
Lấy vợ sát thủ
Bình chọn: 368
Bình chọn: 368
Thế là tôi gặp và tìm hiểu nàng trong một buổi, ngỏ lời cầu hôn nàng trong buổi hôm đó, và dành một tuần để chuẩn bị đám cưới bất chấp lời can ngăn của mọi người. Chẳng ai tin vào tình yêu của chúng tôi, chẳng ai tin là có người nào chịu nổi nàng. Họ suy đoán đủ kiểu, nào là nàng bẫy tôi, tôi mù quáng, là bị bùa mê thuốc lú, v.v... Bố mẹ tôi không đứng ra tổ chức. Nàng sẵn sàng bỏ tiền để thuê người làm bố mẹ chồng tới nhà hỏi cưới nàng để bố mẹ, họ mạc nàng được mát mặt. Và chúng tôi nhanh chóng về sống với nhau.
Hạnh phúc chẳng tày gang thì vài ngày sau nàng bị công an "rước" vào tù vì tội hành hung người khác gây thương tích. Sau khi lĩnh án ba năm tù giam, Nga khóc và nói với tôi rằng: "Anh phải đợi em ra tù bằng được. Nếu anh đi với đứa khác, phụ tình em, em sẽ giết". Tôi hứa với nàng rằng không bao giờ có chuyện đó. "Em yên tâm cải tạo thật tốt. Anh sẽ thường xuyên vào thăm em và đợi ngày đón em trở về".
Nhưng mỗi lần tôi vào tù thăm nàng thì nàng đều từ chối gặp mặt. Tôi chỉ biết Nga bị đầu gấu đánh và bị ốm liên miên qua lời kể vắn tắt của người quản giáo. Ba năm nhanh chóng kết thúc, tôi vui mừng tới đón vợ mình. Dường như Nga đã trở thành một người hoàn toàn khác. Chắc không ai còn có thể nhận ra Nga sát thủ ngày trước nữa. Mái tóc dài vàng rực được thay bằng mái tóc ngắn đen xơ xác. Nàng gầy đi, gương mặt lạnh lùng trở nên vô cảm, ánh mắt thiếu vắng ngọn lửa ngày nào.
Tôi ôm nàng vào lòng bật khóc không nói nên lời còn nàng thì cứ đứng trơ lặng. Người quản giáo cho biết "Sau lần tai biến mạch máu não, Nga bị ngọng, sức khỏe không còn được như trước nữa. Chúng tôi nhiều lần tạo điều kiện cho hưởng ân xá để cô ấy được ra tù sớm nhưng Nga không chịu. Cô ấy đặc biệt là không gặp bất kì người thân nào".
Về đến nhà, Nga cố gắng phát âm từng lời một cách khó nhọc: "Em ngải ngóng ngó. Anh ghìm người ngác đi. Em ngông ngống ngới anh nữa" (Em giải phóng đó. Anh tìm người khác đi. Em không sống với anh nữa).
"Không, chúng mình đã là vợ chồng, có họa cùng chịu, có phúc cùng hưởng".
"Ngông zợ, em không giết nứa. (Không sợ, em không giết nữa)".
"Anh không sợ. Anh thương em"; "Ngông ngần khương hại gâu. (Không cần thương hại đâu)"; "Không phải thương hại, mà là thương yêu".
Nàng lắc đầu cố gắng lùi xa tôi, ánh mắt đầy cách biệt. Tôi vẫn ôm nàng vào lòng và nhẹ nhàng an ủi: "Chúng ta đã xa nhau lâu quá rồi. Hãy để anh được chăm sóc vợ. Đừng ép anh trở thành kẻ phản bội, là kẻ không có tình yêu. Dù em thế nào thì em vẫn là em và anh cũng vậy. Mình đã yêu, đã cưới, đã là một, tách ra chỉ đau đớn, mất mát mà thôi. Anh mừng là em trở về rồi. Chúng ta sẽ xây dựng lại từ đầu. Em vẫn là Nga sát thủ, nhưng không sát người nào nữa, chỉ sát bệnh tật, sát hoàn cảnh khắc nghiệt, sát mọi đau đớn, bi quan thôi, có được không?".
