Polly po-cket
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Sản phẩm lỗi của xã hội - BlogRadio.Yn.Lt
Sản phẩm lỗi của xã hội

Sản phẩm lỗi của xã hội

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 243

Sản phẩm lỗi của xã hội

19:27 - 16/09/2015

Thực ra con em tôi từ lúc ra trường đến giờ cũng có nhiều việc, nhưng chỉ những việc mà theo cái cách diễn đạt của nó là "làm cho đỡ chán!". Nó cứ làm được vài tháng lại bỏ, rồi lại quay trở về cái công cuộc nộp hồ sơ, phỏng vấn, đi làm... Mệt mỏi thật.


***


Cuối tuần về quê, ghé nhà dì ngồi làm mấy chén rượu với ông chú. Từ ngày tết đến giờ về cũng lười thăm họ hàng, công việc cứ lu bù, rồi cuốn mình đi mãi đâu đâu mất. Hai chú cháu ngồi nhấm nháp đĩa chân gà với lạc, còn con em thì ngồi ghế quay cuồng bên những bản Kpop Hàn Xì. Dì nhìn lướt nó một cái xong quay sang tôi chép miệng.


- Em mày năm nay 25 rồi đấy, việc thì chưa có, chồng con không, suốt ngày chỉ đâm đầu vào mấy cái thằng Cuốc Xẻng. Trai không ra trai, gái không ra gái. Tao chẳng hiểu chúng nó nghĩ gì trong đầu nữa. Tốn bao nhiêu tiền ăn học, rồi ra trường mấy năm nay chả đâu vào đâu.


Thời tôi nghe cũng dạ vâng, bởi tôi thấy quanh tôi bây giờ nhiều người trẻ như thế thật. Người thực sự có tài hẳn ra thì không nói làm gì, vứt đâu họ cũng sống được. Cả những người thân thế tốt, điều kiện khấm khá thì nhanh chân, nhanh tay chạy vào chỗ nọ, chỗ kia. Cũng có thể coi là ổn định. Còn những người học hành nhàng nhàng như con em tôi, gia đình chẳng khấm khá gì, lại còn lười tìm hiểu cái mới để trau dồi bản thân thì hoặc thất nghiệp, hoặc bươn trải cuộc sống ở những nơi nhàng nhàng tương xứng.


Thực ra con em tôi từ lúc ra trường đến giờ cũng có nhiều việc, nhưng chỉ những việc mà theo cái cách diễn đạt của nó là "làm cho đỡ chán!". Nó cứ làm được vài tháng lại bỏ, rồi lại quay trở về cái công cuộc nộp hồ sơ, phỏng vấn, đi làm... Mệt mỏi thật.


Sản phẩm lỗi của xã hội


Nhớ ngày chuẩn bị nộp hồ sơ dự thi đại học, tôi đạp xe đến tận nhà thầy chủ nhiệm để xin thầy tư vấn cho việc chọn trường và định hướng cho nghề nghiệp sau này. Lúc ấy tôi háo hức lắm, đạp xe đến nhà thầy xa tít tắp mà chẳng thấy mệt gì. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, là học cái gì mình cảm thấy hứng thú, làm việc gì khiến mình đam mê, sáng tạo và phát huy hết khả năng của mình là được. Cái khó đối với tôi là tôi không xác định được thực sự là lực học mình đang đứng ở đâu, rồi cái việc tôi muốn làm thì phải học ngành gì mới chuẩn. Tôi phải nhờ thầy chỉ bảo cho mới được.


Nhưng tôi đã nhầm, hẳn là vậy. Tôi bị cảm lạnh trong tư tưởng khi nhận được câu trả lời của thầy. Thầy cho tôi một câu mà chắc sẽ tôi sẽ không bao giờ có thể quên được. "Em học khối tự nhiên, lại thích vẽ và viết văn, mà tôi đọc văn của em nó chả ra làm sao cả. Câu cú như nhai phải cơm sống, sượng mồm lắm! Tôi thấy người ta bây giờ hay chọn khối ngành kinh tế và kỹ thuật, ra trường còn kiếm được nhiều tiền, cuộc sống thăng tiến và đảm bảo hơn."


Bấy giờ tôi chỉ cảm thấy chán và mông lung. Vì thầy là người đi trước, lại có tầm nhìn, thầy nói thì câu nào cũng chuẩn chỉ cả, tôi không có ý nghĩ, và không dám nghĩ là thầy sai. Tôi tin vào lời thầy rằng tôi chả có năng khiếu quái gì về cái khoản viết lách cả. Vớ vẩn hết. Tôi sẽ lao vào khối trường kỹ thuật, hiển nhiên là thế. Bố tôi cũng thích vậy mà. Tôi ném quyển vở ôli thơ thẩn của tôi vào tận góc hòm và cày Toán, Lý, Hóa.


Rồi cái ngày lăn lộn trong trường đại học cũng đến. Tôi vùi mình trong những công thức truyền nhận sóng, mã hóa ...tại khoa điện tử của trường Bách Khoa Hà Nội. Lịch học rồi thí nghiệm liên miên khiến tôi chẳng còn nhận ra mình của ngày trước nữa. Tôi dần tự biến mình thành một con người như thầy chủ nhiệm từng nói lúc nào không hay. Tôi đăng ký vào khoa điện tử mà tôi còn chẳng biết tôi có thích nó không, đơn giản vì những người đi trước rất thành công ở khoa này khi ra trường. Vậy đấy. Người ta vẫn thường làm như vậy mà. Chả đúng à? Tôi bắt đầu tìm hiểu và hâm mộ những người kiếm tiền giỏi trên thế giới. Cuốn sách gối đầu giường với tôi lúc ấy là những cuốn best seller về làm sao để thành công chứ không phải là Chí Phèo, Lão Hạc hay Đời Thừa(3 tác phẩm mà tôi thích nhất lúc trước) nữa.


