
Trở về
Bình chọn: 353
Bình chọn: 353
Người đàn ông trung niên đứng bên kia hàng rào, nhìn cậu trai trẻ đang trầm ngâm cạnh góc tường cũ, trên khuôn mặt già nua khắc khổ của ông khẽ nở nụ cười. Nụ cười giống như thấu suốt được điều gì. Giống như, ông đọc được suy nghĩ, nhìn được cảm nhận của chàng trai trẻ.
Ông cũng đâu biết cậu trai trẻ đó có cảm thấy như vậy thật không, nhưng vẻ mặt đó, những hành động đó, làm ông như nhìn thấy hình ảnh của chính mình, làm ông nhớ chính mình đã từng có khi nào giống như thế.
Ông đi vào nhà, ôm bàn cờ tướng đã cũ ra, đi sang sân của căn nhà cũ, khoảng sân cỏ dại mọc kín.
- Này chàng trai trẻ, ngồi xuống đánh cùng tôi ván cờ. Ngày xưa bố cậu cũng hay đánh cờ với tôi lắm đấy.
Chàng trai trẻ giật mình, giống như vừa bị dứt ra khỏi dòng hồi ức. Cười cười ngồi xuống phía đối diện.
- Lâu rồi không gặp bác. Bác vẫn khỏe chứ ạ?
Bác già cười cười đặt quân cờ xuống bàn, "cộp" một nhát:
- Ừ, vẫn khỏe.
Mặt trời dần dần ngả về rặng núi nhàn nhạt, mờ mờ ở phía Tây. Nắng nhạt dần.
- Chiếu tướng.
Giọng chàng trai trẻ vang lên, chấm dứt thế cờ dang dở.
Bác già trầm ngâm, đôi mắt già nua nheo lại, vẫn dán chặt bàn cờ.
- Đúng là hậu sinh khả úy.
Sương giá lẳng lặng giăng khắp các ngóc ngách. Chàng trai lẳng lặng giúp bác già thu lại bàn cờ, vừa kịp cất đi những quân cờ đầu tiên. Thì bất chợt, nghe thấy bác già cất tiếng:
- Này chàng trai trẻ, năm xưa bố tôi cũng muốn tôi ngồi lại cùng đánh cờ với ông như thế này.
Chàng trai đưa mắt nhìn bác già chăm chú, như muốn nghe cho hết lời ông muốn nói.
- Bây giờ tôi cũng muốn con trai tôi ngồi lại đánh cờ với tôi.
Chàng trai lên tiếng, giọng nói có chút ngập ngừng:
- Vậy con trai bác... không bao giờ đánh cờ với bác sao?
Bác già khẽ lắc đầu, vừa đưa đôi tay già nua xếp những quân cờ còn lại thành một bàn cờ không hoàn chỉnh, vừa trả lời:
- Chúng nó còn ở phương trời nào xa lắm.
Mặt trời đã khuất bóng, đêm dần buông.
Giữa hai người một già một trẻ, là một ván cờ mới dang dở.
Minh Nguyên
Tâm tự lực thi vào công ty ấy, do chính giám đốc tuyển từ vòng thi viết đến vòng phỏng vấn. Chị kế toán trưởng có vẻ không hài lòng khi Tâm là người giành mất tấm vé vào công ty mà em họ chị[…]
Truyện ngắn
"Chẳng cần Giang phải thay đổi hoàn toàn cách sống của mình, chỉ cần thi thoảng cậu nhìn rộng ra một chút. Và thi thoảng quay lại đây chơi cùng tớ, cho vui!" Tôi quen Tú trong quán kem ruột[…]
Truyện ngắn
Anh quay số: "Tôi đã mặc hết một lượt những chiếc áo được em thắt sẵn cavat rồi!" Lúc này nàng mới ứa lệ. Buổi sáng của tháng trước đó anh ngồi bên nàng cũng lạ. Một ngày đẹp trời cả phố ng[…]
Truyện ngắn
Là sinh viên năm đầu với chân ướt chân ráo tôi bỡ ngỡ bước vào xóm trọ vừa xây chưa lâu, nhìn những mẩu đất ủi bên ngòai sân còn khá mới. Từ ngày vào xóm trọ tôi thấy bao nhiêu chuyện lạ kì[…]
Truyện ngắn
Có 1 ông già sống cô đơn một mình, ngay bên cạnh nhà ông là một khoảng sân rất rộng. Lũ trẻ trong vùng rất hay tụ tập đá bóng ở khoảng sân này. Cứ chiều chiều là chúng hò hét, hô hào đá bóng[…]
Truyện ngắn
Nếu anh yêu một cô gái từng bị tổn thương
Nếu anh yêu một cô gái từng bị tổn thương, làm ơn hãy kiên nhẫn... Vì cô ấy đã mất đi một nửa trái tim mình, ...từng đón bình minh bằng đôi mắt sưng húp, ...từng làm việc quên ngày quên thá[…]
Truyện Blog
Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
"Dòng chảy của thời gian bao giờ cũng khắc nghiệt và tiềm ẩn đầy nỗi đau đớn dằn xé đến tận tâm can. Một đời người ngắn ngủi, chớp mắt chỉ là phù du..." 1. Hạnh phúc – Hư danh – Sự kiêu ng[…]
Truyện ngắn
" Các khanh hãy cho ta biết làm thế nào để xây dựng được một tình bạn cao quý như tình bạn giữa hai khanh như vậy." Damon và Pythias thân thiết với nhau từ khi còn nhỏ. Cả hai tin tưởng tuy[…]
Truyện ngắn