Mùi của gió
Bình chọn: 383
Bình chọn: 383
- Tôi xin lỗi, tôi đã nói dối cậu, gió à. Tôi thích gọi cậu là gió vì một ngày nào đó tôi cũng thành gió bên cậu mãi mãi.
Cô ấy đưa tay lên ,và trong tích tắc tôi chợt hiểu cô ấy muốn làm gì, tôi cầm tay cô ấy đặt nhẹ lên mặt mình, cô ấy chầm chậm xê dịch những ngón tay trên gương mặt tôi, và hơi dừng lại một chút ở vết sẹo dài...
- Đêm nào tớ cũng tưởng tượng gương mặt cậu, và.. vết sẹo ...nhưng tớ tin là rất đẹp...
- Cậu đoán đúng, tớ rất đẹp trai...
Cô ấy bật cười, nụ cười đẹp vô cùng nhưng lại khiến tim tôi xót xa, và, tôi, bằng tất cả yêu thương ôm lấy cô ấy và bật khóc. Tôi nói nhiều điều, về Linh - người bạn gái thanh mai trúc mã, một trong những người tôi yêu thương nhất đột ngột rời xa tôi vĩnh viễn. Cô ấy tự tử vì thất tình, không một lời trăng trối, không một cơ hội để tôi nói rằng cô ấy luôn ở trong tim tôi suốt những năm tháng qua. Về vết trượt dài của tôi sau đó để chạy trốn đau khổ. Và về mẹ của tôi. Mẹ đã đẩy tôi ra khỏi đầu chiếc xe oan nghiệt trong một đêm mưa tầm tã khi đang đón tôi bị say xỉn trở về nhà. Hình ảnh cuối cùng còn đọng lại trong mắt tôi là mẹ, bị hất tung, nằm trên lòng đường sũng nước, máu hòa cùng nước mưa, nước mưa hòa cùng nước mắt. Tôi sống sót với vết sẹo dài trên mặt. Sinh mạng của tôi được đổi bằng sinh mạng của mẹ. Tôi không thể chết, nhưng cũng không thể sống. Tôi bắt đầu cái mà người ta gọi là tồn tại. Tôi nói về những cơn ác mộng hàng đêm, về sự cô đơn, đau đớn, tội lỗi đã bóp nghẹt tôi, về sự xuất hiện của cô ấy đã giúp tôi thế nào...Cô ấy cũng nói nhiều điều về cuộc sống của cô ấy, thiếu vắng người thân ,không bạn bè và chìm trong bóng đêm cô đơn, niềm vui khi tôi bước vào cuộc đời cô ấy. Chúng tôi cứ như thế, ngồi bên cạnh nhau, cô ấy nhìn vào không trung, còn tôi nhìn vào cô ấy. Đã rất lâu rồi tôi chưa thấy lòng mình thanh thản như thế. Trên cuộc đời này, điều duy nhất làm dịu những vết thương chính là yêu thương.
- Còn một điều bí mật cuối cùng, sau này tôi sẽ nói với cậu, gió ạ. Và hãy tin tôi, bước ra ngoài hố sâu đau khổ và ác mộng đó đi, hãy thay tôi nhìn bầu trời và nhìn cuộc sống. Vì mẹ cậu,vì Linh, vì cậu và vì tôi...Rồi sẽ ổn cả, rồi sẽ qua hết, cậu làm được, phải không, gió ?
Đêm đó tôi không nghe thấy tiêng kêu đau đớn ở nhà bên nữa,cô ấy lại gọi điện hát cho tôi nghe nhưng dặn tôi hãy thu âm lại tất cả. Chưa khi nào cô ấy hát nhiều và hát hay đến thế. Tôi chìm vào giấc ngủ bình yên. Chúng tôi lại tiếp tục những ngày ở cạnh nhau như thế, giờ đây, tôi đã có thể sang nhà Hoa, ngồi cạnh cô ấy trên ban công, giúp cô ấy tưới hoa, tỉa lá, nghe cô ấy thổi kèn và thỉnh thoảng khẽ nắm lấy bàn tay trắng xanh, gầy guộc. Tôi đã có thể nói về những kỉ niệm với Linh, miêu tả về mẹ một cách nhẹ nhàng như nói về những tháng ngày hạnh phúc. Chỉ cần nhìn cách cô ấy lắng nghe tôi nói, tôi biết mình đã tìm thấy an nhiên trong tâm hồn. Mỗi khi cô ấy ngẩng đầu nhìn bầu trời, những lọn tóc nhẹ tênh, thơm dịu ngọt chạm nhẹ vào mặt tôi trong gió, gương mặt bình yên của cô ấy dường như không còn gì có thể đẹp hơn.
