
Người ăn xin một tay
Bình chọn: 187
Bình chọn: 187
Một người ăn xin đã đến cửa nhà tôi, cầu xin mẹ. Toàn bộ cánh tay phải của bị cắt đứt, tay áo để trống lòng thòng, nhìn ông ta rất khó chấp nhận.
***
Tôi nghĩ rằng mẹ sẽ hào phóng cho người ăn xin, nhưng mẹ tôi chỉ vào đống gạch ở trước cửa gần chỗ người ăn xin và nói: "Ông giúp tôi chuyển đống gạch này về phía sau nhà đi"
Người ăn xin tức giận nói: "Tôi chỉ có một bàn tay, bà nhẫn tâm bắt tôi chuyển gạch, bà đã không muốn cho tôi thì thôi, sao bà lại đánh đố tôi?"
Mẹ tôi không tức giận, mà cầm viên gạch chuyển đi. Bà cố tình chuyển gạch chỉ bằng một tay, chuyển xong bà nói: "Ông thấy đấy, tôi có thể làm việc bằng một bàn tay, tại sao ông không thể làm điều đó?"
Người ăn xin đứng lặng im, ông nhìn mẹ với ánh mắt lạ lùng, và cuối cùng ông cúi xuống, dùng một bàn tay để nâng một viên gạch, một tay ông có thể di chuyển hai viên.
Ông đã chuyển toàn bộ đống gạch sau hai giờ, và khi chuyển gạch, ông thấy mệt mỏi khó thở, mặt ông bám rất nhiều bụi, vệt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Mẹ tôi cho người ăn xin một chiếc khăn màu trắng. Ông ta cẩn thận lau mặt và cổ một lần nữa, chiếc khăn màu trắng biến thành màu đen.
Mẹ tôi cho người ăn xin 20 nhân dân tệ. Người ăn xin cầm lấy tiền, cảm động nói: "Cảm ơn bà"
Mẹ tôi nói: "Ông không phải cảm ơn tôi, nó là tiền công của ông kiếm được bằng chính sức mình
Người ăn xin nói: "Tôi sẽ không quên bà." Ông cúi người trước mẹ tôi và đi.
Nhiều ngày sau, có một người ăn xin đến trước cửa nhà tôi, hỏi xin mẹ. Mẹ tôi bảo ông chuyển gạch từ sau nhà ra trước nhà, và vẫn cho ông ta 20 đô la.
Tôi không hiểu, hỏi mẹ: "Vừa qua mẹ đã bảo người ăn xin chuyển gạch từ phía trước của căn nhà phía sau nhà, bây giờ lại bảo người ăn xin chuyển gạch từ phía sau ngôi nhà và trước nhà. Cuối cùng mẹ muốn để gạch ở phía trước nhà hay phía sau nhà?"
Mẹ tôi nói: "Đống gạch này ở trước nhà hay sau nhà đều như nhau cả."
Tôi nói: "Giờ thì không cần chuyển gạch nữa".
Mẹ cốc nhẹ vào đầu tôi và nói: "Đối với người ăn mày mà nói, việc chuyển gạch được và không thể chuyển được rất khác nhau con ạ".
Sau đó, một vài người ăn xin đã đến, đống gạch nhà tôi chuyển đi chuyển lại đến mấy lần.
Mấy năm sau, có một người đàn ông rất đàng hoàng đến nhà tôi. Ông bệ vệ và phong độ, trông giống như ông chủ lớn thường xuất hiện trên truyền hình. Khiếm khuyết duy nhất là ông chỉ có một tay trái, bên phải là ống tay áo thả trống, như chiếc cánh đung đưa.
Ông ta nắm bàn tay của mẹ tôi, cúi thấp người và nói: "Nếu không có bà, tôi là một kẻ ăn xin, bởi vì sau khi bà bảo tôi chuyển gạch, bây giờ tôi đã trở thành chủ tịch của một công ty."
Mẹ tôi nói: "Điều này chỉ liên can đến ông thôi!"
Ông chủ tịch yêu cầu mẹ và gia đinh tôi chuyển về sống trong thành phố, để làm người dân thành phố, sống một cuộc sống tốt đẹp.
Mẹ tôi nói: "Chúng tôi không thể chấp nhận chăm sóc của ông."
"Tại sao?"
"Vì gia đình chúng tôi mọi người đều có hai bàn tay."
Chủ tịch kiên trì nói: "Tôi đã mua một căn nhà cho gia đình bà rồi."
Mẹ mỉm cười và nói: "Ông nên mang căn nhà làm từ thiện cho những người chỉ có một bàn tay và không có nhà ở thì hơn!"
Tôi một mình lên sân thượng. Nguyên đi rồi, sân thượng trống rỗng. Không có Nguyên ở bên, không có nụ cười ấm như nắng ban mai ấy. Khi mở cửa ra, chớp mắt một cái, chỉ có duy nhất khoảng bầu[…]
Truyện ngắn
Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô gặp được em. Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô[…]
Truyện ngắn
Mọi thứ đã kết thúc, tôi và anh đã không còn la vợ chồng của nhau nữa, anh đi con đường anh, tôi đi con đường tôi. 1. Trên thế gian này luôn tồn tại hai chữ được gọi là quá khứ, nó như […]
Truyện ngắn
Tôi cứ thầm ước mỗi chuyến bay sẽ mang đến cho mình cơ hội gặp thêm một người bạn trẻ trung ngực thở phập phồng sau áo mỏng. Nhưng lần nào đi cũng gặp trẻ nít hay những ông bệ vệ chưa lên má[…]
Truyện ngắn
Chuyện người ăn mày và hai người thầy
Ông giáo Hùng gặp gã hành khất ấy ở một trạm bán xăng. Gã di chuyển bằng cách bò lết với cái chân khoèo và một cánh tay áo lắt lay. Nhìn gã, ông giáo Hùng giật mình. Hình như đã một lần ông[…]
Truyện ngắn
Các bạn nhỏ vây quanh lấy cậu, hết bạn này đến bạn khác sờ vào "đôi cánh" ấy. "Ôi, tuyệt thật, con đã sờ được cánh của thiên thần rồi!". Ngày xưa, một cậu bé luôn mặc cảm tự ti vì trên lưng[…]
Truyện ngắn
Người xa tôi 5 tháng... Người yêu người mới đã đến tháng thứ 4... Vu vơ một cuộc gọi... Số đã bỏ chặn rồi, giọng nói cũng khác xưa. Thoáng nghe tôi còn chẳng nhận ra giọng nói tôi yêu tha t[…]
Truyện Blog
Hai hàng hoa trên đồi đẹp như một bức tranh. Em ấy đẹp như một bức tranh. Những bức tranh mang lời nguyền. Chiếc xe bắt đầu lao xuống dốc. Qua khỏi con dốc nầy sẽ đến thị trấn, độ chừng dăm[…]
Truyện ngắn
Con bò mẹ bị thương nặng nhìn con bò con tham lam uống sạch bát nước, le lưỡi ra liếm liếm đôi mắt đáng thương của bò con. Con nghé cũng liếm mắt mẹ. Mọi người lẳng lặng nhìn. Những giọt nướ[…]
Truyện ngắn