Nàng ứa nước mắt gục vào vai tôi, nghẹn lời.
Ba tháng sau, nàng đã nắm được cơm, làm được việc nhà và nói đỡ khó nhọc hơn.
Một năm sau, nàng hồi phục về cơ bản. Nghe theo sự khích lệ của tôi. Nga mở quán nước ở đầu đường gần nhà. Quán phục vụ tầng lớp bình dân và ngày một đông khách.
Ba năm sau, nàng sinh cho tôi một nàng "công chúa" giống nàng như đúc. Trở về quê thăm bố mẹ, họ hàng, mọi người đã có thiện cảm với sát thủ của tôi hơn. Nhiều người khuyên chúng tôi nên tổ chức lại đám cưới. Nàng lặng lẽ lau giọt nước mắt vì hạnh phúc đến muộn.
"Nó đi rồi..." 19:00, theo đúng lịch trình, đoàn tàu SNT1 được lệnh chuyển bánh, mang đi đứa con gái út của 2 vợ chồng. Hai dáng người nhỏ đứng cạnh nhau trong sân ga vắng, dõi trông theo […]
Truyện ngắn
Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận, ôm lấy quan tài như muống xuống mồ theo... Than ôi, ngày đám tang cô, Vỹ ta tắm biển. Giỗ cô tôi vào tháng sáu â[…]
Truyện ngắn
Vấp ngã không phải là thất bại
Làm thế nào đây? Làm thế nào để khi chạm đất, mọi thứ sẽ là nhẹ nhất. Khuôn mặt mình có thể bị nát, nhưng, cái đầu này, mình phải giữ cho nó an toàn. Đó là những điều cuối cùng tôi nghĩ đượ[…]
Truyện ngắn
Từng cánh én phiêu du trên nền trời bầu thu không, hòa mình vào làn gió nhẹ chao lượn trên cánh đồng đang bước vào mùa gặt hái. Trên cánh đồng mênh mông đã ngã sang màu vàng óng của những h[…]
Truyện ngắn
Gió mang kí ức thổi thành những cánh hoa
Tuổi mười bảy đẹp đẽ với bất kì cô gái nào, nhưng với Mộc Mộc lại là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô. Gia đình xung đột, bố chết, mẹ đối diện với cái án tử hình lơ lửng, cú shock t[…]
Sách Hay
Bàn tay nhỏ nhắn xoè ra ngoài mái che: Mưa anh ạ! Ừ! Anh về cẩn thận nhé! Ừ! Em cũng thế. Về đến nhà thì gọi điện cho anh. Anh này... Sao? Thôi không có gì, anh về kẻo muộn. Tiếng xe[…]
Truyện Blog
Hạnh phúc đi mà, được không em?
Dối trá! Ngốc ạ, em đừng khóc nữa. Em khóc đã 6 tháng rồi, kể từ ngày người ta có vợ. Em còn buồn, còn rơi lệ nữa sao? Có đáng không em? Gửi em cô gái nhỏ! Con gái ai cũng xứng đáng được nh[…]
Truyện Blog
Em yêu anh dù ngày mai có ra sao
"Em yêu anh dù ngày mai có ra sao" là tuyển tập của 20 truyện ngắn về tình yêu, lãng mạn có, đau đớn có, hạnh phúc có. Như tựa đề của cuốn sách, "Em yêu anh dù ngày mai có ra sao" là một lờ[…]
Sách Hay
Anh không cần em nguyên vẹn, chỉ cần em lành lặn
Không biết đã bao nhiêu lần anh tìm đến bác sĩ tâm lý, anh được họ cho những lời khuyên. Anh cảm thấy mình đã tha thứ được cho em. Nhưng rồi cũng không được lâu. Dù biết ai cũng mắc sai lầm,[…]
Truyện ngắn