
Người tình trong bóng đêm
Bình chọn: 371
Bình chọn: 371
Hai tuần trước thôi, có lẽ nó bị trượt ngã ở nhà bếp lúc ở một mình. Không biết có phải mạng số không mà điện thoại cầm tay của nó lại đang sạc pin để trong phòng ngủ.
Theo dấu vết để lại, nó đã cố lết tới bàn để lấy điện thoại gọi cầu cứu. Trong máy còn lưu lại một cuộc nó gọi cho chồng. Một cuộc nó gọi cho xe cấp cứu thì nó ngất đi. Hôm đó xui rủi, trời mưa lớn, khi xe cấp cứu đến tới nơi thì trễ quá cháu ạ! Nó mất nhiều máu nên cả hai mẹ con nó đi hết, không giữ lại được đứa bé luôn.
Nói tới đó, có lẽ vì nỗi đau và cơn xúc động khiến bán Loan thở dốc, tay chân lạnh toát. Vốn cũng là người có tuổi, mẹ cô đoán bác ấy đang lên huyết áp nên kêu cô phụ dìu bác ấy vào phòng nằm. Gần tới phòng bác Loan, cô thấy một căn phòng nhỏ, khép hờ, trên giường trùm vải trắng xóa, cô đoán là phòng chị Thủy. Khi bác Loan uống thuốc xong, đở lấy cái ly nước từ tay bác, cô xin phép bác cho cô sang phòng chị bởi cô muốn biết thêm về người chị của mình.
Đẩy cửa bước vào căn phòng từng là của chị mình và quan sát. Tất cả ngăn nắp, sạch sẽ, ở góc phòng có cái tủ kính nhỏ và cũ, chứa những đồ lưu niệm. Trong đó, cô thấy có con heo đất ngày xưa cô tặng chị đã bị loang lổ màu sơn theo thời gian. Bâng khuâng, cô mở tủ, thò tay lấy nó ra, khẽ nhìn ngắm. Kế bên nó là một quyển album, cô cũng lấy ra và lần giở từng trang.
Vài tấm ảnh ngả màu ghi lại khoảnh khắc thời thơ ấu của chị. Một tấm mới hơn chị cười toe toét, nhìn vào trang phục chị mặc, cô đoán đó là vào ngày tốt nghiệp của chị. Cô giở trang tiếp theo, hình chị mặc đồ cưới, cô mỉm cười, dùng ngón tay sờ nhẹ lên khuôn mặt rạng ngời, đầy sức sống của chị trong bức ảnh. Cô thầm nghĩ trong lòng, nhìn chị thật hạnh phúc, vui tươi. Phải chi mình có thể tham dự hôn lễ của chị thì hay biết mấy?
Cô lật trang kế tiếp, hình chị chụp cùng chú rể của mình. Và cô... chết điếng người, buông rơi cuốn album.
Người đàn ông trong ảnh cưới - chồng của chị, chính là anh - người tình của cô. Cô trấn tĩnh, cúi xuống nhặt lên, nhìn kỹ lần nữa, biết đâu có sự nhầm lẫn. Phía dưới là một tấm ảnh khác, họ chụp trên sân khấu của buổi tiệc lúc rót rượu. Phía sau ho,̣ tên cô dâu - chú rể được viết thật lớn nhưng không cần nhìn tới như thế, người đàn ông này dù có cắt ra trăm mảnh, cô cũng nhận được, nói chi tấm hình chỉ mới cách vài năm, rõ ràng là anh ta.
Cô bàng hoàng buông thõng tay, cuốn album rơi xuống sàn nhà, phát ra tiếng "cộc" một cách khô khốc. Cô thấy như đất đang thụt xuống, trần nhà quay cuồng.
Những sự việc hiện diện lại trong đầu cô như một cuốn phim quay chậm. Chúng tự xâu kết lại thành một chuỗi thứ tự rõ ràng. Bên tai cô chợt vang lên cái giọng nói yếu ớt ngày nào từ điện thoại của người tình: "Anh ơi... sao em đau bụng quá!".
