Thuê mẹ cho con
Bình chọn: 284
Bình chọn: 284
***
... Những tiếng tút tút quen thuộc, nó không liên lạc được với ba. Nó cố gắng bấm nút gọi lại va chờ đợi. Dường như cô bé đã vươn mình ra khỏi cái hố sâu hắm kia, đã có mục tiêu gắng gượng. Nó muốn xin phép ba về điều ấy. Đáng lẽ ra nó đã không như thế, nhưng từ những đồng tiền tiêu vặt ba nó gửi từ rừng ra, kèm theo lời dặn dò quen thuộc, không nói lí do bám trụ trong bãi vàng lâu đến vậy thì nó đã hiểu được vì sao trên đời này có cái tình khó cắt nghĩa, nhưng được gọi tên là cha con.
Những ngày thôi buồn, không phải giặt áo quần và cũng chẵng phải đi chợ. Nó bỏ ngoài tai những lời xì xầm của hàng xóm. Nó học khá lên và biết vui với những gì mình có. Nó thôi không bi lụy nữa. Mẹ nó mất mới có hơn ba tháng mà nó đã thế này tính ra cũng hơi bất hiếu, nhưng nếu Thu Vang cứ buồn liệu mẹ nó trên trời cao có an lòng. Những cơn mưa dầm rả rích kéo về, bầu trời đen kịt. nó có cảm tính rằng hôm nay nhà nó vui. Có cái bóng to to cao cao kéo theo tiếng xe máy nổ lặm nước. Cái bóng xé toạt màng mưa, gạc chân chống và tiến vội đến lau nước mắt cứng khô giận dỗi của con bé...: "ba về rồi!". nhưng ông già hếch hoác giống người rừng với đám tóc dài bùi xùi, hàm râu thiếu dao lam kia lại kịp sững sốt bởi ... người lạ!
Con bé ngồi day day bàn tay ba nó, lau khô mái tóc bẩn và vón lại kia . Còn người đàn bà chỉ im lặng mà nhìn xuống quai dép đứt của mình. Ông già vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, ông không muốn hỏi con bé lúc này vì sợ làm người kia khó xử. nhưng rõ ràng người kia không có vẻ gì là giống một người khách cả. Ông không thể đoán nổi bà là ai. Ông mở lời :a
- Do điện thoại ba hết bin nên ba không điện thoại cho con được. Ba định làm xong hầm rồi cho quân về nghĩ chứ mùa này làm vàng nguy hiểm lắm, tháng trước có vụ sụp hầm 2, 3 người chết rồi.
Con bé vẩn im lặng.
- Con ở nhà có gì mới không?
- Con tưởng ba đi luôn không về nữa-con bé móc dỗi
Người đàn bà dường như thấy sự dư thừa của mình nên đứng nhẹ dậy và đi luôn xuống nhà bếp. Cô bỗng nhớ đứa con gái nhỏ bé tội nghiệp đã nằm gọn dưới nấm đất ở nghĩa trang. Khói cay hay gì mà nước mắt cô đã nhòe cả hai bên gò má. Có gì đau xót hơn khi một người mẹ phải bất lực nhìn con ngừng thở trong vòng tay. Cô lấy hết số tiền tích góp bấy lâu. Bán cả căn nhà mà cô đã phải bỏ biết bao đêm ăn nằm với nhiều loại đàn ông mới có được để cứu lấy hơi thở đứa con bé bỏng. Vì thương con nên mới lạc lõng giữa một nơi không người thân thích. Cô phải trốn khỏi khỏi cái chuồng giam hãm cô suốt bao nhiêu năm, tình yêu coi cô như một con ở, chứng kiến cảnh chồng mình với biết bao nhiêu người đàn bà lạ mặt, cô không biết rằng con cô sẽ lớn lên như thế nào.
Nhưng quái ác rằng vừa thoát khỏi nơi u ám kia thì cô biết con mình bị bệnh suy thận. Cô bé 9 tuổi phải đối diện với sự đau đớn dày vò. Người đàn bà chỉ biết dấn thân vào cõi u mê mới hi vọng cứu sống con mình. Có gì hay đâu khi chính cô cũng đang dần đểu giả với cuộc đời. cô muốn sống tốt nhưng ông trời nào cho cô sống tốt. Có những thứ lực bất tòng tâm, hay chính cô với bản năng một người mẹ phải làm bất cứ điều gì để cứu lấy con mình, dù là tồi tệ nhất. Cô đang mắc kẹt trong hổn loạn những cuộc giao tranh tâm lí. Cho đến khi tất cả lụi tàn, mầm sống duy nhất của cô bỗng bị bão tố quật ngã. Giá như ông trời biết cô khóc như mưa khi nhận ra con mình tắt thở, giá như ai đó biết rằng cô đã như chết đi một nửa linh hồn, giá người chồng tàn bạc của cô đến ôm cô và chia sớt cùng cô nửa phần đời cơ cực, giá như cô mất trí thì đã đở phải đau... đau sinh ra con, đau nuôi con, đau mất con. Có người đàn bà nào bất hạnh đến ngột thở như cô không?
