
Những ngày như thế
Bình chọn: 335
Bình chọn: 335
Quỳnh khụt khịt mũi:
- Dễ thế ư? Xoay đâu ra năm trăm nhanh được thế ?
Minh nháy mắt:
- Đừng quên ba ngày nữa là 8-3. Tao cũng đang định bàn với chúng mày làm phi vụ gì đó vào hôm đấy, tiện có việc này mình..." tới" luôn!
Hai, ba đứa cùng đồng thanh:
- Bán hoa hả?
Minh gật đầu:
- Ừm, vẫn cơ bản thế thôi. Cái này Tonic từng có kinh nghiệm hồi 20/11 năm ngoái rồi còn gì. Không khó lắm!
Chi thôi không gục mặt xuống bàn nữa. Linh chíp bớt nhấm nhẳng. Hoàng gật gù. Duy vỗ tay, nó tiên phong cho cả bọn, coi như đồng ý:
- Like is afternoon! Thích thì chiều!
Minh lôi một tờ giấy ra, cả bọn cắm cúi vào bàn luận, vạch chương trình, phân công, đúng phong cách Tonic: nghĩ nhanh làm nhanh, dường như trong đầu đã quên hoàn toàn chuyện bực bội vừa xảy ra.
Giữa những nỗ lực, cố gắng gấp rút, chỉ ngay hôm sau, Hoàng lên lớp và lên "kế hoạch tác chiến 8/3" cho những đứa máu lửa và tin cậy khác, tất nhiên có loáng thoáng nói lại câu chuyện khó chịu, nhưng không nhấn sâu vào tình tiết. Một cách đáng ngạc nhiên, nó thấy mọi người có vẻ không quan tâm đến việc mất tiền lắm, ngược lại ủng hộ nồng nhiệt việc làm cái gì đó vui vẻ vào ngày 8/3 xem nào" của Tonic
Mọi việc diễn ra nhanh gọn và chính xác, Tonic dựa vào những lien lạc cũ, tìm lại chỗ lấy hoa rẻ, mấy đứa con gái chọn hoa trước, rồi lũ con trai xách xe rồng rắn ôm hoa mang về "cửa hàng" vốn là hiệu thuốc Tây của mẹ Duy. "Hàng về" cái là tất cả con giá tập trung lại tỉa, cắm và gói hoa. Phát hiện ra nhiều đứa gói hoa đẹp không ngờ! Thằng Nam Anh trêu: "Thế mà tưởng các nàng chỉ biết nhận hoa, ai ngờ cũng khá".
Làm đến trưa lũ con gái rủ nhau vào bếp nhà Duy trình diễn nàm bún chả làm thằng nào cũng xuýt xoa lần hai, tranh nhau quạt chả mù mịt, đứa nào đứa nấy nước mắt nước mũi tèm nhem vì khói, nhưng vui hết cỡ! Cả lớp thay phiên nhau đến trông và bán hoa, khiến không ai tốn quá nhiều thời gian. Lúc nào cũng giữ ít nhất mười đứa tại của hàng, trong đó đến quá nửa sẽ đóng vai chân gỗ là khách mua hàng!!! Chiêu thức của Linh chíp nghĩ ra có vẻ hiệu nghiệm, người đi đường xúm lại mua vì thấy cửa hàng này có vẻ ... làm ăn được, bán lại rẻ!
Thành công rực rỡ. Hết ngày 8/3, hoa mang về gần như được bán sạch sẽ! số còn lại... dành cho " luc quỷ cái làm bún chả mặn quá (!!!)" trong lớp và giữ mấy bó đẹp nhất để hôm sau mang lên lớp tặng cô giáo, chắc chắn sẽ là một ngạc nhiên lớn nếu nói đây là những bó hoa chúng nó tự tay chọn và gói! Tối, tính toán phần tiền thu được, cả lũ reo hò không ngớt khi chỉ trong hai ngày bán hoa, chúng nó thu được gần năm trăm tiền lãi. Còn vượt cả dự định, đúng là lợi thế không mất tiền thuê cửa hàng! Duy cầm tập tiền, rú lên:
- Yeah! Phần thừa cả lũ đi ăn kem mừng chiến thắng!
