
Ký ức...Ngủ yên nhé!
Bình chọn: 338
Bình chọn: 338
Đậu phụ thối mà Nhi quen, Đậu phụ thối mà Nhi biết rút cuộc cũng chỉ là một con bé yếu đuối, biết đau nỗi đau riêng. Hình như khi càng cố gắng gồng mình lên để chịu đựng thì sức chịu đựng càng có giới hạn…
Đậu phụ thối buồn hẳn, cũng chẳng thiết ăn uống, cũng chẳng thèm cười nói với Nhi như thể Nhi chính là nguồn cơn của nỗi buồn vậy.
Được đúng ba hôm, lại thấy hai đứa điện thoại chí chóe với nhau. Lại những trận cười, những câu nói..lòng Nhi cũng rộn ràng lên hẳn.
Nhi không thể nào hiểu nỗi “ Uh. Thì chia tay cung tốt thật” rốt cuộc cũng chỉ chia đến thế. Có lẽ khi người ta không nghĩ đến đoạn Kẹt không có hậu thì sẽ sống và yêu lạc quan hơn. Những lời yêu thương cũng không nồng nàn đến vậy, những tin và yêu cũng không vô vọng đến chênh vênh.
Tình yêu của Đậu phụ thối và Kẹ cứ dùng dằng. nữa như muốn buông tay, nữa lại như níu Kẹo.
Bẵng đi một thời gian, Nhi tốt nghiệp ra trường. chẳng còn những cuộc gọi trung gian làm cầu nối mỗi khi hai đứa nó giận hờn nhau nữa. cũng ít khi được nghe cái chất giọng Quảng Nam thân thương của nó. Nhớ Đậu phụ thối lạ!
Kẹ cũng ít liên lạc với Nhi hơn, cuộc gọi gần nhất giữa Kẹ và Nhi cách một tháng sau khi Nhi ra trường. Nhi không thể ngờ rằng đó là cuộc gọi cuối cùng của Nhi và Kẹ.
Những bận rộn và cả sự vô tâm cuốn Nhi đi, những cuộc gọi thưa dần, những dòng tin nhắn cũng ít hẳn.
****
Đi làm về, lướt qua danh bạ điện thoại, đập vào mắt cô là số điện thoại của Kẹ Nhân. Nhi chợt nhớ tới Đậu phụ thối.
“ Đậu phụ thối! dạo ni làm chi mà nghe im ru rứa em?”
5 phút, 10 phút…rồi 15 phút trôi qua màn hình vẫn chưa báo có tin nhắn trả lời..Im lặng.
“ Chị ơi! Trường mất rồi”.!
Chỉ là Nhi nghe nhầm, chỉ là ai đó đang nhắn nhầm vào máy Nhi. Hình như có gì đó đang vỡ vụn, và hình như Nhi cảm nhận được rất rõ…nhịp tim của ai đó đang đau..rất đau.
Mỗi lời Đậu phụ thối đều làm Nhi khó chịu, không phải Nhi khó chịu vì bị ai đó làm phiền. Lúc này đây, Nhi biết Đậu phụ thối cần lắm một bờ vai. Không cần rộng, chỉ cần để nó có thể dựa vào..nhìn vào khoảng không vô định để đau với một nỗi đau.
Đậu phụ thối trách mình là nguyên nhân gây ra cái chết của Kẹ..
Nhi chẳng biết Duyên và Phận của con người liệu có thật sự tồn tại?
****
Gió trên ngọn đồi nơi Kẹ nằm lồng lộng thổi. Mùi gió, mùi lá cây xào xạc quyện vào nhau..nghe não nề và ai oán. Mộ Kẹ nằm bên cạnh hàng thông. Đậu phụ thối quỳ chân xuống, thì thầm điều gì đó rất nhỏ, như thế chỉ đủ cho Kẹ của nó nghe thấy. Rồi Đậu phụ thối Kẹ cho Kẹ nghe những chuyện ở trường, ở nơi nó làm việc. những câu chuyện không đầu không cuối. Đậu phụ thối mỉm cười, như thể người đối diện trong tấm hình đang cười với nó. Mắt Đậu phụ thối hoe đỏ, ngấn nước. Rồi nó cười, nụ cười hoang dại. nụ cười hoang hoải đến giật mình nơi rừng thông bạt ngàn gió vi vút thổi. Ở nơi đó Kẹ ơi có lạnh? Sao N thấy bơ vơ..chênh vênh..chống chếnh quá chừng.
Trên đó giờ này trời có đang mưa? N nhớ hôm cuối N gặp Kẹ. Hôm đó trời cũng mưa. Vẫn là Kẹ bằng xương bằng thịt nhưng Kẹ nằm đó…thân hình chẳng còn vạm vỡ, lành lặn nữa rồi. đến N còn chẳng thể nhận ra người nằm đó…chắc chỉ là sự nhầm lẫn..chắc người ta đang đùa N thôi phải không Kẹ?
