Polly po-cket
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Những vị du khách trứ danh - BlogRadio.Yn.Lt
Những vị du khách trứ danh

Những vị du khách trứ danh

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 273

Những vị du khách trứ danh

22:22 - 15/09/2015
hồ nữa. Cuối cùng chúng tôi đã đi hết cả khu rừng và ra một bãi cỏ rộng.


Stepca quyết định nghỉ giải lao. Anh ấy bảo:


- Mỗi lần nghỉ chân hay ngủ qua đêm, tao sẽ duỗi chân về hướng mình phải đi. Các vị du khách trứ danh đều làm như thế cả, nhờ vậy mà họ không bị lạc đường.


Stepca ngồi bệt xuống bãi cỏ, chân duỗi về phía trước.


Chúng tôi mở bọc hành lý và bắt đầu ăn bánh mì rắc đường.


Đột nhiên có một đàn ong không hiểu từ đâu bay đến lượn vù vù trên đầu chúng tôi. Có một con chắc muốn nếm thử phần đường của tôi nên đã châm cho tôi một phát đau điếng vào má. Má tôi lập tức sưng phồng lên như chiếc bánh rán. Theo lời khuyên của Stepca, tôi liền đắp đất ướt, rêu và lá cây lên chỗ đau.


Trước khi lên đường đi tiếp, Stepca lôi gần hết các thứ trong bao quẳng ra ngoài, vì vậy hầu như chúng tôi chỉ đi tay không.


Những vị du khách trứ danh


Tôi đi sau cùng, vừa đi vừa rên ư ử. Má tôi bỏng rát lên và đau không chịu nổi. Chị Liôla cũng chẳng thiết tha gì chuyện đi du lịch nữa. Chị ấy liên tục thở dài và mơ ước trở về nhà và nói rằng ở nhà cũng có nhiều điều thú vị. Thế nhưng Stepca cấm chúng tôi không được nghĩ đến chuyện đó. Anh ấy bảo:


- Đứa nào đòi về nhà tao sẽ trói vào cây cho kiến ăn thịt.


Chúng tôi tiếp tục lê bước trong tâm trạng não nề. Chỉ mỗi con Tudich là vẫn cảm thấy vui vẻ. Nó vểnh đuôi lên, chạy đuổi theo đám chim chóc và sủa ăng ẳng làm cho chuyến du lịch của chúng tôi thêm ầm ĩ.


Trời tối dần. Stepca ném cái bao đựng đồ xuống đất. Chúng tôi quyết định dừng lại ngủ qua đêm.


Cả bọn đi vơ củi để nhóm lửa. Stepca lục trong bao lấy ra cái thấu kính để lấy lửa nhưng mặt trời đã lặn mất, chẳng còn ánh nắng nữa. Anh ấy xịu mặt, còn chúng tôi cũng thấy buồn thiu.


Và thế là ăn tối xong, chúng tôi đành phải ngồi trong bóng tối.


Stepca trịnh trọng duỗi chân về phía trước và bảo rằng phải làm thế để sáng mai không quên hướng đi. Stepca lập tức ngáy khò khò. Tôi và chị Liôla mãi vẫn không ngủ được. Chúng tôi sợ bóng tối và tiếng động của cây cối trong rừng. Trông thấy cành cây khô ở trên đầu, chị Liôla ngỡ là rắn liền hét lên hoảng sợ. Một quả thông rụng ngay bên cạnh làm tôi sợ hãi đến nỗi lăn tròn trên mặt đất như quả bóng.


Cuối cùng, chúng tôi cũng thiu thiu chợp mắt.


Tôi mở choàng mắt khi bị chị Liôla lay vai. Mới sáng tinh sương, mặt trời vẫn chưa mọc.


Chị Liôla thì thầm bảo tôi:


- Minca này, trong lúc Stepca vẫn ngủ, chị em mình xoay chân anh ấy về phía ngược lại đi. Nếu không thì anh ấy còn dẫn mình đến chỗ khỉ ho cò gáy nào chưa biết chừng.


Chúng tôi đưa mắt nhìn Stepca. Anh chàng vẫn ngủ khì khì với nụ cười rạng rỡ trên môi.


Hai chị em chúng tôi tóm lấy chân Stepca và trong chớp mắt đã xoay sang phía đối diện, làm cho đầu anh ấy vẽ một cung tròn trên mặt đất. Thế mà Stepca vẫn không hề tỉnh dậy. Anh ấy chỉ rên rỉ, phẩy tay và ú ớ: "Ê, lại đây..." Có khi Stepca mơ thấy bọn da đỏ và gọi chúng tôi giúp sức cũng nên.


Chúng tôi ngồi chờ Stepca tỉnh dậy.


Khi tia mặt trời đầu tiên xuất hiện, Stepca thức giấc, ngó chân mình rồi nói:


- Giá như hôm qua tao cứ bạ đâu nằm đấy thì có chết người không: chúng ta sẽ chẳng biết đằng nào mà lần. May nhờ đôi chân của tao mà bây giờ chúng ta mới biết chắc chắn là phải đi về hướng nào.


Nói rồi Stepca khoát tay chỉ về hướng mà từ đó hôm qua chúng tôi đã ra đi.


Chúng tôi chén bánh mì xong thì lên đường. Con đường quen thuộc quá. Stepca cứ há hốc mồm vì ngạc nhiên. Tuy vậy anh ấy vẫn lên giọng giảng giải:


- Du lịch vòng quanh thế giới khác với những chuyến chu du thiên hạ khác ở chỗ là cảnh vật luôn luôn lặp lại, bởi vì quả đất tròn.