***
Năm học bắt đầu. Tôi không muốn trốn tránh. Hoa dạy tôi cách đối diện với cuộc sống , cách mỉm cười và đứng vững. Tôi tới trường, dù chậm hơn mọi người một năm nhưng luôn cố gắng làm tốt nhất có thể. Tôi bắt đầu chấp nhận và yêu quý mẹ Hai, bà là một người tốt bụng và thật lòng yêu bố. Bạn bè, thầy cô nhìn tôi nghi hoặc, tôi vẫn mỉm cười, họ xì xào, tôi vẫn thản nhiên. Tôi sẽ sống như thế, yêu thương mọi người và làm cho họ yêu tôi. Tôi học cách yêu cuộc sống, và dần nhận ra cuộc sống này tuyệt vời hơn cả khi xưa. Mỗi ngày trôi qua, tôi đều mong tới lúc có thể trở về nhà, chạy lên ban công, lên nơi mà tôi vẫn đùa với Hoa là góc bình yên nhất thế giới để nhìn ngắm bóng hình quen thuộc. Nhưng gần đây, cô ấy có vẻ như rất mệt mỏi, mỗi khi chúng tôi ngồi cạnh nhau, Hoa thường dựa lên vai tôi ngủ, rất lâu. Tôi không biết gọi tên mối quan hệ của chúng tôi là gì. Nhưng tôi cũng không muốn xác định. Chỉ cần ở bên nhau như thế, mỗi ngày, tôi không mong mỏi gì hơn.
Tan học. Một bóng xe cứu thương vượt qua tôi ở ngã tư. Tôi thấy bất an kì lạ. Điện thoại khẽ reo, tiếng chuông điện thoại bất ngờ càng khiến tôi lo lắng, như có một linh tính chẳng lành. Là dì Tư.
- Con nghe đây, dì Tư. Tôi nghe thấy giọng mình run run.
- Đi, con, đi gặp Ngọc lần cuối đi con. Nó chờ con mãi...
Dì bật khóc, tiếng khóc chọc thủng tất cả lí trí của tôi, chọc thủng cả con tim vừa mới được phục hồi của tôi. Bệnh viện, kí ức đáng sợ lại ùa về, tôi sợ hãi, hoảng loạn, cô ấy kia rồi, cô ấy chỉ đang ngủ thôi đúng không, tôi còn rất nhiêu điều để nói với cô ấy, còn rất nhiều việc chúng tôi muốn làm cùng nhau mà...Tiếng dì Tư cứ lãng đãng bên tai tôi, phút chốc
"Chợt nhớ những ngày mà tuổi trẻ là thứ tiên dược thần kì. Niềm kiêu hãnh bước qua mặt trời trên mỗi chuyến đi..." K bảo với tôi hãy ở lại. Năm đó tôi 18 tuổi, kiên quyết kéo chiếc va li đ[…]
Truyện ngắn
Tô đau đáu nhìn vào làn khói trắng mê hoặc đang toả ra từ mồm thằng Phát Mặt Sẹo, nó nuốt nước bọt liên tục. Cái cảm giác mà người ta thèm ăn một thứ gì đó nhưng lại quá xa vời để có được tr[…]
Truyện ngắn
Để trở thành một ông chồng tân tiến, biết chia sẻ và tạo điều kiện nghỉ ngơi cho vợ cũng đâu phải dễ.Chồng thì vẫn làmchồng mà thôi. Về tới nhà, vừa bước chân qua ngưỡng cửa là tôi bắt g[…]
Truyện ngắn
Vấp ngã không phải là thất bại
Làm thế nào đây? Làm thế nào để khi chạm đất, mọi thứ sẽ là nhẹ nhất. Khuôn mặt mình có thể bị nát, nhưng, cái đầu này, mình phải giữ cho nó an toàn. Đó là những điều cuối cùng tôi nghĩ đượ[…]
Truyện ngắn
Em yêu anh dù ngày mai có ra sao
"Em yêu anh dù ngày mai có ra sao" là tuyển tập của 20 truyện ngắn về tình yêu, lãng mạn có, đau đớn có, hạnh phúc có. Như tựa đề của cuốn sách, "Em yêu anh dù ngày mai có ra sao" là một lờ[…]
Sách Hay
Có lẽ những ngày ấy, nơi ấy đối với một số nhiều người nó cũng sẽ chỉ còn là một vùng kí ức nhạt nhòa, nhưng đối với hắn và hắn biết những người dân nơi ấy cũng vậy, nỗi đau ấy luôn hiện diệ[…]
Truyện ngắn
Tình yêu học trò vốn mong manh lắm và khi tôi và nàng không có thời gian dành cho vì cả hai đứa ở xa ít có thời gian liên lạc thì việc tan vỡ cũng không lấy gì làm lạ. Ê,"mọt sách", quay […]
Truyện ngắn
Thế nhưng, đã có lần tôi đã làm cho ông buồn, đã có lần tôi vô tình làm cho tình thương biển trời của ông bị tổn thương, và có lần tôi đã phụ lại tình thương của ông.... Ngày ấy tôi là một […]
Truyện ngắn
Vì anh không giữ hay em buông tay
Anh biết, em vẫn muốn anh níu tay em lần nữa. Anh biết em vẫn hi vọng anh sẽ xin lỗi em. Anh còn nhớ rõ, hôm ấy là một ngày mưa cuối tháng 6. Anh đã gần như chết lặng khi em nói hai từ chia[…]
Tâm Sự