Cô thấy trước mắt mình, hình ảnh một nụ cười nửa miệng cùng ngón tay sơn móng đỏ chót, kiêu sa, lạnh lùng ngắt nguồn điện thoại. Màu đỏ đó loang ra dần tựa như màu máu chảy ra từ người chị khi lết trên sàn nhà. Cô hét lên kinh hoàng, đưa tay ôm lấy đầu và bỏ chạy. Cô lao ra khỏi cửa, băng qua phòng khách chạy thẳng ra đường, đúng lúc đó một chiếc xe lao tới, cô chỉ nghe tiếng "rầm" rồi thấy mình trôi vào một hố đen vô tận.
***
4 tháng sau... ở một trại tâm thần thuộc tỉnh nhỏ, có một bệnh nhân còn khả trẻ, mới nhập viện gần đây. Điều kỳ lạ là cô ấy không la hét, đập phá hay đi lang thang như những bệnh nhân khác, cô ấy chỉ ngồi co chân ở góc giường, tay ôm khư khư cái gối nhỏ, miệng nở nụ cười thật đẹp, trên gương mặt vô hồn, đờ đẩn.
Cô ấy nhìn chiếc gối và thì thào: "Mình là hai chị em mà". Rồi có lúc, cô ấy lại quẳng cái gối ra thật xa, ôm mặt khóc nức nở, gào lên trong tiếng nấc ai oán: "Chị chết rồi... chị chết rồi...".
Gió vẫn rít không ngừng ngoài cửa sổ...
Nắng thèm được như thế, Nắng thèm cái cảm giác được thả mình trong cái thế giới ánh sáng ngập ngụa đó... 7 tuổi, bố Nắng bỏ nhà đi. 9 tuổi, mẹ Nắng thắt cổ tự vẫn. 10 tuổi, ông ngoại bị tai[…]
Truyện ngắn
Chúng tôi tham dự một số cuộc thi và được giải là 4 con cá vàng tuyệt đẹp! Đây quả là thời điểm thích hợp để đi tìm một chiếc bể cá dễ thương. Những chiếc bể cá hào nhoáng đều có giá quá đắ[…]
Truyện ngắn
Số phận con người phải chăng đã được định sẵn từ trước?
Có thể nhìn ra, có thể chứng kiến sự việc trước sau 80 năm, có hai người khác nhau đều nhờ một cuốn sách mà đăng khoa bảng, tuổi thọ và lộc vận đều có thể nhìn ra, như vậy số mệnh con người […]
Truyện ngắn
Vị tết của những đứa con xa quê
Tối qua, nghe mẹ kể qua điện thoại rằng nhà mình cũng đang chuẩn bị mọi thứ để đón Tết, nào bánh chưng, nào kẹo, mứt, nào đào, nào mai... con cũng đã thấy Tết đang về, gần lắm. Đồng hồ đang[…]
Truyện ngắn
Nó trở về, vẫn qua con đường gạch dài lổng chổng, nhưng giờ rêu đã phủ đầy. Nó lặng lẽ tiến đến vại nước đậy nắp kín với cái gáo dừa bên trên, run rẩy lấy gáo dừa, mở vại ra múc nước, chợt..[…]
Truyện ngắn
Một buổi trưa tôi đang thiu thiu ngủ trên chiếc võng ngoài sân sau nhà thì vợ tôi khệ nệ bê một cái bao tải to đi tới. Vợ vừa thở dốc vừa lay tôi dạy. Mất giấc tôi liền cáu gắt với vợ nhưng […]
Truyện ngắn
Vị bác sĩ trực tiếp đỡ đẻ cùng ê kíp hôm đó không ai kiềm được nước mắt. Sau gần mười tháng mong mỏi chờ đợi, cuối cùng cũng đến ngày cách ngày dự sinh khoảng một tuần, đôi vợ chồng trẻ Quâ[…]
Truyện ngắn
Nhớ... một nỗi nhớ không đặt được thành tên.....Nhớ anh thật nhiều dù cho ngày nào em cũng được anh ôm trong vòng tay ấm áp. Em luôn tự hào với bạn bè rằng mình là người đàn bà hạnh phúc khi[…]
Tâm Sự