Có tiếng bánh xe lăn cót két đằng sau lưng: một bác nông dân đang đánh một chiếc xe ngựa đi tới.


Stepca nói:


- Để tăng tốc độ cho cuộc du lịch vòng quanh thế giới, chúng mình phải đi tiếp trên cỗ xe kia.


Chúng tôi xin đi nhờ xe. Bác xà ích tốt bụng dừng xe cho chúng tôi leo lên. Xe chúng tôi đi rất nhanh. Khoảng một giờ đồng hồ trôi qua. Bỗng phía trước mặt đã thấy làng Peski hiện ra.


Những vị du khách trứ danh


Stepca há hốc mồm vì ngạc nhiên:


- Xóm trước mặt sao trông giống làng Peski thế không biết. Ấy là vì đôi khi, trong các cuộc du lịch vòng quanh thế giới, những chuyện tương tự vẫn thường xảy ra.


Càng đến gần bến tàu thuỷ, Stepca càng thấy ngạc nhiên hơn.


Chúng tôi xuống xe. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là bến tàu thuỷ làng tôi, và tàu thuỷ cũng vừa cập bến.


Stepca lẩm bẩm:


- Chẳng nhẽ chúng ta đã đi hết một vòng xung quanh quả đất rồi hay sao?


Tôi và Liôla cùng phì một cái rồi phá lên cười.


Vừa lúc ấy chúng tôi nhìn thấy bố mẹ và bà - họ vừa mới ở trên tàu thuỷ bước xuống. Bên cạnh họ là cô vú nuôi của chúng tôi đang vừa khóc vừa nói gì đó. Chúng tôi chạy ào đến chỗ bố mẹ.


1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Nợ đời

Nợ đời

Đấy. Có khi, tiền mới làm được người ta trắng mắt ra. Làng Bãi Trạm nằm về phía hạ lưu con sông Bình Thiên, một con sông nhỏ nhưng dài, mát xanh và sâu hút. Ngôi làng nằm trọn trong vòng ta[…]

Truyện ngắn

Ngọn nến không cháy

Ngọn nến không cháy

Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa bé gái chẳng may bị bệnh và ra đi mãi mãi. Người cha quá đau khổ , tuyệt vọng, quay lưng lại với tất cả m[…]

Truyện ngắn

Chơi vơi xứ người

Chơi vơi xứ người

Nếu được chọn lựa, bác mong muốn mình ở đâu lúc nằm xuống? Quê hương... Tôi là một kẻ trốn chạy...Thường thì người ta chạy trốn bởi nỗi sợ hãi, khi bị truy đuổi...Nhưng cũng có những kẻ […]

Truyện ngắn

Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về

Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về

Những chuyến đi thời sinh viên nghèo, thiếu thốn đã để lại cho tôi một "di sản văn hóa" không bao giờ phai nhòa: thích ở quán trọ . Hoặc cũng có thể là do sau này lớn lên, tình hình kinh tế […]

Truyện ngắn

Thiên sứ của mẹ

Thiên sứ của mẹ

Đúng là dì ghẻ con chồng làm sao mà thương nhau cho được... Dì nhận lời kết hôn khi chưa tròn 21 tuổi. Em...làm vợ anh nhé! Bố nhìn thẳng vào đôi mắt nâu tươi sáng của dì mà nói. Dì khôn[…]

Truyện ngắn

Truyền thuyết về cây đàn Guitar

Truyền thuyết về cây đàn Guitar

Đâu chỉ có thế, tiếng đàn của Citra còn có năng lực chữa bệnh thần kỳ như tiếng hát của nàng ngày trước. Dân chúng thường tìm đến yêu cầu nàng đàn mỗi khi có dịch bệnh phát sinh.... Ngày xư[…]

Truyện ngắn

Kẻ ích kỉ lãng mạn - Frédéric Beigbeder

Kẻ ích kỉ lãng mạn - Frédéric Beigbeder

Đầu tháng 4.2013, Công ty Văn hóa & Truyền thông Nhã Nam trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc cuốn tiểu thuyết của nhà văn Pháp Frédéric Beigbeder. Sau Tình yêu kéo dài ba năm, Một tiểu th[…]

Sách Hay

Tôi là ABC. Năm nay tôi 20 tuổi.

Tôi là ABC. Năm nay tôi 20 tuổi.

Điều gì khiến cho tuổi 20 được ưu ái nhiều đến thế? Như là khi làm chương trình kỉ niệm 20 năm thành lập khoa tôi đang theo học, tôi đã thầm cảm ơn rằng may mà khoa tôi chưa phải 30 năm, bởi[…]

Truyện Blog

Đừng bao giờ từ bỏ

Đừng bao giờ từ bỏ

Cũng như ngày bé, tôi thất vọng có, buồn cũng có… Nhưng tôi không thể chạy về khóc với mẹ và xin mẹ cho tôi từ bỏ cuộc đời được. Có một câu chuyện như thế này: Lúc còn bé, tôi đi học thêm T[…]

Truyện ngắn

Suốt đời không muốn gặp lại nhau

Suốt đời không muốn gặp lại nhau

Những cặp chia tay rồi thì tốt nhất suốt đời này đừng nên gặp lại. Mối tình của hai người chẳng có gì đáng để nhớ lại, thế thì gặp lại làm chi? Kiểu trùng phùng này chỉ khiến cho đôi bên khó[…]

Truyện Blog

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất