Lưu bút mùa ấy
Bình chọn: 406
Bình chọn: 406
(BlogRadio.Yn.Lt - Viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại")
Tình yêu học trò vốn mong manh lắm và khi tôi và nàng không có thời gian dành cho vì cả hai đứa ở xa ít có thời gian liên lạc thì việc tan vỡ cũng không lấy gì làm lạ.
***
- Ê,"mọt sách", quay xuống đây cho hỏi cái này tí nào?
- Cái gì hả "mười vạn câu hỏi vì sao"? Thay vì hỏi linh tinh suốt ngày sao mày không chịu nhồi nhét vào đầu đủ để không hỏi những cái khiến người khác khó chịu hả? - Tôi không thể làm ngơ được nữa khi nó gọi tôi đến lần thứ ba với cái biệt danh chết tiệt nó tự nghĩ ra ấy.
- Tao thích thế đấy...Sao mày vẫn trả lời? Con nhỏ vẫn ngoan cố quấy rầy, thật là ngoan cố mà
- Lại bắt đầu rồi đó, chúng mày không cho tao hai chữ "bình yên" một ngày được à - Đứa bạn ngồi cạnh tôi phụ họa bằng câu nói nó đã quá quen thuộc
Và trang lưu bút của tôi đã bắt đầu như vậy đó....
***
Con nhỏ mới chuyển xuống ngồi sau tôi có hai tuần thôi vậy mà tôi đã sắp nổ tung đầu rồi. Trời ạ, 3 năm học cấp 3 cùng nhau mà có lẽ nói chuyện với nhau được có vài ba lần, đụng mặt nhau thì cũng vài ba bận, thế nhưng tôi và nó chắc cũng đã quá rõ nhau rồi. Nó, một gương mặt quen thuộc với rất nhiều thầy cô, là chủ nhân những câu hỏi rất dễ gây cười cho những đứa trong lớp hoặc chăng gây bực mình cho những đứa còn lại trong lớp mà thường là chỉ có mình tôi. Bảo là tôi ghét nó cũng không phải, tôi cao thượng mà, làm gì ghét ai bao giờ đâu. Thế nhưng bạn phải công nhận những câu hỏi như kiểu :" Cô ơi bài này làm đúng có được điểm không ạ" thì nó đáng bực hơn là đáng tuyên dương chứ. Vậy mà chỉ cần nó hỏi thôi thì cả lớp đã sẵn sàng gào rú ầm ĩ rồi vỗ tay đôm đốp rồi. Trong khi những câu phát biểu siêu thông thái của tôi thì chỉ được hưởng ứng bằng hợp ca ngáp của bọn nó thôi. Tức thế chứ....
***
- Trời ạ, tao đã nói với mày rồi, xà phòng không chỉ làm từ chất béo không thôi đâu. Nó còn nhiều chất phụ gia khác nữa và quy trình sản xuất cũng rất phức tạp. Mày không thể chỉ mang mỡ lợn vào rừng rậm nếu khi bị lạc để làm xà phòng bán cho thổ dân được, sao mày không vác theo cái khác để sinh tồn hoặc chí ít là thôi tưởng tượng vớ vẩn đi.
- Ừ ít ra tao cũng có ý chí làm giàu - Nó lè lưỡi và cười tít mắt trong khi tôi sắp nổ banh đầu vì tức.
- Mày có thể không trả lời nó được mà - Con bạn cùng bàn tôi lên tiếng sau khi có lẽ nó đã chịu đựng đủ
- Tao không thể để nó thế này nếu thiếu đi sự khai sáng
- Này sao chúng mày không thích nhau đi có phải tốt không? Đỡ cãi nhau
- Ừ, này hay chúng ta để in relationship trên facebook đi, hay đó - Nó đột ngột xen ngang.
Chà chà, dám trêu tức ta à, tưởng ta sợ mi á, thanh danh ta không dễ bị mi hủy hoại đâu nhá. Đang tức nên tôi cũng làm liều theo luôn: "Ừ để thì để có gì mà không dám, mày mà dám thay tao cũng đồng ý luôn".
Tôi không ngờ vụ relationship đó là khởi đầu cho mọi thứ.....
***
Tin tôi và nó để in relationship làm náo động cả lớp. Thật ra cái gì cũng có thể náo động cái lớp của tôi, nhưng mà theo như chúng nó thì chuyện tình giữa chàng biết tuốt(ám chỉ tôi) và nàng hỏi tuốt(không ai khác ngoài nó) thì quả là kinh thiên động địa. Thú thực tôi cũng thấy hối hận cho một phút nông nổi vì bị hành xác quá nhiều với những câu hỏi siêu thông minh kia. Tôi đã vướng vào "vòng quay tình ái" cái mà tôi không bao giờ muốn vướng vào trong cái năm cuối cấp này. Trời ạ, thế mà cũng tự nhận mình thông thái, tôi muốn chết quá.
***
- Này, đổi chỗ cho tao đi con kia - Nó hất hàm nói với con bạn cùng bàn của tôi
- À ừ chết quên, bây giờ anh chị là một cặp rồi cơ mà, xin lỗi nhá xin lỗi nhá.- Con bạn tinh quái kia vội vàng dọn chỗ lượn lên bàn trên ở cái chỗ đáng ra là cho nhân vật "ai cũng biết là ai đấy" kia ngồi, không quên ném cho tôi cái nháy mắt tinh quái
- Ê, mày không nghĩ chuyện này là thật đấy chứ, đừng nghĩ là tao thích mày thật đó nhá?
- Ừ, nếu mày không bị tao quyến rũ thì chúng ta ổn.
- À thế thì tốt rồi, giảng hộ tao bài này đi, xong tớ có vài câu hỏi cho ấy đây - nó cười ranh mãnh.
Trời ạ, tớ với ấy cơ đấy, nó định ám tôi đến bao giờ nữa đây???
*****
- Mày thích nó thật đấy à? Thằng bạn thân của tôi rời mắt khỏi quyển sách dày cộp và bắt đầu hướng đôi mắt của "cảnh sát hình sự" về phía tôi
- Đương nhiên là không rồi, tao có bị điên không mà rước họa vào thân, thích cái đứa suốt ngày tra tấn tinh thần mình thế.
- Thế tại sao mày lại...
- Tao có thể đặt relationship với bất kì ai, kể cả với mày đó – tôi lè lưỡi cắt ngang lời nó.
- Này tao không đùa đâu nhá. Mày nói mày không thích nó sao cứ ngồi tình tứ với nó thế.
- Tao đã nói rồi, tao không biết, tao không tình tứ gì hết, khổ lắm - tôi nổi cáu với thằng bạn.
- Ê ê có gì sao lại nổi cáu với tao, thôi kệ mày đấy.

Người khác tha thứ cho bạn thôi là không đủ sau mỗi lỗi lầm. Bạn phải tha thứ cho chính mình và biết cách sửa chữa bù đắp lỗi lầm, đứng dậy sau mỗi sai lầm. Đó mới là điều quan trọng nhất. N[…]
Truyện ngắn
Đời này, ta còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần?
Dạo này ngoại tôi cứ sốt liên miên. Ở cái tuổi 85 gần đất xa trời, mọi người vẫn cứ nghĩ đó là chuyện bình thường thôi, "già rồi thì hay ốm vặt ấy mà" cậu mợ tôi vẫn cứ bảo thế. Tôi thì tôi[…]
Truyện ngắn

Con bé ngước nhìn từng đàn cò đang chấp chới bay trong trời chiều, bóng đàn cò in xuống mặt ao những điểm trắng mơ màng. Chúng đang bay về đâu vậy Dì? Dì ơi, con có khi cũng ước gì mìn[…]
Truyện ngắn

Có lẽ những ngày ấy, nơi ấy đối với một số nhiều người nó cũng sẽ chỉ còn là một vùng kí ức nhạt nhòa, nhưng đối với hắn và hắn biết những người dân nơi ấy cũng vậy, nỗi đau ấy luôn hiện diệ[…]
Truyện ngắn

Mọi chuyện đến quá nhanh khiến tôi khó xử, tôi không biết mình có đủ dũng khí để nói lời yêu Ban sau mọi chuyện xảy ra không. Chỉ biết rằng, ngày tôi lên xe để vào lại thành phố, lần đầu tiê[…]
Truyện ngắn

Rei thuộc về ai, về tôi, về Ka hay về một cơn mưa dai dẳng ngày qua? 1. Rei là cô gái khá đặc biệt. Tôi gọi Rei là "cô gái văn chương" vì cô suốt ngày mơ mộng và thích sống trên mây. Những […]
Truyện ngắn

Hai hàng hoa trên đồi đẹp như một bức tranh. Em ấy đẹp như một bức tranh. Những bức tranh mang lời nguyền. Chiếc xe bắt đầu lao xuống dốc. Qua khỏi con dốc nầy sẽ đến thị trấn, độ chừng dăm[…]
Truyện ngắn

Đôi ủng cao su và những chiếc kem
Audio Khi còn nhỏ, tôi rất thích ăn kem. Tất nhiên, kem là thứ mà đến bây giờ tôi vẫn thích ăn. Nhưng hồi ấy, tôi thích ăn kem một cách lạ lùng. Chẳng hạn, khi trông thấy ông hàng kem đẩy c[…]
Truyện ngắn