Lời đề nghị được hưởng ứng bằng tiếng cười của bọn con gái, tiếng rú rít của luc con trai. Mẹ Duy đứng sau lắc đầu cười: "Về sớm nhé, mấy đứa..."...ngày 8/3 mưa rơi lả tả nhưng đứa nào cũng thấy lòng phấn khởi lạ thường...
Đèo Chi, thấy con bé ngồi đằng sau cứ sụt sịt, Hoàng quay lại hỏi:
- Sao thế? Mệt à?
Giọng Chi nhòe nhoẹt:
- Không! Tao khóc. Vui quá!
Hoàng trố mắt:
- Ơ kìa mày điên à! Vui thì khóc lóc quái gì!
- Tao chả biết. Tự dưng thấy sai quá! Lớp mình như thế này cơ mà! Chắc không đứa nào lấy đâu. Có lẽ tao làm rơi ở đâu đó mà tao quên, tao tệ thật!
Hoàng cười :
- Mày là đồ dở hơi! Giờ này ai còn quan tâm nữa. Những chuyện thế này mới khiến lớp mình đoàn kết hơn! Bọn nó có để ý đâu, tất cả đều tin nhau mà. Không dễ gì có cơ hội nhận ra nhiều điều thế này đâu.
Chi dụi mắt:
- Ừ! Yêu lớp mình cực. Nhanh quá, hết ba năm rồi nhỉ ! Mày ơi, sắp tới đi chơi chắc sẽ vui lắm đấy...
Nó dựa nhẹ vào vai thằng bạn. Hoàng thấy lòng rung rinh nhẹ nhàng, nó cũng cảm thấy những điều tương tự như con bạn, chỉ không nói ra. Tự dưng, tất cả mọi chuyện khác trôi qua, dịu dàng như gió, quan trọng là giờ tất cả chúng nó ở đây, cạnh nhau...Những ngày như thế ... không nhiều...
Lòng người có những khoảng lặng, vui chẳng được mấy chốc mà sao buồn thì cứ dài mãi... Dạo này đi làm về tôi hay vất balo lên ghế rồi lang thang ra đầu ngõ ngồi làm cốc trà đá. Một phần vì […]
Truyện ngắn
Tối đó, đồng tiền với đủ mùi thơm, thối, hôi, tanh, chua, cay cùng bao nhiêu vi khuẩn bám trên mình còn thấm đẫm vị mặn của nước mắt cậu con trai mới lớn. Ông cho một tờ bạc năm trăm mới cứ[…]
Truyện ngắn
Đêm đó tôi cùng một đồng nghiệp theo các anh công an phường X đi bắt gái mại dâm. Mặc đồ dân sự, đi xe máy, mang theo còng, thẻ ngành và súng, các anh chở chúng tôi ngồi sau, lượn ra các ngã[…]
Truyện ngắn
Tôi im lặng, trong lòng vẫn ngổn ngang suy nghĩ: "Có lẽ bố nghe tin tôi là con trai sẽ vui hơn gấp bội hơn việc tôi đã đỗ Đại học". Từ ngày bé, tôi đã nghĩ là bố không yêu tôi. Sau khi cướ[…]
Truyện ngắn
Vậy là cô ả ăn một trận đòn nhừ tử, cho dù đã là sinh viên nhưng nên nhớ vẫn có những thành phần không có ý định tốt nghiệp. Nhà văn thì nói mưa đẹp, nhà thơ thì nói mưa là nỗi nhớ trong ai[…]
Tâm Sự
Gió mùa năm nay vẫn ùa về vào cái tháng ba này mới lạ chứ. Nó thẫn thờ ngồi nghe mấy bản nhạc trong chiều tà xế lạnh. Nó nghiêng nghiêng cái đầu theo điệu nhạc radio nhưng đôi mắt đượm một n[…]
Tâm Sự
Nó mang trong mình nhiệt huyết tuổi trẻ và cả hi vọng được thành công, hi vọng của ba mẹ, của chị nónhững người rất rất quan trọng đối với cuộc đời nó. Hai mươi ba tuổi, nó đang ở bước ng[…]
Truyện ngắn
An kể khi phát hiện ra chồng mình ngoại tình, câu đầu tiên cô nói với anh ta không phải là lời trách móc hay đề nghị chia tay, mà là cầu xin anh ta hãy nói cho mình biết cô sai ở đâu, cô hứa[…]
Truyện Blog