XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Lại là sinh viên năm nhất - BlogRadio.Yn.Lt
Lại là sinh viên năm nhất

Lại là sinh viên năm nhất

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 255

Lại là sinh viên năm nhất

19:18 - 16/09/2015

(BlogRadio.Yn.Lt - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên")


Dù chậm hơn, nhưng hãy mạnh dạn đi lại, nếu không bạn chẳng bao giờ đi đến đích!


 


***


Bạn mười tám tuổi, bạn là sinh viên năm nhất, điều đó không lạ. Tôi hai mươi bốn tuổi, tôi cũng là sinh viên năm nhất, và tôi nghĩ điều này cũng chẳng có gì lạ. Bởi vì người ta có thể đi học ở bất kì tuổi nào người ta thấy cần thiết, học tập không phân biệt lứa tuổi, không phân biệt giàu nghèo, chỉ là bạn có quyết tâm học và làm mọi cách để được học không mà thôi.


Lại là sinh viên năm nhất


Tôi kể cho bạn nghe, Tôi đã từng là sinh viên năm một, sinh viên năm hai, sinh viên năm 3 và sinh viên năm bốn. Giờ đây tôi lại là sinh viên năm một. Thật khó hiểu phải không nào? Trong cuộc sống, bạn có bao giờ cảm thấy mình mất phương hướng không? Như tôi lúc 18 tuổi, khi đứng giữa một trong những mốc quan trọng của cuộc đời thì tôi...chẳng biết mình muốn gì bạn ạ. " Con thích nghề gì?" - ba mẹ hỏi, " em chọn ngành nào?" - thầy cô hỏi, "bạn thi trường nào?" - bạn bè hỏi...Tôi bối rối và suy nghĩ đến đau đầu nhức óc mà chẳng tìm được cho chính mình một câu trả lời cho chắc chắn.


Tôi đã từng mê mẫn màu blu trắng, bàn tay cô y tá mềm mại chăm sóc tân tình cho những người không may mắc bệnh. Tôi cũng một thời thích màu vàng quân phục và dáng hình oai vệ của nữ cảnh sát giao thông. Cũng có lúc tôi tưởng mình sẽ thành một nhà thơ, nhà văn hay nhà báo...tôi thích khá nhiều thứ, đúng vậy, và chẳng biết mình thích nhất điều gì? Thầy dạy lịch sử của chúng tôi khi ấy thường bảo rằng thế hệ trẻ ngày nay sao sống thiếu lý tưởng thế! Nhưng để bảo vệ mình, bọn học trò cứng đầu cứng cổ chúng tôi thường nguỵ biện bằng những khái quát chung chung, nào là phấn đấu trở thành công dân tốt, nào là ra sức học tập để góp phần xây dựng quê hương đất nước...đến bấy giờ tôi mới thấy lời thầy đúng bởi vì chính tôi cũng chưa nhìn thấy ước mơ, hoài bão của mình. Mình muốn gì cũng không biết thì làm sao xây dựng quê hương?


Tôi nộp hồ sơ thi vào trường Đại học Đà Nẵng với chuyên ngành văn hoá du lịch, cũng tình cờ thôi, trước đó tôi đi du lịch cùng cơ quan của mẹ và bị thu hút bởi chị hướng dẫn viên dễ thương và dí dỏm. Hồ sơ đã nộp và hoàn toàn không có sự chuẩn bị kĩ lưỡng, tôi đi thi, không mong đậu, nhưng đã đậu với số điểm "vừa đủ đậu". Nhận được kết quả, tôi không buồn, không vui, cứ như chiếc lá giữa dòng, tôi mặc cho sự đời đưa đẩy. Tôi ôm hành lí và sách vở đi học đại học như người ta.


Thời gian lững thững trôi qua, những bài thuyết trình dài ngoằn, những chuyến thực tế rồi thực tập mệt nhoài làm tôi quên đi việc tìm kiếm ước mơ thật sự của cuộc đời mình. Không quá tệ, cũng không quá xuất sắc trong vai trò là một sinh viên ngành du lịch, nhưng tôi không tìm thấy niềm đam mê với sự lựa chọn " tình cờ" đấy của mình. Mà thường cái gì con người ta không đam mê thì sẽ không cố gắng hết sức. Tôi bỏ bê những năm tháng sinh viên với những bài tập lấy lệ cho có điểm, chẳng thèm trau dồi ngoại ngữ, chẳng màn đến bài nghiên cứu khoa học và cũng chẳng cần nghĩ tới khoá luận tốt nghiệp. Tôi thấy tương lai mình mù tịt, và tôi trôi nỗi giữa dòng đời, giữa sự luẩn quẩn của tâm hồn không lý tưởng. Tôi muốn dừng lại, thoát ra vòng luẩn quẩn ấy, tìm cho mình một con đường khác, con đường mà tôi biết đích đến là đâu, hai năm rồi, bỏ học ư? Người ta sẽ nói thế nào? Ba mẹ sẽ nghĩ ra sao? sự yếu đuối trong tôi không để tôi làm điều đó.Tôi mặc cho số phận đến khi tôi ra trường.


Cầm tấm bằng tốt nghiệp đại học trong tay, tôi bắt đầu đi xin việc. Nói thật, tôi chẳng tự tin tí nào. Và cái gì đến cũng đã đến, bằng cấp chẳng là gì cả nếu như bạn không đáp ứng nhu cầu công việc. " bạn không đủ sức khoẻ để làm công việc này", " xin lỗi, chúng tôi cần người cao 1m60 trở lên", " bạn nói tiếng Anh không tốt!" , " bạn chưa đủ kỹ năng chúng tôi cần!"... và muôn ngàn những lý do khác nữa. Tôi không bất ngờ, vì đã dự trù hết mọi chuyện. Rồi một năm rong ruổi hết công ty này, cơ quan nọ cũng trôi qua, kết quả cũng chỉ là con số không tròn trĩnh.


Ba mẹ tôi lo lắng đến mất ngủ, chạy đôn chạy đáo gửi gắm khắp nơi cũng chẳng có kết quả gì. Tôi càng hổ thẹn với gia đình. Và tôi khóc. Những giọt nước mắt của đứa con hai mươi hai tuổi rơi nóng hổi trên vai mẹ. Trước mặt hai mẹ con là tấm bằng đại học mang tên tôi, tôi chẳng muốn có nó tí nào! Tôi thương ba mẹ, tôi buồn bản thân, tôi rơi vào bế tắc. Mẹ tôi hiểu hết mọi chuyện dù tôi chưa từng nói. Trong mắt mẹ, tôi vẫn là đứa con ngoan, đứa chăm chỉ học hành, chỉ là con đường tôi đi không đúng hướng mà thôi, mẹ lau nước mắt cho tôi, an ủi...


Bạn thấy đó, những gì ưu việt thì sẽ được giữ lại còn những gì kém chất lượng thì sẽ sớm bị đào thải. Tôi đã chọn nghề bằng thái độ vô trách nhiệm, học hành vô trách nhiệm để rồi nghề không chọn tôi. Thầy tôi bảo " mỗi người có một khả năng riêng, phù hợp với một số nghề nhất định, khi chọn ngành học,

[1]2
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Nụ cười đến sau nước mắt

Nụ cười đến sau nước mắt

Bác sĩ khuyên tôi nên đưa mẹ về nhà chăm sóc, bởi vì thời gian sống của người còn khoảng 3 tháng.Rời khỏi phòng bác sĩ, tôi nghẹn ngào, nước mắt dàn dụa trên má. Vậy là mọi hy vọng cứu sống […]

Truyện ngắn

Dư vị thật thà của một thời aó trắng

Dư vị thật thà của một thời aó trắng

Người ta bảo rằng, những gì trong giấc mơ đêm về chính là những mong muốn rất chân thực mà bạn đã từng nghĩ về. 1. Tôi thích nắm tay Thanh đung đưa mãi mà không muốn buông, trên một cung […]

Truyện ngắn

Tình yêu và tham vọng

Tình yêu và tham vọng

Mày không biết liêm sỉ à, cướp người yêu người khác vui lắm không? My không hiểu, người cô cứng đơ, mọi người xung quanh nhìn cô ái ngại.Bất chợt, My nhớ tới lúc chiều cô với Thắng gặp nó […]

Truyện ngắn

Hạnh phúc tới nơi chưa?

Hạnh phúc tới nơi chưa?

Hôm nay, tôi và bạn, chúng ta ngồi đây chẳng để kể nhau nghe về chính mình như mọi khi nữa. Tôi không miên man nhảm nhí về cuộc đời mình hay những buồn vui ngớ ngẩn thường nhật với người đàn[…]

Truyện ngắn

Chuyện nhỏ như con thỏ

Chuyện nhỏ như con thỏ

Điều mà bạn cảm nhận phụ thuộc chủ yếu bằng cách bạn nhìn nhận cuộc đời. Vậy tại sao chúng ta không xem tất cả những buồn phiền không đáng có là chuyện nhỏ như con thỏ đang gặm cỏ... Trước […]

Truyện ngắn

Một phép màu đáng giá bao nhiêu?

Một phép màu đáng giá bao nhiêu?

Audio Một cô bé tám tuổi nghe cha mẹ mình nói chuyện về đứa em trai nhỏ. Cô bé chỉ hiểu rằng em mình đang bị bệnh rất nặng và gia đình cô không còn tiền. […]

Truyện ngắn

Ba em có một cánh tay

Ba em có một cánh tay

"Ba em có một cánh tay Bao năm tay vẫn hàng ngày bên em Tay cùng em thức thâu đêm Tay nâng giấc ngủ, gối êm em nằm" Ba em còn có một cánh tay thôi, hồi nhỏ em hay hỏi ba cánh tay kia của ba[…]

Truyện ngắn

Người khách mù trên xe bus

Người khách mù trên xe bus

Mọi cặp mắt trên xe buýt đổ dồn vào cô gái trẻ đẹp với cây gậy trên tay đang bước một cách cẩn thận lên xe. Trả tiền xong cô gái sờ tay tìm chỗ ngồi ở dãy giữa mà viên tài xế báo là còn chỗ […]

Truyện ngắn

Chốn thiên đàng

Chốn thiên đàng

Thân em như hạt mưa sa... Dân làng gọi cô là Lú. Có người giải thích rằng cô có tính hay quên, hay lú lẫn, chồng con dặn trước quên sau. Có những buổi đi họp trưởng xóm phổ biến công việc r[…]

Truyện ngắn

Câu chuyện mùa đông

Câu chuyện mùa đông

Trên phố, một bà cụ đi chân đất đang nặng nhọc lê từng bước trên tuyết, đến trạm chờ xe buýt . Một cô gái đang chờ xe, cô nhìn bà cụ từ đầu tới chân, lại nhìn từ chân lên đầu, và im lặng. M[…]

Truyện ngắn

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất