
Ngọc núi
Bình chọn: 340
Bình chọn: 340
Hè về, hoa phượng đã nở. Nó thường hay chở nhỏ đi hái hoa phượng về ép. Nó thường leo lên cây phượng ven đường bẻ cho nhỏ cả một giỏ đầy hoa phượng. Nó đưa nhỏ về trên một con đường dát nắng vàng. Hàng phượng vĩ bên đường như còn vấn vương về tà áo dài bay trong gió của nhỏ. Ánh nắng chiều chắc còn lưu luyến mái tóc huyền chấm ngang vai. Và nó, nó dường như muốn tuổi mộng mơ cứ thế dài dài hơn nữa.
Nó đã đậu đại học ở một trường đại học ở phía Nam. Nó báo tin cho nhỏ. Nhỏ rất mừng nhưng đôi mắt thoáng buồn. Hôm chia tay ở ga tàu, nhỏ có trao cho nó một con bướm phượng ép đậu trên một nhánh cây hoa cẩm chướng. Trên tay nhỏ cũng là một con bướm phượng. Hai con bướm phượng này được cắt từ một bức tranh bướm. Đó là đôi bướm phượng rất đẹp đậu trên bông hoa cẩm chướng. Bướm phượng to đậu và che chở cho con bướm phượng dưới. Nó nhận con bướm phượng và chợt hiểu. Nó khuyên "Thôi ! Em về đi. Anh đi học bốn năm rồi anh về !". Nhỏ ôm chầm lấy nó và một nửa bức tranh bướm phượng. Những giọt lệ nức nở của nhỏ lăn trên gò má mà không nói lấy một lời.
Dòng đời cứ mãi trôi. Những lá thư được viết vội. Cũng như bao lời ước hẹn của những đôi bạn trẻ, những lá thư dần thưa. Những lời hứa được cất vào ngăn tủ để dành cho những toan tính hiện tại. Nó đi phụ quán cà phê, làm gia sư và làm tất cả những gì để có thể lo cho cuộc sống hiện tại bởi nhà nó không phải giàu có gì. Nhỏ giờ đã vào học một trường đại học danh tiếng ở phía Bắc. Vây quanh nhỏ là những thiếu gia giàu có và rất gă-lăng. Nó có lần nhận được tin thằng bạn hàng xóm mà ngày xưa nó trộm ổi báo tin rằng, nhỏ Ngọc hiện khác lắm! Không còn vẻ đằm thắm thùy mị nữa đâu! Tay nhỏ được sơn màu đỏ của trái mận chín. Tóc dài ngang vai được cắt thành tóc tém. Tà áo dài xưa giờ đã vắng bóng lâu lắm rồi. Thay vào đó, là váy ngắn, váy dài đủ màu sắc sặc sỡ. Nó nhận được tin của thằng bạn mà lòng bán tín bán nghi. Nó mơ hồ rằng có chuyện gì đó sẽ xảy ra. Nó liền gửi thư hỏi tin nhỏ xem có đúng không nhưng nhỏ phản ứng lại một cách quyết liệt. Nhỏ nói "Ừ ! Em thay đổi đấy ! Nếu anh không tin tưởng em thì thôi ! Chúng mình chia tay đi !". Đó là nội dung bức thư cuối cùng mà ở thành phố phương Nam này nhỏ gửi cho nó....
Thế là đã bốn năm đã qua! Nó đã học xong Đại học. Nó về quê. Quê nó giờ không còn con đường đất nữa mà thay vào đó là con đường rãi thảm nhựa. Hàng ổi nhà thằng hàng xóm ngày xưa cũng không còn. Đô thị hóa đã quét qua xóm nó. Nhà thằng hàng xóm đã chặt hết ổi và cho xây một dãy phòng trọ. Nó sang chơi và tặng quà cho nhà thằng hàng xóm. Thằng hàng xóm thấy nó về mừng lắm, ôm chầm lấy nó và rót nước mời nó uống. Sau khi trò chuyện một hồi lâu, thằng hàng xóm chợt hỏi "Mày biết tin gì chưa ?" – "Chưa !". Nó trả lời ! "Nhỏ Ngọc mới lấy chồng cách đây vài tháng. Nó nghỉ học và lấy chồng là do có bầu đó !". Nó đứng lặng hồi lâu và nơi khóe mắt chợt thấy cay cay.
Nó đi vội sang nhà nhỏ nhưng nhà nhỏ giờ không còn ai. Nhà nhỏ giờ đã bán cho người khác. Nó lang thang đi ngang qua cây phượng vĩ mà ngày xưa nó thường hay hái hoa cho nhỏ. Cây phượng vĩ giờ đã to hơn và ra nhiều hoa lắm. Nó chợt nhớ đến con bướm phượng mà ngày xưa nhỏ tặng cho nó lúc chia tay. Nó thầm kêu lên : "Ngọc ơi ! Phượng còn đây mà em nay đâu ?"
Mọi thứ đã kết thúc, tôi và anh đã không còn la vợ chồng của nhau nữa, anh đi con đường anh, tôi đi con đường tôi. 1. Trên thế gian này luôn tồn tại hai chữ được gọi là quá khứ, nó như […]
Truyện ngắn
Chưa đầy 16 tuổi em đã rực rỡ như một bông hoa nở sớm. Em không giống các bạn trang lứa mà như lớn hơn, khôn hơn, cảm xúc giới tính nhanh hơn làm cho xa gần nhiều chàng ước muốn. Trái tim v[…]
Truyện ngắn
Con gái yêu quý của Mẹ, Mẹ xin lỗi. Mẹ vô tâm và thiếu trách nhiệm với con lắm phải không? Sáng nay đến cơ quan làm việc, mẹ được tin từ Ông ngoại,con phải vào viện, mẹ hốt hoảng và trên kh[…]
Truyện ngắn
"Chợt nhớ những ngày mà tuổi trẻ là thứ tiên dược thần kì. Niềm kiêu hãnh bước qua mặt trời trên mỗi chuyến đi..." K bảo với tôi hãy ở lại. Năm đó tôi 18 tuổi, kiên quyết kéo chiếc va li đ[…]
Truyện ngắn
Là sinh viên năm đầu với chân ướt chân ráo tôi bỡ ngỡ bước vào xóm trọ vừa xây chưa lâu, nhìn những mẩu đất ủi bên ngòai sân còn khá mới. Từ ngày vào xóm trọ tôi thấy bao nhiêu chuyện lạ kì[…]
Truyện ngắn
Người ăn xin không thể tin được vào tai mình. Không có một lý do gì để một người giàu có nhất đất nước lại đi xin bơ gạo của một người ăn xin. Tại một xa xôi hẻo lánh, có nhiều lời đồn đại […]
Truyện ngắn
Mẹ buồn không, nếu mà con chết
Từng giọt nước mắt mẹ rơi nóng hổi, mẹ ôm nó thật chặt mẹ muốn xin lỗi nó thật nhiều. Nó vẫn run lên trong lòng mẹ, nhưng hình như môi nó mỉm cười. Mùa đông những cơn gió lạnh đang gào thé[…]
Truyện ngắn
Hãy cứ yêu như chưa từng tổn thương
Có ai đó đã từng nói rằng: Trong tình yêu, ai bắt đầu trước đó là người thua cuộc... Với "Hãy cứ yêu như chưa từng tổn thương", ở đâu đó trong mỗi trang sách, chúng ta tìm thấy mình, thấy […]
Sách Hay