
Không thể bỏ lỡ
Bình chọn: 333
Bình chọn: 333
"Tớ rất quý cậu, tớ muốn cảm ơn cậu về tất cả mọi thứ. Nhưng có lẽ tớ và cậu không thích hợp với nhau, và tớ chưa thật sẵn sàng cho mối quan hệ này. Đừng quên là tớ vẫn rất quý cậu nhé".
***
Thành – người lạ từng quen
27/3
Tôi ngồi bên bàn máy tính, những ngón tay không thôi gõ thành nhịp lên mặt bàn. Qua ô cửa kính tôi có thể thấy một bầu trời ảm đạm, xám xịt, mưa lắc rắc rơi phả vào mặt kính những giọt li ti, trong suốt.
Tám giờ mười, tám giờ hai mươi, tám rưỡi...
Giờ này có lẽ An đã lên máy bay và rồi, chỉ khoảng vài tiếng nữa, cô ấy sẽ được đặt bàn chân lên một mảnh đất mới hoàn toàn xa lạ, với bầu trời rộng mở hơn, trong xanh hơn. An hoàn thành cái công việc bước qua cuộc đời tôi, cô ấy hoặc cố ý, hoặc vô tình, thản nhiên và nhanh chóng rũ bỏ mọi thứ còn sót lại giữa hai đứa.
Tôi khoác áo, lấy xe đạp và lao ra ngoài đường mặc cơn mưa làm ướt đầu.
"Min" vắng khách. Tôi chọn một bàn trong góc, gọi cà phê và nhâm nhi.
21/11
Tại "Min". An ngồi đối diện, mái tóc đen mềm rũ xuống hai vai, đôi mắt lấp lánh tia cười. Cô ấy cười như thể nhìn thấu được lòng bàn tay đang ướt sũng mồ hôi của tôi, nhìn thấu cả lời tỏ tình chưa nói thành lời...
1/12
Lần đầu tiên hẹn hò, An thích ngồi vắt vẻo sau lưng tôi trên chiếc xe đạp đã cũ, đi qua những dãy phố ồn ào và đông đúc, qua ngoại ô, men theo cánh đồng dập dờn sóng lúa, gió mang theo hương lúa thơm ngào ngạt.
Chúng tôi cùng nhau đi qua tháng ngày yên bình nhất với cái nắm tay thật chặt mỗi chiều...
23/3
An bất ngờ nói lời chia tay với tôi sau bốn tháng hẹn hò. Tôi hoảng hốt và hỏi cô ấy đã có chuyện gì xảy ra. An nói An sẽ đi Sing và có thể sẽ theo gia đình định cư luôn ở đó, cô ấy nói tôi không cần nhớ tới cô ấy nữa. Gương mặt bình thản của An cho tôi biết rằng An đã sẵn sàng cho chuyến đi này và không ai, không một thứ gì có thể níu nổi bước chân cô ấy.
Bóng dáng An nhỏ nhắn, lặng lẽ lẫn vào trong đám đông trên vỉa hè, tôi còn đứng ngơ ngẩn mãi. Có lẽ đây là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau, và rồi mãi mãi chỉ nhớ đến nhau với một cái tên "người lạ từng quen".
Linh – người cũ, người mới
Tôi thích Thành, từ rất lâu rồi. Từ những buổi chiều muộn, tôi ngồi đợi cậu ấy ở sân bóng rổ, nhìn cậu ấy chơi bóng, người nhễ nhại mồ hôi nhưng trên môi luôn là nụ cười tươi rói. Từ buổi sinh nhật thứ mười lăm, bố mẹ cãi nhau, ly hôn, tôi ôm vai cậu ấy khóc nức nở, Thành nói tôi còn rất nhiều thứ, bao gồm cả cậu ấy. Từ ngày tôi nhìn thấy cậu ấy nắm tay An, cái cách cậu ấy lặng lẽ, âm thầm quan tâm tới người khác lần đầu tiên làm tôi buồn tới thắt ruột. Lúc ấy tôi đã nói với mình phải đặt xuống thôi, phải từ bỏ thôi. Nhưng tôi không có cách nào từ bỏ được. Tôi luôn luôn suy nghĩ về cậu ấy, luôn luôn nhớ tới kỉ niệm chung của hai đứa trước khi An xuất hiện.
Tôi thích cái cách cậu ấy ở bên người khác mỗi ngày. Chỉ cần tôi gọi điện tới than vãn vài câu, lập tức phía bên nhà đối diện sẽ có những tiếng lạch cạch mở cửa và tiếng cậu ấy loẹt xoẹt lê đôi tông sang nhà tôi. Trên tay Thành luôn luôn là vài cuốn truyện tranh nhí nhố tôi thích đọc nhất, vài cái kẹo mút, hộp kem vani hay thi thoảng là một chùm móc chìa khóa mèo chii xinh kinh khủng. Tôi và cậu ấy sẽ lên sân thượng, mỗi đứa một tai nghe, cùng nhau nghe đi nghe lại những nốt nhạc đã ăn mòn vào tâm trí, cùng nhau nghe tiếng gió vi vu giữa bầu trời. Và thể nào Thành cũng ra ban công tầng hai, đến bên bậu cửa sổ và tưới nước cho chậu hoa bằng đất nung màu đỏ gạch. Hoa của nó có màu tím nhạt, cánh hoa mềm mại bay phất phơ trong gió.
