắm mắt lại, em cũng đều nhìn thấy anh. Một ai đó mặc áo khoác giống anh, em cũng cứ ngỡ là anh. Cho tới ngày em chìm vào giấc ngủ ngàn thu, em cũng sẽ nhớ tới gương mặt tươi cười ấy, luôn ở bên em mà không hề tan biến. Chúng ta cùng đi trên một đoạn đường bao lâu rồi anh nhỉ? Em lầm tưởng anh sẽ nắm tay em đi đến hết cuộc đời. Chúng ta chưa đi được một phần tư đoạn đường, anh đã bỏ em lại và chạy theo tình yêu khác. Em chỉ đứng nhìn mà không dám chạy tới níu tay anh lại. Làm vậy rồi có được gì. Cũng vì em đã đến sau một người. Cũng vì anh đã hết yêu em rồi.
Em không trách anh nửa lời vì anh yêu cô ấy nhiều hơn em. Có lẽ anh đến với em chỉ là nhất thời, là nông nổi, rồi dần anh nhận ra người anh muốn sống chung là cô ấy chứ không phải em. Em chỉ là cơn mưa lướt qua đời anh, không đủ làm ướt tim anh.
Nó khóc vật vã..., tiếng khóc ấy lạc dần đi trong khói hương mịt mù đặc quánh ...đám cỏ non ngờ ngợ cạnh ngôi mộ cũng đã gần như héo lại, người người vẫn chen chúm nhau lo công chuyện trước […]
Tâm Sự
Con trai có phải cũng dễ yếu mềm
Tôi mở FB lên ngay sau khi vừa mở cửa phòng. Đảo mắt qua newfeed, chưa có gì lạ. Tôi click vào Fb của anh. Tôi khóc, nước mắt cứ thi nhau trào ra mà tôi không kiềm lại được. Một dòng hiển th[…]
Tâm Sự
Là cái cảm giác khiến con người ta không quyết định được nên làm gì. Chỉ nghĩ, nghĩ thôi chứ cũng không biết là đang nghĩ gì. Nó cộng với cảm giác chỉ muốn nằm đó, nhìn lên trần nhà với đôi […]
Tâm Sự
Sẽ còn lâu không ngày em hết giận anh?
Anh đến quán cũ một chiều không em. Chút lạnh giá cuối đông cùng giai điệu buồn của những bản nhạc Soul làm cho nỗi nhớ trong anh càng trở nên quay quắt. Anh lặng lẽ với cốc café nóng nhìn n[…]
Tâm Sự
Anh Hai kể Trung nghe chuyện nhà trong làn khói bếp nghi ngút của nồi bánh tét đêm 30. Khi xưa nhà anh nghèo, nghèo tới nỗi cái con đường lên phố huyện rộng xanh nhường thế mà anh Hai ch[…]
Truyện ngắn
Nhưng em vẫn do dự trước những sự bấp bênh, em phân vân không dám ngỏ lời với anh... Trời chiều, vừa tạnh mưa, nắng lại lên rực rỡ. Em nhìn ra khoảng sân trước nhà, chợt nhiên thấy buồn lắm[…]
Tâm Sự
Yêu bao nhiêu người thì được gọi là lăng nhăng? Cả đời chỉ yêu một người có được gọi là chung thủy? 1. Nửa đêm qua, rời đài phát thanh sau hai tiếng đồng hồ trò chuyện với bạn nghe đài, tô[…]
Truyện Blog
Tôi là một đứa con gái mạnh mẽ cho nên việc tôi âm thầm thích một người mà không bị phát hiện kể cả anh chàng kia là điều hiển nhiên như trong một năm vẫn có bốn mùa. Tôi thường bắt đầu ngà[…]
Tâm Sự
Chẩm thượng thư - Đường Thất Công Tử
Duyên phận rốt cuộc là thế nào? Đông Hoa Đế Quân năm ấy chỉ là tiện tay cứu nàng.Nhưng từ đó, trong tim nàng, trong mắt nàng chỉ có bóng hình Đế Quân tài hoa anh tuấn. Nàng thân là nữ vư[…]
Sách Hay