Rồi cô gặp Thu Vang, một cô bé có trái tim sáng rỡ. Là người duy nhất vô tình không biết đến quá khứ mà chịu chia sẻ và ôm cô bằng nhiệt thành rừng rực. Cô biết ngay rằng con bé cũng đang gặp một sự cố lớn trong đời, và cũng đoán ngay ra được sự cố ấy là mất mát khi cuộc hội ngộ diễn ra tại nơi đất trống tha ma. Nó lắng nghe cô hàng tiếng đồng hồ. Và như một cuộc trao đổi dàn xếp, cô lại phải lắng nghe nó khóc. Hai tâm hồn đồng điệu, hai trái tim khát sự chia sẻ đã gặp nhau. Vốn dĩ cô không còn nơi nào để đi nên mới có mặt và sưởi ấm cho ngôi nhà này. Nhưng bây giờ Thu Vang không còn mồ côi như nó nói nên cô chẳng còn lí do gì mà ở lại đây. Cô nhận ra chỉ mình cô là đơn độc. Đời người đàn b
Thơm đứng bên cửa sổ, tóc buộc ở sau gáy bằng một sợi dây thun màu vàng. Trong ngày, hễ có lúc nào thuận tiện chị lại đứng bên cửa sổ nhìn ra khoảng sân xi măng rợp bóng cây bàng. Gió đưa nh[…]
Truyện ngắn
Bạn đã bao giờ thích một cô gái ngay lần đầu tiên gặp mặt? Tôi như thế, chỉ từng đúng một lần như thế, nhưng đó là một câu chuyện đáng kể. Nó xảy ra cách đây khoảng chừng vài tháng, khi mà m[…]
Truyện ngắn
Anh không cần em nguyên vẹn, chỉ cần em lành lặn
Không biết đã bao nhiêu lần anh tìm đến bác sĩ tâm lý, anh được họ cho những lời khuyên. Anh cảm thấy mình đã tha thứ được cho em. Nhưng rồi cũng không được lâu. Dù biết ai cũng mắc sai lầm,[…]
Truyện ngắn
Tôi quay qua nói với Lãm: Chúng ta cưới nhau đi! Tại sao? Chẳng tại sao cả. Lãm 35, tôi 30, đã quá già để bắt đầu một cuộc yêu đương. Lãm nheo mày suy nghĩ. Đó là một buổi chiều tôi cùng[…]
Truyện ngắn
Trên con đường đi của con bây giờ chẳng có Ba thế nhưng con chưa bao giờ yếu đuối, con vẫn luôn luôn cố gắng và cố gắng. < viết cho một ngày tự dưng sóng mũi cay cay, mắt nhòe đi vì....NHỚ>[…]
Tâm Sự
Một đêm, Tổng thống Obama và phu nhân Michelle đã quyết định thay đổi khôngkhí và đi ăn một bữa ăn tối giản dị tại một nhà hàng không quá sang trọng. Khi họđang ngồi, chủ nhà hàng đưa một […]
Truyện ngắn
Điều gì quá mức diễn tả bằng ngôn ngữ, các bạn thường nói "bá cháy", "ve kêu" hoặc "tuyệt cú mèo", "hết sảy con cào cào"... riêng Châu Pa có câu cửa miệng "tuyệt chiêu". Bất kể cái gì vượt […]
Truyện ngắn
Lấy vợ - Bài học và kinh nghiệm
Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: "lấy vợ" và "đi tù". Gửi ông ! Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi v[…]
Truyện ngắn
Viết cho tháng Năm - mùa ở lại
Tháng năm không ở lại đâu. Nhưng tháng Năm vẫn luôn ở lại. Mãi mãi. Tháng Năm, thấy phập phồng trong lồng ngực một cảm giác rất lạ: nhoi nhói, hồi hộp, lặng im và mằn mặn. Ai đó nhắc nhỏm m[…]
Truyện Blog