Chậu hoa Thành tặng vào sinh nhật tuổi mười sáu, sinh nhật đầu tiên không có bố.
Cuộc sống của tôi và những kí ức về Thành sẽ không có gì xáo trộn nếu Long, một cậu bạn cùng lớp đột ngột nói thích tôi. Long nhẫn nại và tỉ mỉ hơn những cậu con trai khác.
Long đợi tôi họp lớp mỗi chiều thứ sáu cho dù có muộn lắc muộn lơ, sân trường chỉ còn lác đác vài người. Cậu ấy sẽ lấy nước cho cả hai sau mỗi tiết thể dục mệt lử. Nụ cười của Long làm tôi cảm thấy ấm lòng và yên bình. Nhưng tôi sẽ không thích cậu ấy, tôi biết chắc vậy. Long không hiểu tôi, hoặc tôi không cho phép cậu ấy bước chân vào thế giới của tôi, thế giới trước giờ chỉ có Thành ở đó. Như buổi chiều hôm nay, Long ghé qua nhà tặng tôi cuốn "Không gia đình". Cậu ấy – có lẽ không biết rằng tôi ít khi đọc những cuốn tiểu thuyết dày, dù đã lớn tôi chỉ thích những cuốn "Conan", hay "Shin" mà Thành vẫn lùng mua cho tôi. Và tôi thừa biết cậu ấy bây giờ chẳng còn thích mân mê những cuốn truyện như vậy.
Thành – cảm giác lạ
Tôi không thích An nhiều như tôi nghĩ, hoặc giả thời gian trôi đi đã làm phai mờ những cảm xúc ban đầu. Mọi thứ không còn nguyên vẹn như thể cái lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy ngồi một mình, nghe mp3, mái tóc màu đen nhánh mềm mại rũ xuống che khuôn mặt nghiêng nghiê
Ngồi bên cửa sổ tầng 5 của giảng đường, cơn mưa bất chợt của Sài Gòn ngang qua cuốn cô bay theo một miền suy tư, kí ức buồn vẫn thổn thức trong lòng. Nỗi nhớ rõ ràng nhất là khi Lệ ngồi ng[…]
Truyện ngắn
Lúc đó, bà Betty nói: "Cô có thể ôm, hôn tôi được không?". Tôi vừa trở về từ viện dưỡng lão, nơi mẹ tôi đang ở. Những người ở đây hầu hết đều mắc chứng Alzheimer's – một dạng của bệnh đãng […]
Truyện ngắn
Đã bảo là hai người không có duyên rồi mà! Hai cậu bất chấp...lại ra kết cục này! Tôi năm nay lên lớp 11, bây giờ là hè lớp 10 – thời gian thoải mái vui chơi. Hè năm nào gia đình tôi cũng v[…]
Truyện ngắn
Lâu lắm rồi Tâm mới lại bắt gặp cảm giác lạ lẫm ấy nơi mình. Nàng hồi hộp, nôn nao nhìn đồng hồ liên tục. Cô thư ký ngạc nhiên: "Còn đến 30 phút nữa, sao chị đến sớm vậy?". Tâm mỉm cười, cố […]
Truyện ngắn
Mẹ biết con sẽ là cô gái mạnh mẽ
Đừng khóc nhé con! Dù có chuyện gì xảy ra mẹ vẫn luôn ở bên cạnh con. Mẹ ơi, đừng khóc. Dù chuyện khủng khiếp hay tồi tệ đến đâu con sẽ không rời xa mẹ. Chiếc xe cứu thương lao vun vút […]
Truyện ngắn
Kẻ bịt mồm bạn khi bạn bị hiếp dâm có khi lại là cô giáo chủ nhiệm, là mẹ bạn, là những nhà văn hóa, trí giả đầy mình của xã hội luôn đề cao chuẩn mực đạo đức sống, chứ không phải thằng lưu […]
Truyện Blog
Anh ơi, ở đây có cài win laptop không? Có em. Cài cho em bản win 8 nhé. Uh, đưa máy cho anh. Mất bao lâu anh? Khoảng 2 tiếng, em có việc thì lát quay lại lấy hoặc mai qua cũng được. E[…]
Tâm Sự
Là lời ong tiếng ve hay là lời chân thật? Là yêu em thật lòng hay chỉ nói những điều vui tai? Là bên cạnh che chở cho em hay chỉ vì phút giây bốc đồng lỡ dại? Là con gái, hãy nên biết rằ[…]
Truyện Blog
Và đó là lần cuối nó gặp cậu. Ngày cậu đi, nó đã không đến tiễn. Vừa tỉnh giấc, nó chồm dậy mở toang cánh cửa sổ để cho cơn gió mùa thu lùa vào căn phòng bé nhỏ, cuốn theo vài chiếc lá vàn[…]
Truyện ngắn
Hà Nội đổi gió, anh đổi yêu thương...
Có cái gì trôi đi nhanh quá, cái mà tay chẳng thể với, nắng chẳng thể tới và nước mắt chẳng thể rơi... Là gì nhỉ, mình xa nhau rồi đấy, nhắm mắt và những kỷ niệm ùa về, có khi nào ai đó ngh[…]
Tâm Sự