Sinh viên năm cuối thì làm gì?
Bình chọn: 201
Bình chọn: 201
Tôi tiếc một lời nói, một hành động, một tin nhắn đơn giản mà khiến người khác phải suy nghĩ hay buồn lòng. Những suy nghĩ trẻ con cứ thế làm hao mòn dần những mối quan hệ, vốn đã quá khó để giữ lại như một cơn mưa rào xõa xuống trên vai. Tôi thèm xin lỗi một cơ số người và được một cơ số người khác xin lỗi, nhưng đó là những điều gần như không bao giờ xảy đến, một khi quan hệ đã tuột mất khỏi tầm tay.
Tôi tiếc một cái bắt tay thân tình, một động lực để có thể nắm lấy những cánh tay đang sẵn sàng chờ đón, giúp tôi tiến lên phía trước. Những cơ hội. Tôi không tận dụng, đánh giá thấp, thậm chỉ là nhiều lúc cư xử không đường hoàng với những người đáng ra phải thế, để rồi bây giờ phải tự mình tìm lại những nét chữ đầu tiên của một bài học quá đỗi sơ khai: "sống tử tế".
Nhưng sau tất cả, tôi nghĩ "cái tình" là điều giữ chúng tôi lại với nhau, giữ lại những kí ức thật đẹp và khơi gợi một niềm đam mê làm sống dậy, mạnh mẽ hơn, hoàn thiện hơn tất cả những điều đó. Tình cảm giữa những con người từng thức khuya dậy sớm, cùng nhau trăn trở, suy nghĩ, thử nghiệm, để rồi cùng thất bại và cùng thành công. Tình cảm giữa các thế hệ trong trường với nhau, nhìn những gương mặt thấp thoáng bóng hình của chính mình hai ba năm về trước, và những lứa đàn em đang từng bước đi trên con đường của mình một cách vững vàng hơn, chắc chắn hơn, với đầy đủ niềm đam mê và nhiệt huyết.
Và bạn biết chắc rằng, những điều đó làm nên một phần con người bạn, phần sẽ theo suốt bạn không chỉ là trong năm thứ 4, mà là suốt những năm còn lại.
...
Ừ, tại trường tôi, những người già đã "làm nên chương trình" theo cách như thế đó.
Giờ đây, đứng trước ngưỡng cửa cuối cùng của quãng đời sinh viên, tôi chọn công việc đầu tiên là viết những dòng này, cho những người đã hoặc chưa tìm thấy những điều sẽ làm trong năm 4.
Năm 4, tôi nghĩ mình đã sẵn sàng để nắm lấy những đôi tay.
"Hãy khóc cùng nhau khi có thể. Đừng để sau này rồi khóc một mình, buồn lắm!" - PTNK confession
:)
Chật vật lắm. Chật vật trong tâm hồn và con người. Như mưa long lanh lóng lánh từng giọt nhỏ nhưng có chỗ nào của khoảng sân không ướt nước. Thôi rồi cái thời kêu gào khản giọng, đã đến giai[…]
Truyện Blog
Nếu em thích nhớ, thì cứ nhớ thôi
Tôi có một cô em gái nhỏ. Cô ấy thích một người, nhưng vì tự trọng và một số lý do khác của con gái tôi không thể nào hiểu được, cô ta không nói cho cậu ấy rõ tình cảm của mình. Thật ra tô[…]
Truyện Blog
Đừng nói yêu em như một thói quen
Đừng chỉ nói yêu em như một thói quen và nhớ em như là trách nhiệm. Đừng chỉ biết cần em mà chẳng học cách để níu giữ em... Có những ngày dẫu được gần cạnh anh nhưng em chẳng thể giấu cho r[…]
Truyện Blog
Thu ngắn như tuổi xuân của đời người, rực rỡ và chóng tàn, chỉ có những dư âm của nó là mãi bay xa. Nhưng dù biết mọi thứ có tàn đi, hãy cứ sống hết mình trong từng khoảnh khắc, đời người đẹ[…]
Truyện Blog
Hãy dành nhiều thời gian hơn cho chính bạn
Một ai đó chính là bạn. Có một ai đó thật sự có giá trị lớn lao trong cuộc đời bạn. Một ai đó có thể cho bạn một lời khuyên thông minh và ý nghĩa nhất. Một ai đó luôn luôn hiểu bạn. Một ai […]
Truyện Blog
Đừng bao giờ bỏ lại cô gái của bạn với nỗi cô đơn
Con gái, dù có thế nào, nhưng trước mặt người yêu của mình đều chỉ muốn ngoan ngoãn và dịu dàng và được che chở như một con mèo thôi. Có nhiều chàng trai khi cãi nhau với bạn gái thường im […]
Truyện Blog
Con ong độc nhất ở đuôi. Đàn bà độc nhất, ở nơi tấm lòng. Câu nói đó người ta dùng để ám chỉ rằng lòng dạ người đàn bà là thứ thâm độc vô cùng. Nhưng, ngẫm lại, con ong chỉ chích người ta kh[…]
Sách Hay
Ở đời, những gì được che giấu cẩn thận thường là những thứ quý giá, những thứ bí mật – cần che giấu để giữ gìn, để tiết kiệm, để bảo tồn. Sex của doanh nhân cũng vậy. Ông bạn doanh nhân của[…]
Truyện Blog
Minh hứa với Hạ, chúng ta còn rất rất rất nhiều mùa hè ở phía trước. Nó cố gắng bước thật nhanh hết sức có thể vào lớp học, ngồi đúng vị trí nó ngồi, và làm đúng công việc vẫn thường làm. N[…]
Truyện ngắn