Insane
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Ký ức tuổi học trò
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 322
• Mục: Cafe chiều thứ 7
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
17:34 - 15/04/2015
Nhắc đến tuổi học trò người ta thường nói đó là những tháng năm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của mỗi người, riêng với tôi đó còn là tháng ngày của những ký ức buồn. Nếu không có cô, người giáo viên chủ nhiệm dịu hiền, đầy lòng vị tha ấy thì chắc tôi đã không thể vượt qua những ngày khủng hoảng ấy và tự tin bước đi trên đường đời như hôm nay.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó, ba mẹ chỉ mong học thật giỏi để thoát nghèo. May mắn tôi thi đỗ cấp ba với một số điểm gần như nhất lớp và ngay từ đầu đã được cô giáo chủ nhiệm giao ngay chức lớp trưởng. Cô là người cương nghị, giản dị mà cũng rất hiền hậu. Cô dạy môn học mà tôi rất thích dù hồi đó tôi học không giỏi môn lắm, đó là môn Toán. Tôi luôn thấy mặc cảm về hoàn cảnh nghèo khó của mình vì trong lớp tôi có rất nhiều bạn gia đình khá giả lúc nào họ cũng muốn cả lớp đóng góp cái này, cái kia như đi chơi hoặc may đồng phục lớp chẳng hạn. Tôi là cán bộ lớp, tôi không muốn làm mất lòng ai cả nhưng điều đó thật khó cho tôi khi có nhiều vụ các bạn phát động mà tôi không ủng hộ. Tôi làm việc cũng khá nghiêm túc, nhưng mọi người lại bảo tôi chỉ thích làm theo ý mình, nhiều bạn tỏ ra rất ganh ghét với tôi. Thậm chí còn bị mấy đứa bạn gái có tiếng là đầu gấu trong lớp dọa nạt này nọ, tôi vô cùng mệt mỏi và trở nên sợ hãi. Họ nói tôi là đồ nịnh hót, chân trong của các thầy cô..., có thể vì tôi đã được nhiều thầy cô quý mến, tôi không gần gũi với bạn bè chăng? Không ai nói cho tôi biết tôi đã sai ở đâu, tôi nên làm như thế nào mà chỉ nói sau lưng…

Chuyện điểm chác cũng gây cho tôi những áp lực rất lớn, tôi học kém các môn khoa học tự nhiên và không có điều kiện đi học thêm, tự học ở nhà thì lại không có sách tham khảo gì. Nhiều lúc tôi cảm thấy vô cùng bất lực và mệt mỏi, tôi đâm cáu gắt với những người thân trong gia đình, tôi trách bố mẹ không cho tôi đi học thêm, không cho tiền tôi đi mua sách, không cho tôi nghỉ ở nhà học bài mà bắt đi làm ruộng, làm vườn cùng sau mỗi lần tôi tan học... Mẹ tôi không nói gì, vì quá áp lực và mệt mỏi tôi chỉ biết đổ lỗi cho người khác mà không nghĩ được rằng để tôi đến được trường ba mẹ đã rất khổ sở rồi. Cuối cùng tôi xin từ bỏ chức lớp trưởng nhưng mọi việc vẫn thế, các bạn trong lớp vẫn không từ bỏ sự ghen ghét với tôi. Nhiều người nói xấu sau lưng tôi, bọn bạn thân cũng dường như muốn rời bỏ tôi. Có lần đến lớp tôi thấy mọi người túm tụm lại xì xào gì đó và tên tôi được nhắc đến, thấy tôi đi vào họ tản ra, có đứa quay sang tôi lườm nguýt. Và trong một một giờ tan học có ai đó dùng cái ô đập vào đầu tôi, những hành động ấy đã để lại một vết thương lòng lớn trong tôi. Họ làm vậy chỉ vì tôi đã ủng hộ nhiệt tình bài giảng của một giáo sinh thực tập mà mấy đứa trong lớp không ưa…

Tôi đã từng bỏ tiết chạy ra đến bờ sông nước chảy siết và định nhảy xuống vì không chịu nổi được những áp lực lớn dó, nhưng trong phút giây ấy hình ảnh ba mẹ thân yêu, nghèo khổ của tôi lại hiện lên. Tôi vẫn phải tiếp tục đi học, tiếp tục đến trường nhưng tôi phải xin chuyển trường. Lúc ấy đang là giữa kỳ học, chuyển trường là một điều không thể. Trước đó tôi đã từng gọi điện thoại khóc lóc với cô giáo chủ nhiệm của tôi về những vấn đề căng thẳng nhưng lúc ấy vừa khóc, vừa nói tôi không biết nói thế nào cho rõ ràng để cô hiểu, tuy vậy cô cũng khuyên nhủ tôi rất nhiều. Cô bảo tôi phải cố gắng lên, nên dẹp bỏ mọi lòng tự ái, cố gắng hòa đồng hơn nữa với bạn bè… rồi những cuộc họp lớp, sinh hoạt cuối tuần cô giáo cũng nhắc nhở lớp rất nhiều về vấn đề đoàn kết, tôi biết cô đã rất cố gắng nhưng mọi chuyện vẫn chẳng có gì thay đổi.

Các bạn vẫn ghét tôi, một lần bị bắt nạt quá đáng quá tôi đã bỏ tiết giữa chừng bỏ đi ra cánh đồng hoang sau trường khóc, tôi đòi ba mẹ cho chuyển trưởng cho luôn nhưng đó đâu phải là điều đơn giản, quá tuyệt vọng tôi lại đã định tự tử lần nữa. Nhưng sức mạnh diệu kỳ lại ngăn tôi lại, tôi nhớ đến ba mẹ nghèo khổ của tôi trong gia đình tôi là một niềm hy vọng. Tôi lấy hết sức mạnh để hôm sau tiếp tục đến trường, nhưng tôi không dám vào lớp cô giáo chủ nhiệm nhìn thấy tôi liền gọi lạị và cô lại khuyên can và an ủi tôi. Cô nói rất nhiều điều hay, cô khiến tôi không còn nghĩ đến cái chết nữa.

