
Mẹ biết con sẽ là cô gái mạnh mẽ
Bình chọn: 311
Bình chọn: 311
(BlogRadio.Yn.Lt - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?")
- Đừng khóc nhé con! Dù có chuyện gì xảy ra mẹ vẫn luôn ở bên cạnh con.
- Mẹ ơi, đừng khóc. Dù chuyện khủng khiếp hay tồi tệ đến đâu con sẽ không rời xa mẹ.
***
Chiếc xe cứu thương lao vun vút trong làn mưa xối xả rồi dừng lại ở một bệnh viện lớn trong thành phố. Các bác sĩ vội vã tiến đến chiếc xe, nhanh chóng đưa cô bé đến phòng cấp cứu 'Nhanh lên. Đứa trẻ đang rất nguy kịch'. Vị bác sĩ với khuôn mặt lo âu thúc giục những đồng nghiệp khác của mình. Áo cô bé ướt sũng, bùn đất bám đầy, loang vệt máu ở quần và ở cổ. Dáng vẻ tội nghiệp của đứa trẻ khuất sau cánh cửa lạnh lùng cuả phòng cấp cứu . Còn lại mưa, rả rích, rả rích... trong đêm tối đen kịt
Đừng làm như vậy. Đó là con gái tôi...
Tôi bước vào căn phòng ngập tràn màu trắng, mùi thuốc khử trùng xốc thẳng vào mũi, hơi lạnh từ đâu phả lại. Lạnh lẽo. Bước những bước chân khập khững , tôi tiến lại gần chiếc giường nơi con gái tôi đang nằm đó. Nước mắt bắt đầu lăn dài, chảy xuống chẳng ngừng nghỉ. Tôi nhớ con tôi có đôi mắt biết cười , chiếc răng khểnh rất duyên. Con gái tôi hay cười , yêu đời và tràn đầy sức sống. Vậy mà! Bây giờ An Thiên của tôi lại đang nằm im lặng, chẳng lên tiếng. Đôi mắt của nó thâm tím, nơi khóe mắt tụ những cục máu đen. Vết xước dài trên mặt, môi bị dập, nứt mẻ, nhợt nhạt. Cánh tay gầy guộc của An Thiên nối với những sợi dây chuyền dài loằng ngoằng. An Thiên đã rất đau. 'Mẹ xin lỗi' Nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của con, hàng lệ mặn chát nóng hổi chảy hoài trên gò má... Gần một giờ sáng, con bé bỗng tỉnh dậy, hé đôi mắt yếu ớt nhìn tôi, cánh tay gầy giơ lên vịn vào cánh tay mẹ, tưởng như vịn hi vọng đang đánh mất. Nước mắt lăn vào mái tóc con gái, từng đợt cảm xúc bị kìm chặt nhiều giờ bỗng bật lên
- Con. . con sợ lắm mẹ ơi! Câu nói ngập ngừng, thỏ thẻ của con vang lên, nỗi đau con đang cất tiếng. Trái tim tôi run lên những đợt đau,
- Mẹ đây. Đừng sợ mà con. Mẹ vẫn luôn ở bên con. Vòng cánh tay của mình ôm lấy đứa con gái bé bỏng, nỗi xót xa trào dâng trong lòng người mẹ. Tay tôi quá bé nhỏ, quá run, quá bất lực, đôi lúc tôi chẳng thể bảo vệ được con mình, Tôi là một người mẹ tồi.
Bác sĩ và cảnh sát nói điều tôi chẳng muốn nghe, chẳng hiểu, chẳng dám nhận. Con gái tôi đã bị hai thằng cưỡng hiếp. Chúng đã hành hạ con gái tôi suốt hai giờ đồng hồ. "bọn khốn nạn. Sao chúng dám làm vậy với con gái tôi. 'An Thiên của tôi, con bé mới vừa bước qua sinh nhật lần thứ mười bảy. Những tổn thương của chúng gây ra quá nặng nề với con gái của tôi. Vết thương sâu hoắm hằn lên thân xác và cả tâm hồn thơ dại của An Nhiên. Làm sao, tôi phải làm gì đây?Người tôi lạnh toát sau những câu nói lạnh lùng ấy. Bàn tay tôi bấu chặt vào nhau, nắm chặt vào, tôi đang cố để tay hết run lên nhưng dường như không thể.
An Thiên vẫn giữ im lặng trong suốt một tuần qua. Con không cười, không khóc cũng không nói gì . Con lánh tránh những người con gặp, An Thiên vẫn đưa ánh mắt thẫn thờ nhìn tôi. Nó ngước nhìn căn phòng, rồi lại nhắm nghiền mắt lại. Con có lẽ vẫn chìm vào những cơn ác mộng, dày vò trong thứ đen tối của cơn mơ. An Thiên vẫn hoảng loạn và sợ sệt mỗi khi đêm về.
