
Nếu nhắm mắt lại và thấy mùa hè
Bình chọn: 308
Bình chọn: 308
Nhạc Waltz nổi lên, tôi đứng chờ Bảo đang bị lôi kéo bởi đám con gái trong lớp, chợt thấy Vi Minh đi về phía mình, và cười rạng rỡ. "Tớ đã tìm cậu, Phan ạ." "Cậu nghe thấy tớ hét gì sáng nay sao?" "Tất nhiên. Và tớ hiểu cậu và Bảo chỉ là bạn thân không hơn. Thật dễ chịu khi biết điều đó". Minh tự tin, kéo tôi ra với nhịp chân hoàn hảo. Nhưng tâm trạng tôi thì rối bời, cứ như cuộn len đã tháo tung ra đang cố quấn lại chẳng còn hình thù. Qua bờ vai thơm mùi cherry của Minh, tôi cố đưa mắt tìm Bảo, nhưng không thấy. Không như tôi tưởng tượng và nghĩ về nó, giờ tôi chỉ mong điệu nhảy kết thúc thật sớm. Không phải là tôi không thích Vi Minh, nhưng hôm nay đã không còn thích hợp nữa rồi. Cuộc đối thoại hôm nào lại nhảy múa trong đầu tôi. Tôi nhìn Vi Minh, và khẽ nhắm mắt. Trong tôi chỉ còn vang giọng nói của Bảo.
Bản valse đầu tiên kết thúc, tôi biết mình phải rút khỏi đây. "Minh, tớ xin lỗi." "Tớ nhìn thấy Bảo rời khỏi đây từ nãy. Phan này, có lẽ cậu không thích tớ như cậu tưởng đâu." Minh cười hiền, vẻ tự tin thoạt đầu có thể chỉ là một cách để tôi lựa chọn. Cô bạn quá tốt để cho tôi nhận ra điều tôi cần biết. Tôi lao ra sân đã chỉ còn lác đác đèn và tiếng ve dế inh ỏi. Tôi gọi to tên Bảo. Ngay lúc định rút điện thoại ra, tôi lại giật mình bởi tiếng gọi phía sau. Bảo với cái váy satin mềm như thế, ngồi vắt vẻo trên cây to góc sân trường. "Làm thế quái nào mà lên được trên đó vậy?", tôi thầm nghĩ.
- Phan, cậu vừa nhảy điệu Waltz với ai thế? – Bảo cao giọng như đặc quyền của người ở vị thế cao. Nhưng giọng cô như sắp vỡ.
- Tớ xin lỗi. Cậu xuống đi. Chúng ta sẽ nhảy. Ở đây cũng được.
- Cậu thích Vi Minh vì Vi Minh xinh đúng không? – Bảo như sắp khóc, hoặc đã khóc. Như sự khắc kỷ vì tôi ở bên cạnh bấy lâu cũng bỏ cô đi mất.
- Không. Lúc nhảy với bạn ấy, tớ chỉ nghe thấy giọng cậu trong đầu – Tôi lắc đầu thú nhận. Thật chẳng dễ dàng gì để nói được một câu an ủi ra hồn trong tình huống thế này.
Bảo im lặng. Tiếng nhạc trong sảnh và tiếng ve hoà vào nhau, xen giữa không gian. Tôi đứng yên, chờ Bảo. Hết đoạn nhạc, giữa tiếng ồn như thế, Bảo cất giọng khẽ khàng:
- Nếu tớ nhảy xuống, cậu có đỡ tớ không?
- Ừ.
Cô nhóc gạt đi giọt nước đuôi mắt, mỉm cười. Và rồi... thôi không nói nữa đâu.
Written by Z.
Mẹ tôi là người thích lưu giữ mọi đồ vật cũng như niềm vui thú trồng trọt thừa hưởng từ ông ngoại. Sau khi cưới nhau, bố mẹ mua nhà ở California và chuyển đến sống ở đó nhưng thói quen tiết […]
Truyện ngắn
THẾ NÀO LÀ NHỤC QUỐC THỂ? Câu chuyện thứ nhất: Ngày tôi còn là sinh viên, tôi thỉnh thoảng đưa các bác giám đốc Hàn Quốc đi tour Hà Nội sau khi kết thúc công việc. Mới đi làm được chưa l[…]
Truyện ngắn
Tôi nhìn David và lường trước một thất bại nghề nghiệp. Làm sao tôi giúp được cậu bé? Có những bi kịch của con người mà môn tâm lí học không có đủ câu trả lời, và cũng không có đủ từ ngữ để […]
Truyện ngắn
Mỗi một câu chuyện ra đời thường là sau khi có biến cố hay sự kiện nào đó. Tôi viết ra câu chuyện thật của đời mình bằng sự thúc giục của trái tim. Tôi tin rằng mỗi chúng ta trong cuộc đời đ[…]
Truyện ngắn
Xách ba lô lên và đi (Tập 2): Đừng chết ở Châu Phi – Huyền Chip
Với cuốn sách này, Huyền Chip không ngừng thổi đam mê và ước mơ khám phá thế giới cho nhiều bạn trẻ. Câu chuyện của cô là nguồn cảm hứng cho những ai luôn khao khát muốn được cảm nhận thế gi[…]
Sách Hay
LiLa tận hưởng cuộc sống của mình. Rồi cô gặp được người đàn ông trong mơ và hai người quyết định tiến tới lễ cưới. Nhưng vào ngày hôn lễ diễn ra, một bí mật khủng khiếp trong gia đình bà cô[…]
Sách Hay
Đã từ lâu, tôi không còn tắt điện thoại nữa. Năm thứ 3 Đại học, tôi quen nó qua hội đồng hương của trường. Tôi – một kẻ nhàm chán và đơn điệu, không biết làm gì khác ngoài việc ngày ngày l[…]
Truyện ngắn
Nó nhớ Phong.... Dẫu rằng nó với Phong chia tay đã được gần hai năm, nhưng nó cảm giác như mới chỉ là ngày hôm qua vậy. Chia tay, nó mới cảm nhận được tình yêu mà nó dành cho Phong lớn dườn[…]
Tâm Sự