
Học trò đầu tiên
Bình chọn: 238
Bình chọn: 238
- Phương: tìm giàu gió.
- Tuấn, Tú: tìm cô phụ trách.
Khi các chiến hữu đã chạy đủ an toàn, Vân cười hề hề như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Em khỏi rồi.
Cũng may tôi thuộc hàng hiếm nước mắt mới đủ sức giữ những giọt mắt trực chờ lăn trào. Tôi làm cứng " một lần nữa chị sẽ không để yên như hôm nay đâu. Em thấy lừa được chị vui đến thế sao?"
Nụ cười mỉa mai, khinh miệt, vẻ mặt hả hê, sung sướng của Vân không thôi ám ảnh tôi suốt một thời gian dài, hễ cứ gặp học sinh thuộc dạng cá biệt thì tôi ngay lập tức nhớ tới em.
Tôi trao đổi tình hình với quản lý nhóm và quản lý cô nhi. Chẳng ai ngạc nhiên, chỉ tỏ ra thông cảm, tôi nhận được một câu an ủi " thôi em cố gắng"
Buổi học thứ 3. Tình hình lặp lại y ngày đầu. 20 phút trôi qua bạn tôi rủ rê "về đi, chúng không đến mô mà chờ". Người phụ trách cũng có ý tương tự " để anh kiếm lớp khác cho em"
Lúc tôi ra về tôi còn nhận được tiếng chào và cái vẫy tay nhiệt tình của Vân " bye. No see you again"
Buổi thứ 4: Tôi lại ra tay không thêm một lần nữa. Tôi đặt dấu chấm hết cho " tình nguyện giảng dạy" năm nhất tại đó.
Tôi không giận những học trò gần như đầu tiên đó, kể cả Vân. Thật ra tôi có cảm giác áy náy, một chút không khó chịu... vì đã không thể giúp các em nhận thức tốt hơn.
Tôi cũng học được rất nhiều dù đó bài học chua chát, mặn đắng. Sự thật lúc nào cũng gai góc, không màu mè, sáng chói, lãng mạn như tiểu thuyết.
" A, kia chị đã từng dạy tình nguyện cho bọn mình ở nhà trẻ tình thương đó."Vân khoe với bạn đầy vẻ tự hào trong khi tôi và lũ bạn đang mải mê trò chuyện với một cặp vợ chồng Tây già.
Tôi, Vân nói vài câu về trường lớp, bạn bè... và tạm biệt nhau trong vui vẻ. Chúng tôi chưa một lần gặp lại nhau kể từ đó nhưng có lẽ Vân đã biết cách cư xử hơn rất nhiều.
Không biết trên đường đời tấp nập có khi nào em chợt nhớ đến tôi?
Hồng Sinh
Tôi sắp phải gặp một người mà tên tuổi, hình dáng, thậm chí người đó là nam hay nữ tôi cũng không biết. Tất cả chỉ tại cái bệnh đãng trí đáng đánh đòn này. Chuyện là tôi mới mượn cuốn sách[…]
Truyện ngắn
Hai tư giờ để sống, hai tư giờ để yêu và cả cuộc đời để thất bại
Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp.Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở. Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy, tại sao có những[…]
Truyện ngắn
Ngôi trường làng nọ được sưởi ấm bằng lò than lớn và cũ kĩ . Một cậu bé có nhiệm vụ là mỗi sáng phải đến trường sớm đốt lửa lò sưởi ấm cho căn phòng trước khi thầy giáo và các bạn đến. Vào […]
Truyện ngắn
"Không thể tin được một người trẻ tuổi như anh lại cứ quần quật làm việc mỗi tuần từ 60 đến 70 tiếng để trang trải mọi thứ. Sẽ thật tồi tệ nếu anh quên không tham dự buổi biểu diễn khiêu vũ […]
Truyện ngắn
Ai trải qua rồi sẽ hiểu, đâu là giới hạn cảm xúc!
Tôi viết cho câu chuyện của riêng mình! Tình yêu, hạnh phúc và những nỗi đau. Anh là một công nhân bình thường, còn tôi là sinh viên năm hai trường kinh tế hàng đầu cả nước. Anh không có họ[…]
Tâm Sự
Cuộc sống là thế.Đôi khi, việc tuân thủ một quy định nhỏ lại giúp ta tránh được nhiều rắc rối lớn. Thời còn học sinh đi sơ tán, tôi trọ cạnh một gia đình, vợ chồng họ lâu lâu lại cãi nha[…]
Truyện ngắn
Truyện cổ tích giữa đời thường
Ông Trời luôn có mắt, và những kết thúc sẽ vô cùng có hậu như một câu chuyện cổ tích thời hiện đại.... Trưa hai mươi tám Tết, An thu dọn quần áo, đồ đạc vào va li một cách nhanh chóng. Anh […]
Truyện ngắn
Khi những sai lầm không thể sữa chữa...thì sai lầm sẽ nối tiếp sai lầm...!!!~ Người ta hay nói có lấy vợ thì tránh "Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan". Còn em, ba em không phải thầy giáo, em […]
Tâm Sự