Ra trường, với tấm bằng khá trên tay, tôi không khó để có được một công việc. Tôi cũng thuộc dạng đầu không chỉ để mọc tóc cho có nên việc hoàn thành công việc chuyên môn không phải là vấn đề to tát gì lắm. Nhưng sao tôi vẫn cảm thấy có gì đó mình đang bỏ lỡ, như một đứa trẻ bị lạc đường lâu ngày với cái bụng đói meo, cần được đưa về nhà. Nhẽ nào là tôi đã sai rồi sao? Nhẽ nào con đường này tôi đi là lầm lỗi? Bởi trên con đường ấy tôi luôn có hàng ngàn, hàng vạn người cùng đồng hành. Và rồi tôi sẽ như cái cách mà người ta thường vẫn. Đó là lối mòn quy trình của kiếp sống, kiếm tiền, xây dựng gia đình, lo lắng cho con cái, rồi... chết.


Thật là tệ hại. Thực sự là tệ hại. Tôi đã nộp đơn xin nghỉ việc, lang thang suốt một tuần sau đó. Tôi lục lọi tất cả ngõ ngách trong tôi, lắng nghe bản thân xem mình thực sự muốn gì, muốn làm điều gì? Tôi nhận ra thành công không chỉ có nghĩa là tiền bạc và địa vị như những cuốn sách kia thường nói. Chúng là đồ

[1]2
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Nắng mưa con gái

Nắng mưa con gái

11h 45', nó liếc cái điện thoại và nhấp nhổm. Năm phút nữa. Nào, tập trung vào, những lời cuối bao giờ cũng tóm ý và gợi mở cho bài học. Tai căng hết công suất, tay ngoáy lia lịa. 11h 49'. N[…]

Truyện ngắn

Ta đã cùng đi qua những ngày mưa ấy!

Ta đã cùng đi qua những ngày mưa ấy!

Suốt những năm tháng cấp ba ấy, tôi chưa từng có một cơ hội tốt đủ để tôi nói một câu rằng, tôi thích cậu ấy. Chẳng hiểu sao, tôi cũng tự cảm thấy việc có thổ lộ hay không cũng không quan t[…]

Truyện ngắn

Bên khung cửa sổ

Bên khung cửa sổ

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có một trái tim biết yêu thương đã là một món quà vô cùng quý giá. Bởi có những người, dù rất muốn, họ cũng […]

Truyện ngắn

Chuyện tình hôm qua

Chuyện tình hôm qua

Ngày hôm qua đã là quá khứ, cứ sống tiếp tục những ngày tháng tiếp theo rồi bạn sẽ thấy rằng tương lai luôn rộng mở và tươi sáng. Bạn luôn có bạn bè và những người thân yêu bên cạnh. Một n[…]

Truyện ngắn

Sự trung thực

Sự trung thực

Không, vấn đề là ở đấy người đàn ông kia lập tức quát lên Vợ tôi đang ở nhà. Người mà tôi đi cùng là bạn gái tôi. Cho nên tôi cần phải nhanh lên thôi. Đưa trả con gà đây! Một buổi sáng đ[…]

Truyện ngắn

Chân ngắn, sao phải xoắn

Chân ngắn, sao phải xoắn

Cũng như rất nhiều cô gái khác, Tiến Phương có một thói xấu mà dù chết vạn lần vẫn không thể bỏ được, đó là mê trai đẹp. Dù bất cứ nơi đâu, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hễ cứ thấy trai đẹp là[…]

Sách Hay

Nếu nhà mình giàu...

Nếu nhà mình giàu...

Cứ để em đặt giả thiết nhé! Nếu có tiền, em sẽ thay con laptop rùa bò bằng một "quả táo cắn dở Apple", vừa nhẹ nhàng, vừa chạy vun vút. Sau này mình giàu, em sẽ tậu điện thoại nắp trượt hằn[…]

Truyện ngắn

Nơi bình yên còn lại...

Nơi bình yên còn lại...

“Hóa ra sự cô độc cũng có thể mang một người ra đi khỏi chúng ta theo cái cách cô độc nhất” Thế là chị ấy ra đi. Sáng ra chồng chị thấy chị nằm lặng lẽ, thảnh thơi trên đất ngay cạnh chiếc […]

Truyện Blog

Chiếc chìa khóa cửa

Chiếc chìa khóa cửa

Tốt nghiệp đại học, anh ở lại thành phố công tác. Bằng sự nỗ lực không mệt mỏi, anh đã nắm giữ được chức giám đốc nghiệp vụ ở một công ty. Với những lần được khen thưởng về thành tích làm […]

Truyện ngắn

Câu chuyện về vị thần Điềm Đạm

Câu chuyện về vị thần Điềm Đạm

Tích xưa, theo thần thoại Nhật, các vị thần ở trên cõi trời, có một khi cùng tranh nhau quyền bá chủ thế gian. Bất kỳ là vị nào, cũng đều cho mình là quyền lực trên hết tất cả Trời Đất. Các […]

Truyện ngắn

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất