Nợ đời
Bình chọn: 417
Bình chọn: 417
Làng Bãi Trạm nằm về phía hạ lưu con sông Bình Thiên, một con sông nhỏ nhưng dài, mát xanh và sâu hút. Ngôi làng nằm trọn trong vòng tay dòng sông êm ả. Quá khứ êm trôi, tương lai tuần tự, một ngôi làng khoan thai giữa đời nhộn nhịp. Cũng bởi người làng đều là những người lao động vui với công việc chân tay,không ai so bì với ai, họ chung một màu áo,chung những bữa ăn,những niềm vui ngày mùa. Nên, làng yên ả như bao đời nay vẫn thế.
Trời vửa hửng sáng, tiếng cưa gỗ đã xoèn xoẹt vang lên rồn rã.
Mấy người làm đồng đưa mắt nhìn nhau :
- Hôm nay ông Năm làm mộc cơ đấy, sắp bão to rồi đây. Haha !
Những giọng cười sảng khoái làm mấy con chim sẻ giật mình bay vụt lên, bám vào cành cao rồi ngáo ngơ nhìn xuống.
Nhà ông Năm nằm nơi ngõ cụt,gần sông nhất làng. Mang tiếng làm mộc nhưng ngôi nhà ông ọp ẹp những mảnh gỗ mỏng ghép vội từ lúc ông mới ra ở riêng. Đến nay cũng đã hơn chục năm mà ông Năm vẫn không màng tới việc thay nó.
Ông làm mộc rất đẹp, ai cũng công nhận điều đó. Nhưng từ khi làm khách chờ mãi mà không mang đồ đến sau khi nhận gỗ thì hiếm thấy ai thuê đến ông Năm nữa.
Người làng bảo, thời còn trẻ ông Năm là người duy nhất học tới hết cấp ba, nhưng cái bầu của bà Loan đã giúp ông có gia đình sớm, ghìm chân ông lại nơi đây.
Bà Loan là một người khờ khạo. Có lần nhà hết gạo , ông Năm đưa cho vợ tiền vừa đủ đi đong cho vài tuần trước ngày gặt, vậy mà lúc đi chợ về, bà Loan giơ cao xâu cá, nước chảy cả vào ống tay, chui tọt vào bầu ngực nhưng bà thì cười rõ nham nhở :
-Bố chúng nó xem, gạo hôm nay chẳng ai bán, mà tui mua được xâu cá rõ là rẻ nhé!
Thế mà trước đây, lúc còn gạ gẫm bà Loan, ông Năm thích thú cái sự khờ của bà lắm.
Đận ấy cả nhà đói lả. Lúc đó ông Năm mới có ba đứa con gái, đứa con gái nữa là Tâm còn chưa sinh ra. Cả nhà ăn cá với khoai được hai ngày, ba tuần sau ăn khoai với sắn, mấy ngày trước khi cả nhà ngày gặt lúa chín non thì nhịn đói.
Gặt được lúa về vài tuần, bà Loan đẻ Tâm.
Ông Năm chẳng thèm nhìn mặt con, say mèm chửi bới :
- Sống làm con ma đói, chết làm con ma khát ! Huhu haha ...
Giọng ông lõm bõm trong tiếng mưa, lọt thỏm trong tiếng sấm nhưng vang dội trong tâm trí của ai nghe qua câu nói đó.
Câu nói nhắc người đàn ông kiếm lấy một thằng cu nối dõi, nhắc người đàn bà nhiệm vụ của mình, và nhắc những đứa con gái biết thân biết phận chớ mà cãi lời cha mẹ...
***
Tháng 8 âm lịch năm ấy, trời mưa to dai dẳng, sấm nổ ầm ầm, bão đã về ở đâu đó và rồi cơn lũ đang hoan hỉ tràn vào làng. Bọt vàng đục reo vui, ai nấy lo lắng , nước xông xáo tràn bờ đê, cả làng khiếp đảm, nước đắc thắng ngập đầu người, cả làng leo lên nóc nhà cầu nguyện. Ông Năm miễn cưỡng tỉnh táo trong mấy ngày lũ. Chắc lâu rồi ông mới có thời gian để nhìn kĩ vợ con đến vậy.
Đứa đầu của ông tên Trinh, năm nay tầm mười bảy. Đứa con gái tuổi ăn tuổi lớn khòng khoèo những tay với cẳng, răng nó hô lạ, cả mấy đời nhà ông nào có ai hô như thế. Ông nghĩ bụng. Đứa thứ hai tên Ly mới mười ba tuổi, nó vừa mới lớn, cao vừa chạm ngực ông. Ông Năm nhìn con, ngực đứa con gái mới lớn của ông nhú lên sau lớp áo nhàu nhĩ bẩn nát. Ông chợt thấy nước mưa chua chát khi quay sang nhìn vợ đang rung đùi bẻ miếng bánh tráng, kế bên là đứa thứ ba cũng vừa ba tuổi đang bám lấy đùi mẹ, nhìn nó chỉ thấy mỗi cái bụng. Không rõ là thứ giun gì làm bụng nó to như thế. Còn đứa út mới biết lẫy đang nút lấy nút để núm vú nhăn nheo như trái táo khô của mẹ.
Ông bó gối nhìn dòng nước, ước chi nó dâng lên cao nữa, cao nữa, cao cho khỏi thấy mặt trời vào ngày mai.
Cả đêm, trời đã tạnh mưa hẳn, nắng đã lên lấp ló , nước đã rút bớt nhưng vẫn ứ ngự chẳng thấy lối đi. Tiếng khóc rền rĩ của đứa út làm ông Năm tỉnh dậy. Đúng là lâu nay ông ngủ được tới trưa là nhờ rượu. Ông uể oải ngồi dậy, vừa dụi mắt nhìn rõ xung quanh thì bị một vật từ phía giữa dòng sông trôi vào làm cho sợ hãi mà ngã ngửa ra sau.
Một cái hòm. Một cái hòm mới tinh, và đã đóng nắp.
Phải một lúc sau,ông Năm run rẩy ngồi dậy, lay lay bà Loan nói hổn hển :
- Dậy, dậy mà xem cái gì kìa!
Bà Loan uể oải trườn người ra , nhìn theo hướng tay chồng chỉ rồi giật nảy lên và co rúm người nấp sâu vào cuối mái nhà:
- Cha mẹ ơi, ma, ma !
Lềnh bềnh trên nước, cái hòm gần như chỉ nổi phần nắp. Hẳn là có thứ gì nặng trĩu bên trong. Màu gỗ cho người ta thấy nó không có vẻ gì đó là một cái hòm bị xoáy nước lột lên từ ngôi mộ nào đó. Cái hòm mới như thể vừa được đóng vài ngày, và tất nhiên nắp hòm cũng chỉ mới đóng đây thôi.
Ông Năm run rẩy nhìn nó toát hết mồ hôi, lấy thanh gỗ khều cái hòm vô sát nhà rồi toan giơ cánh tay khòng khoèo ra kéo nó vô sát mái nhà.
Bà Loan thấy thế vội la toáng lên :
- Ông điên hả, đẩy nó đi, đẩy nó đi. Nó ám bây giờ !
Ông Năm quay
Khi gặp một người, anh sẽ coi trọng người đó bởi những gì anh ta mặc, hay những gì anh ta làm? Lốp xe ôtô của tôi bị một cái đinh chọc thủng trên một con đường vắng vẻ vùng nông thôn, khi t[…]
Truyện ngắn
Vợ chồng trẻ mới cưới chưa lâu, con gái nhỏ đã 6 tháng tuổi, vẫn còn mải chơi và nhí nhảnh lắm. Hằng ngày vợ chồng gửi con cho bà ngoại trông, sáng chồng đưa vợ đi làm, chiều đón về, thỉnh t[…]
Truyện ngắn
Có đáng không những tháng năm dài vằng vặc? Những tâm hồn thương tổn? Và kia, một mái đầu bạc phơ xơ xác? Ông già Tư Nhỏ thức dậy từ lúc nửa đêm. Ông rên lên một tiếng ứ hự, thấy thất vọng […]
Truyện ngắn
Chân dài, đại gia và máy nướng bánh
Những cô gái chân dài với những danh hiệu, hào quang góp nhặt cả tuổi trẻ. Mục đích chính ấy à? Kiếm một anh chồng xấp xỉ đại gia thôi! Câu chuyện ngắn về cuộc sống và sự nghiệp của hoa khôi[…]
Truyện ngắn
Cứ thế 5 năm trôi qua, tình yêu giữa hai người cùng phai nhạt dần trước những lo toan của cuộc sống. Anh cảm thấy cô không còn đáng yêu hấp dẫn như ngày xưa nữa, và không cảm nhận thấy những[…]
Truyện ngắn
Lý trí thắng, trái tim có buồn không?
Ngày... tháng... năm... ... Ngày hôm nay, giống như nhiều ngày khác trước đó, tôi lại khóc. Và thế là tôi lại nhớ cậu, thật sự rất nhớ cậu ấy. Có gì lạ đâu, những lúc mệt mỏi, lúc khó khăn t[…]
Truyện ngắn
24 tuổi, Chị tốt nghiệp Đại học với một cái ngành được coi là "hiếm". Có lẽ là do "hiếm" quá mà hầu hết các doanh nghiệp đều không cần, thậm chí là không thèm liếc mắt đến bộ hồ sơ của chị.[…]
Truyện ngắn
Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?". Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên mộ[…]
Truyện ngắn