
Tình cho không
Bình chọn: 327
Bình chọn: 327
***
Tôi sờ vết trầy trên cổ mình mà chẳng nghe đau. Người đau nhất có phải là tôi đâu. Tôi thẫn thờ nhìn người ta đưa bé An đi mất, người ta là người ta với tôi chứ với An đó là bà con họ nội.
Vừa mới đây thôi, An còn ở bên tôi, phải hai ngày nay nó mới cười được một cái, cũng chẳng biết khi nào nó lại khóc đòi mẹ, tôi dẫn An trở lại nhà ngắt mấy bông mười giờ mà nó thích, bên đó người ta đã chờ sẵn để dẫn An đi. Thấy những người đó, An lạ lẫm đến mức không đề phòng, đến khi họ tỏ ý dắt nó đi nó víu chân tôi chẳng chịu rời. Tôi không nói nổi lời nào chỉ bế An vào lòng, tôi như một kẻ phản bội, tôi ghét mình đã không nài nỉ ngoại cho bé An ở lại...Cô Nga chịu án ba năm, tôi có thể làm gì ngoài đem lại vất vả cho ngoại, mà người ta "họ nội" kia có để cho con cháu mình sống với người "xa lạ" như bà cháu tôi đâu. Người ta gỡ An ra khỏi tôi, cái riết chặt của chúng tôi không đấu lại sự thật phũ phàng, đôi cánh tay bé bỏng quàng qua cổ tôi bị kéo ra dần, sự bấu víu cuối cùng cào nhẹ qua cổ rồi rời ra hẳn. Tiếng An gọi tôi, gọi mẹ nó tha thiết, đau đớn, xa dần mà vẫn vang vọng.
Tôi đứng vậy hồi lâu nhớ cái lần nói chuyện với cô Nga trước bữa cô bị bắt mà thấm lắm điều cô nói.
- Con, tại sao lại ghét mẹ mình vậy?_Cô hỏi tôi.
- Con không biết mẹ là ai, mẹ bỏ con, mẹ là người xấu_tôi đáp.
- Thế sao con không ghét cô?_cô hỏi
- Vì cô là người mẹ tốt_tôi đáp.
- Nhưng hầu như ai cũng ghét cô..._cô bảo.
- Cô chẳng làm gì xấu, cô chỉ muốn kiếm tiền chữa bệnh tim cho bé An_tôi nói.
- Đó chỉ là những điều con thấy và nghĩ khác với những người khác. Con thử tưởng tượng nếu sau này bé An lớn lên biết cô lấy gì để nuôi nó, nó sẽ ra sao, chắc chắn con bé sẽ không hoàn toàn sống vui vẻ được. Có khi nó không biết mẹ mình là ai lại tốt hơn.
Cô trầm buồn.
Tôi lặng thinh.
- Cô không biết mẹ con là người thế nào nhưng rõ ràng con rất nhớ mẹ. Tình cảm là thứ để cảm nhận chứ không phải để phán xét đâu con.
Giọng cô thanh nhẹ, len lõi, mơ hồ như một giấc mơ.
Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường. Một hôm, một vị samurai đến thu nợ […]
Truyện ngắn
Tôi tự hỏi ở đâu đó xa xôi trên trái đất này, cậu có thật sự cảm thấy hạnh phúc như tôi không?! Khi ấy tôi hãy còn nhìn mọi thứ trên phương diện đơn giản và hạn hẹp của một đứa trẻ vô tư, […]
Truyện ngắn
Về chuyện tôi chết, thật ra tôi không chết
Hôm ấy, giám đốc mỏ gọi tôi lên phòng làm việc. Vừa bước vào, tôi vội nói ngay: "Thưa giám đốc, thuốc nổ hôm trước không phải do tôi lấy trộm". Giám đốc mỏ cười hề hề: "Ai cũng có thể lấy cắ[…]
Truyện ngắn
Hũ tiền tiết kiệm nhỏ và những giấc mơ lớn
Tôi chẳng nhớ nổi hộp tiền tiết kiệm đầu đời của mình đã dành để làm gì. Có lẽ tôi phải bắt đầu lại. Hôm nọ tôi đến nhà vợ chồng người bạn, thấy trên bàn học của bé Bi, đứa con 7 tuổi củ[…]
Truyện ngắn
Con ong độc nhất ở đuôi. Đàn bà độc nhất, ở nơi tấm lòng. Câu nói đó người ta dùng để ám chỉ rằng lòng dạ người đàn bà là thứ thâm độc vô cùng. Nhưng, ngẫm lại, con ong chỉ chích người ta kh[…]
Sách Hay
Dưới nắng trời châu Âu - Hoàng Yến Anh
Dưới nắng trời châu Âu là tập hợp những bài tản văn du lịch thú vị đầy cảm xúc của một cô gái đặc biệt. "Tất cả hiện lên qua góc nhìn nồng nàn, mê đắm của một người Việt trẻ biết xui những […]
Sách Hay
Áo tơi trong mưa gióCâu cuộc đời héo tànBị giết hay mất tíchKiếp người đều dở dangNhử mồi, Người hay Cá?Gặp Tần Hoài, lỡ làngTự sát, điên, chạy trốnMất mạng hay tình tan? Hồ tuyệt mệnh là p[…]
Sách Hay
Có một người đàn ông yêu thích mỹ thuật. Ông ta say mê đến mức gần như sống vì niềm say mê của mình. Sưu tập tranh là mục tiêu cả đời của ông. Ông làm việc rất chăm chỉ để dành tiền tiết kiệ[…]
Truyện ngắn