Thoát khỏi suy nghĩ xót thương về con, tôi vòng qua siêu thị, tôi mua vài thứ vật dụng cần thiết cho con, thêm một thanh socola mà An Thiên vẫn thích. Ngày bé, mỗi khi An Thiên giận hờn hay khóc nhè, chỉ cần giơ thanh socola trước mặt, con bé sẽ cười tươi rói, hết giận và yêu mẹ hơn. Tiếng ồn ào lọt ra từ căn phòng bệnh viện, có tiếng người lạ xen trong phòng. Có chuyện gì xảy ra vậy? Tôi chạy nhanh vào phòng.
- Cháu có nhớ gì về tai nạn đó không? Làm sao cháu lại bị ngất? Ánh mắt thờ thẫn của An Thiên nhìn vào phía người mặc đồng phục
- Cháu nhớ lại xem. Những vết bầm tím trên người cháu là do đâu? Con gái tôi vẫn im lặng, vẫn thẫn thờ
- Vậy cháu nhớ người này chứ? Cô cảnh sát rút từ trong người một tấm ảnh giơ trước mắt An Thiên.
Đôi mắt thẫn thờ của con bỗng trở nên hỗn loạn, sự sợ sệt bao trùm lên đôi mắt rồi bỗng con hét lên, tiếng hét thất thanh làm cả căn phòng như vỡ vụn ra. An Thiên xô mọi thứ hoa quả trên mặt bàn xuống đất, vung tay đập vỡ ly thủy tinh uống nước của con. Tiếng choang lạnh lùng của thủy tinh, mảnh thủy tinh bắn ra tung tóe văng ra nhiều nơi. Tan vỡ và hỗn độn
- Bình tĩnh! Cháu bình tĩnh lại nào. Cô sẽ không nói nữa.
- Các người đang làm gì với con gái tôi vậy. Tôi chạy đến ôm con vào lòng. Dáng vẻ tội nghiệp của con nép vào lòng mẹ, mắt con tôi lem nhem nước mắt. Con gái tôi đang sợ hãi.
- Chồng chị đã tìm được thủ phạm nghi vấn và mong chúng tôi có thể giúp. Chúng tôi chỉ muốn đến đây hỏi con chị vài điều không ngờ mọi việc lại thành ra thế này. Xin lỗi. Cô cảnh sát tỏ vẻ áy náy, pha chút buồn bã.
- Chồng tôi...
Hành lang nơi cuối p
"Cô câm miệng cho tôi!" Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát nảy lửa nhanh chóng giáng vào mặt Mỹ Đình. Sức mạnh từ bàn tay in hằn những vết sẹo của anh khiến cả người c[…]
Truyện ngắn
Damocles lặng người; nụ cười tắt ngấm trên môi. Khuôn mặt gã tái xanh còn đôi tay thì run lẩy bẩy. Bây giờ, gã chẳng còn thiết đến cao lương mỹ vị hay nhạc múa gì nữa. Điều duy nhất gã nghỉ […]
Truyện ngắn
Cô ấy nói rằng, có một khoảng cách vô tận giữa mẹ và cô ấy mà mẹ lại không cho cô ấy cơ hội để nói. Có một sự lạnh giá từ nơi nào của mẹ khiến cho cô ấy đau. Có phải cô ấy không có con trai […]
Truyện ngắn
Bằng này giờ chiều chắc cu Sứt đang bò ra nền nhà bậm môi viết chính tả. Nhà cu Sứt có cu Sứt, có dì và có cha. Nhà tôi chỉ có 2 mẹ con, vì cha đã ở bên nhà cu Sứt. Tôi ngồi thõng chân trê[…]
Truyện ngắn
Cha tôi nói, trong gia đình, quan trọng là người đàn bà. Giữ được êm ấm hay đổ vỡ cũng là do người đàn bà. Mẹ tôi mất cách nay đã 10 năm. Kể từ ngày ấy, cha chưa một lần rời khỏi cái tổ ấm […]
Truyện ngắn
Về tới nhà, ông lạnh lùng mang con chó ra vườn sau, cạnh cái giếng cũ. Sau đó cho nó vào một chiếc thùng gỗ, buộc vào một sợi dây thừng dài và thả xuống cái giếng khô.Người ăn mày quyết tâm […]
Truyện ngắn
Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Vào một đêm đông, một thiếu phụ mang thai lần bướ[…]
Truyện ngắn