
Những vị du khách trứ danh
Bình chọn: 374
Bình chọn: 374
- Lạy Chúa, các cháu đấy à? Thế mà hôm qua cô cứ tưởng các cháu bị chết đuối rồi.
Chị Liôla đáp:
- Nếu chúng cháu mà chết đuối thì làm sao mà đi chu du vòng quanh thế giới được?
Mẹ kêu lên:
- Trời ơi, tôi vừa nghe điều gì thế này? Phải đánh cho bọn này một trận mới được.
Bố tôi can:
- Thôi, may mà mọi chuyện kết thúc tốt đẹp rồi.
Bà tôi bẻ một cái que và nói:
- Theo bà thì vẫn cứ phải quật cho chúng một trận. Mẹ nó cho thằng Minca mấy roi, còn con Liôla thì để đấy cho bà.
Bố nói:
- Đánh đập không phải là phương pháp giáo dục tốt. Chẳng cần đánh thì cả hai đứa cũng đã hiểu là chúng vừa làm một việc ngu ngốc rồi.
Mẹ tôi thở dài và nói:
- Các con tôi dốt quá đi mất. Ai lại đi du lịch vòng quanh thế giới khi chưa thuộc bảng cửu chương và chưa học địa lý bao giờ!
Chúng tôi về nhà. Cả nhà ngồi ăn trưa. Bố mẹ cười phá lên khi nghe hai chị em tôi kể lại cuộc phiêu lưu của mình.
Còn anh Stepca thì bị mẹ anh ấy nhốt vào nhà tắm. Vị du khách trứ danh của chúng tôi phải ngồi trong đó suốt một ngày đêm.
Hôm sau, mẹ Stepca thả anh ấy ra. Chúng tôi lại đi chơi với nhau như không có việc gì xảy ra cả.
Có lẽ phải nói thêm vài lời về con Tudich.
Tudich ta đuổi theo xe ngựa một tiếng đồng hồ liền nên mệt lử cả người. Về đến nơi, nó chui vào nhà kho và ngủ một mạch đến chiều. Tỉnh dậy, nó ăn xong lại ngủ tiếp, và chẳng ai biết được trong giấc ngủ dài triền miên ấy nó đã mơ thấy những gì.
Về phần tôi, tôi mơ thấy một con hổ lớn, và tôi đã bắn nó chết tươi.
"Nhìn con xem, con luôn tươi cười, mẹ đừng lo nhé..." Khi cô ấy khóc. Người phụ nữ mạnh mẽ ấy đã bao lần lén lau nước mắt trong những ngày cuộc đời nổi gió? Tôi không nhớ. Tôi chẳng thể đếm[…]
Truyện ngắn
Chuyện chị Liên nhà bác Phúc sắp lấy chồng đã trở thành đề tài bàn luận khắp cái thị trấn nhỏ này hơn một tuần nay. Vừa đi đến đầu cổng chợ tôi đã nghe thấy mấy bà, mấy cô nhiều chuyện râm […]
Truyện ngắn
Con sẽ sống tốt mẹ à...nhất định thế!
Con Gái vuốt thẳng những nếp áo, tô lên môi một chút son dưỡng, xoay một vòng tròn trước gương, Mẹ cười bảo : Đẹp đấy, nhưng cổ khoét sâu thế con? Con Gái cười bảo Mẹ: Thời nào rồi mà còn […]
Truyện ngắn
Điện thoại của chị vẫn tiếp tục nhấp nháy "Hai người đã vào khách sạn rồi. Chị có muốn tới hay không?" Chị đi thật chậm về phía bến đò. Chiều chập choạng. Mẹ vẫn nói giờ này là giờ của các[…]
Truyện ngắn
Cơn mưa cuối chiều, ta với ly café, phố nhỏ…
Trời mưa lích rích. Chúng tôi ngồi lọt thỏm giữa ô kính lớn và cùng ngắm mưa bay chéo trên mặt kính... Quán café kiểu Ý đầu tiên tôi ngồi là Gloria Jean's. Hay tôi vẫn gọi nó theo kiểu thân[…]
Truyện ngắn
Em đang đánh mất những chiếc gai...
Giá mà anh hiểu điều đó, rằng em đã từ bỏ bản thân như thế nào để yêu anh.... Có một lần em nói với tôi rằng, em giống như một con nhím xù lông với những chiếc gai sắc nhọn. Trước kia, em v[…]
Truyện Blog
Chuyện về người yêu chiến sỹ Hải Quân Việt Nam
Nó còn biết làm gì khác khi mà nó không thể liên lạc được với người yêu của nó.Mỗi lần anh đi làm nhiệm vụ ở vùng biển thiêng liêng của Tổ Quốc là nó biết sẽ không thể điện thoại,nhắn tin ha[…]
Tâm Sự
Tôi hai mươi. Ngủ nướng một ngày nghỉ có vẻ như bình thường với tất cả những sinh viên. Tôi không ngoại lệ và càng có nhiều thời gian chiêm nghiệm cuộc sống. Khi tôi mười tám. Tôi đã ngh[…]
Tâm Sự