Là Đậu phụ thối không nhận ra hay đang cố tình không chấp nhận, không dám đối diện với sự thật kia. Chỉ cách đây mấy tiếng đồng hồ, nó vẫn còn nghe Kẹ nó dặn dò phải sống tốt, sống thật hạnh phúc. Nó không thể ngờ Kẹ của nó bỏ nó mà đi thật..Kẹ bỏ nó đến một nơi xa quá. Từ giờ mỗi lần nhớ hay đơn giản chỉ để nghe cãi nhau vợi Kẹ nó phải làm gì?
Nỗi đau giằng xé tâm can nó. Nó lại khóc.
Trời ơi! Kẹ của nó. Sao nhẫn tâm với nó quá vậy nè.!!!
Kẹ của nó, biết rõ nó yêu Kẹ đến nhường nào…
Con đường còn dài…sao Kẹ để nó bước một mình..khập khiễng..với những nỗi nhớ, niềm đau..
Những giọt mưa, hay lòng nó đang dậy sóng. Là mưa, hay là những giọt nước mắt cho một mối tình không trọn vẹn.
Đậu phụ thối kiệt quệ. Từ một cô bé năng động, nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi giờ đây nó bi quan, có chăng chỉ là những nụ cười không tròn trịa.
Vậy mà cũng đã hơn một năm Kẹ từ ngày Kẹ mất, Kẹ bỏ nó mà đi thật. Không còn thấy Kẹ cười, không còn nghe Kẹ nói, cũng chẳng còn những yêu thương quan tâm..Hơn một năm, không đêm nào nó trọn giấc, không khi nào nó giật mình tỉnh giấc mà không tự nhủ tất cả chỉ là cơn ác mộng…Mất Kẹ thật rồi!!!
Đậu phụ thối chạy xe ra mộ Kẹ. Những hạt mưa vô tình cứ quất thẳng vào mặt nó, rát buốt. Lòng nó lại nhói lên.
Ở trên kia Kẹ có thấy nụ cười của nó, nụ cười chẳng biết được tạo do nỗi đau hay do mất mát quá nhiều.
Đậu phụ thối ngồi đó, nhìn ngắm, vuốt nhẹ lên khuôn mặt ấy. này l
"Người ta cứ bảo em khôn, lấy ông Việt kiều đi Tây đi Mỹ cho sướng chứ theo chi chú tiểu trọc đầu. Nhưng đi Tây đi Mỹ không phải là chí nguyện của em. Lấy một người mình không thương, đến mộ[…]
Truyện ngắn
Nhắm mắt ngừng thở không có nghĩa là chết mà đơn giản chỉ là bắt đầu cuộc sống mới... Các bệnh nhân mà nhóm giao cho tôi giúp đỡ, họ đều là những người đang tuyệt vọng, thân thể đang hao m[…]
Truyện ngắn
Anh là một nhân vật nổi danh ở Hà Thành, tung hoành ngang dọc trên đảo Quỳnh, đã ba năm rồi mà chưa trở về nhà. Mẹ anh nhớ con da diết, nhiều lần nhờ người viết hộ thư gọi con về nhà xem sao[…]
Truyện ngắn
Để tặng các em... Trong số các bạn trẻ tôi gặp hai tuần qua có năm người rất khác nhau từ tuổi đời, giới tính, ngành học cho đến kinh nghiệm làm việc, nhưng họ giống nhau đến lạ lùng ở một đ[…]
Truyện ngắn
Ðừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn luôn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô tận. Hết cuộc tuyệt vọng này đến một cuộc tuyệt vọng khác bi[…]
Truyện Blog
"Thù hận làm đời ta ngắn lại... Hiếu nhìn về phía biển. Biển ở đây bồi, đầy bùn. Những rừng cây tràm cây đước chắn sóng chạy ngút ngàn dọc biển..." Tập sách gồm mười hai truyện ngắn và vừa:[…]
Sách Hay
Tôi đã đọc ở đâu đó nói rằng khứu giác của con người có thể nhận biết được tối đa 500 mùi hương . Nhưng tôi tin tôi có thể nhận biết nhiều hơn 500 mùi hương, và có thể gọi tên những mùi hươ[…]
Truyện Blog
"Tớ rất quý cậu, tớ muốn cảm ơn cậu về tất cả mọi thứ. Nhưng có lẽ tớ và cậu không thích hợp với nhau, và tớ chưa thật sẵn sàng cho mối quan hệ này. Đừng quên là tớ vẫn rất quý cậu nhé". Th[…]
Truyện ngắn