
Trăm người quen, mấy người thân?
Bình chọn: 327
Bình chọn: 327
Cô ấy đã tới gần, và chúng tôi vẫn đang nhìn nhau.
"Sao tự dưng mày ngây ra thế?"
Một đứa bạn kéo vai tôi. Tôi sững sờ, tỉnh dậy từ hồi ức. Tôi nhìn những khuôn mặt đứng cạnh mình, có ngạc nhiên, có hí hửng khi người gặp họa, cũng có lo lắng. Đó là những người bạn thân tôi có được từ phổ thông, và tình bạn của chúng tôi vẫn kéo dài cho đến tận bây giờ.
Đột nhiên, mọi thứ trở nên thật rõ ràng.
Tôi ngẩng cao đầu, và mỉm cười với cô ấy. Nụ cười có chút gượng gạo, tôi đoán thế. Nhưng chắc chắn không có tức giận hay trốn tránh, cũng không có hối hận hay giả tạo. Chỉ là nụ cười với người bạn cũ đã từng ở trong cuộc sống của nhau.
Cô ấy hơi khựng lại, rồi, trước đôi mắt ngạc nhiên của tôi, cô ấy mỉm cười, gật đầu đáp lại.
Chúng tôi đi qua nhau với nụ cười trên môi.
Quá khứ, dù hối hận hay không, cũng chỉ là quá khứ. Và con người, lớn lên, không phải tính bằng tháng hay năm, mà tính bằng từng giây phút. Khi suy nghĩ được mở rộng, kí ức chỉ là một bài học, không hơn. Những chuyện đã qua tuy để lại dấu vết, nhưng con người lại luôn sống ở hiện tại.
Và hiện tại của tôi, là quý trọng thứ tình bạn quý giá này.
"Mày quen con bé xinh xinh đó à? Giới thiệu cho tao đi!"
"Này, đừng có vừa đi vừa cười như đứa trốn trại thế chứ!"
"Kệ nó đi, chắc lại nghĩ vớ vẩn ấy mà!"
Tôi cười to, quàng hai tay qua cánh tay đám bạn:
"Tụi mày này, trăm người quen, có mấy người thân, nhờ!"
Ba đứa bạn tròn mắt nhìn tôi trong chốc lát.
"HÂMMMMM!!!" – Tụi nó đồng loạt gào lên như thế!
An à, cậu mãi mãi thuộc về nơi ấy, nơi luôn có một tình yêu chân thành, của tớ, dành cho cậu... Sự cố... Mặt trời cô độc bị mây đen bao phủ, gió thổi mạnh khiến người tôi lạnh […]
Truyện ngắn
Tiếng thầy tôi còn văng vẳng đâu đây trong gió, ruộng ngô ra những bắp to, xanh thẳm, hương đồng hòa quyện làn khói mỏng manh, bên nấm mồ mới đắp khói hương nghi ngút là vòng hoa mang dòng […]
Truyện ngắn
Sinh nhật 18 tuổi, trong sự ngạc nhiên của tôi, thằng bé chủ động xin tôi được làm một điều nó muốn. Ngày hôm đó, tôi về và thấy tất cả đồ đạc trong nhà bị đập vỡ. Chỉ còn một thứ nguyên vẹn[…]
Truyện ngắn
Tôi không đồng ý, nhưng tụi nó bảo nếu tôi không nhận thì không bạn bè gì hết và khuyên tôi nên nhận số tiền đó. Tuổi học trò ai cũng có những ký ức đẹp, khó quên để rồi nó sẽ mãi sống tro[…]
Truyện ngắn
Tôi là cô gái xấu và luôn mặc cảm về thiệt thòi này. Nhưng anh đã cho tôi hiểu đẹp và hoàn hảo là hai điều hoàn toàn khác nhau. Bàn tay anh sờ nhẹ vào vết sẹo trên má tôi, vừa ôn tồn hỏi: "[…]
Truyện ngắn
Người biết hưởng thụ là người không so sánh những "món quà". Bạn mình vừa đi làm vừa chăm con. Hai vợ chồng khá bận rộn. Chồng thường phải giải quyết công việc tới đêm mới về nhà, không ăn […]
Truyện Blog
Dũng Sài Gòn - Nguyễn Trí Công
Vốn tính khoe khoang, tự phụ, Dũng "nổ" là võ sư Karate, biết múa côn nhị khúc khiến tụi chăn trâu Long Thạnh phục lăn và tôn nó làm đại ca. Điều đó khiến một đứa chăn trâu – thằng Đen – thủ[…]
Sách Hay
"Bố cho con ăn, con cười, bố cười. Con cho bố ăn, bố khóc, con khóc". 1. Có một người cha giữ hai cuốn nhật ký viết về con gái. Trong đó có một cuốn anh viết khi con đang còn trong bụng mẹ[…]
Truyện ngắn