Sáng hôm ấy tôi cùng cô lên lớp, lớp học đã bình lặng trở lại tôi nghe nói hôm tôi bỏ học cô đã khóc trước lớp, cô khóc vì buồn, vì lớp học quá nghịch ngợm và không đoàn kết… Còn chuyện của tôi, tôi không biết cô đã làm gì để dàn hòa mọi chuyện, nó như một phép màu vậy. Những ngày sau lên lớp tôi trở nên lặng lẽ hơn, các bạn trong lớp vẫn ghét tôi nhưng họ không tỏ thái độ quá đáng nữa, tôi chỉ cầu mong những tháng ngày ngột ngạt ấy mau mau kết thúc.

Tốt nghiệp cấp ba xong tôi thi đỗ đại học, chân trời mới mở ra trước mắt tôi nhiều niềm vui và thành công trong cuộc sống đã đến với tôi. Xung quanh tôi có rất nhiều bạn bè mới yêu thương và quý mến mình, cô giáo chủ nhiệm của tôi vẫn thường hay nhắn tin, gọi điện hỏi han, động viên và nhắc nhở tôi phải luôn cố gắng. Mỗi một tin nhắn của cô là một động lực to lớn để tôi bước đi trên đường đời, tôi đã mạnh mẽ và lớn khôn hơn trước rất nhiều. Có những phút giây thảnh thơi ôn lại kỷ niệm trong đời tôi vẫn thầm thì câu hát:

“Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người thầy…”

Tôi thật may mắn vì đã được làm học trò của cô và may mắn nhất là tôi có một gia đình hết lòng thương yêu tôi, những người cha người mẹ tuyệt vời, niềm tin yêu, hy vọng của họ là sức mạnh lớn nhất để tôi vượt qua tất cả. tôi đòi ba mẹ cho chuyển trưởng cho luôn nhưng đó đâu phải là điều đơn giản, quá tuyệt vọng tôi lại đã định tự tử lần nữa. Nhưng sức mạnh diệu kỳ lại ngăn tôi lại, tôi nhớ đến ba mẹ nghèo khổ của tôi trong gia đình tôi là một niềm hy vọng. Tôi lấy hết sức mạnh để hôm sau tiếp tục đến trường, nhưng tôi không dám vào lớp cô giáo chủ nhiệm nhìn thấy tôi liền gọi lạị và cô lại khuyên can và an ủi tôi. Cô nói rất nhiều điều hay, cô khiến tôi không còn nghĩ đến cái chết nữa.

Sáng hôm ấy tôi cùng cô lên lớp, lớp học đã bình lặng trở lại tôi nghe nói hôm tôi bỏ học cô đã khóc trước lớp, cô khóc vì buồn, vì lớp học quá nghịch ngợm và không đoàn kết… Còn chuyện của tôi, tôi không biết cô đã làm gì để dàn hòa mọi chuyện, nó như một phép màu vậy. Những ngày sau lên lớp tôi trở nên lặng lẽ hơn, các bạn trong lớp vẫn ghét tôi nhưng họ không tỏ thái độ quá đáng nữa, tôi chỉ cầu mong những tháng ngày ngột ngạt ấy mau mau kết thúc.

Tốt nghiệp cấp ba xong tôi thi đỗ đại học, chân trời mới mở ra trước mắt tôi nhiều niềm vui và thành công trong cuộc sống đã đến với tôi. Xung quanh tôi có rất nhiều bạn bè mới yêu thương và quý mến mình, cô giáo chủ nhiệm của tôi vẫn thường hay nhắn tin, gọi điện hỏi han, động viên và nhắc nhở tôi phải luôn cố gắng. Mỗi một tin nhắn của cô là một động lực to lớn để tôi bước đi trên đường đời, tôi đã mạnh mẽ và lớn khôn hơn trước rất nhiều. Có những phút giây thảnh thơi ôn lại kỷ niệm trong đời tôi vẫn thầm thì câu hát:

“Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người thầy…”

Tôi thật may mắn vì đã được làm học trò của cô và may mắn nhất là tôi có một gia đình hết lòng thương yêu tôi, những người cha người mẹ tuyệt vời, niềm tin yêu, hy vọng của họ là sức mạnh lớn nhất để tôi vượt qua tất cả.

post by: 10daik
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Cả gia tài giá 1 đôla (2015-08-01)
» Với tới những vì sao (2015-08-01)
» Không ai thành công một mình (2015-08-01)
» Có một từ sẽ làm bạn phát ốm (2015-08-01)
» Hãy tin ở T.J (2015-08-01)
123»
Bài viết ngẫu nhiên
» Câu chuyện camera360 và trọng lượng những nhân cách "ảo"
» Có một từ sẽ làm bạn phát ốm
» Hạnh phúc ở ngay trong tâm hồn
» Không ai thành công một mình
» Ký ức tuổi học trò
» Tháng 6, người ta nhớ nhau vì điều gì hả anh?
» Tháng Tám, chờ tình yêu gõ cửa...
» Với tới những vì sao
Tags:
bạn đang xem

Ký ức tuổi học trò

bạn có thể xem thêm

Cafe chiều thứ 7 còn nữa nè

Ký ức tuổi học trò v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất