
Hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng
Bình chọn: 322
Bình chọn: 322
Một đêm, nằm ngủ cạnh chồng, tôi đang mơ một giấc mơ rất đẹp. Chẳng hiểu sao, chồng tôi bỗng ngồi phắt dậy, làm tôi giật mình tỉnh giấc.
***
Còn chưa kịp hỏi "anh sao thế" thì bỗng có hai bàn tay thò ra, rồi thở dài thườn thượt, anh lại nằm xuống, rất nhanh sau đó lại vang lên tiếng ngáy "long trời lở đất".
Tôi đã ở bên người đàn ông này 12 năm. Có rất nhiều chuyện đã diễn ra bình yên như nó vốn có, đó là những tình cảm nhỏ bé, những rung động nhỏ bé và những xúc cảm nhỏ bé. Đêm hôm đó, ngoài trời lất phất mưa phùn, trong phòng ấm áp. Tôi bỗng nhớ lại biết bao câu chuyện.
Lấy nhau 10 năm, trải qua bao yêu thương, bao xúc cảm nồng cháy cuối cùng cũng bị thời gian gây bao thương tích. Nhưng vào khoảnh khắc này, tôi thấy yêu anh hơn những gì mình tưởng tượng.
Mỗi năm khi mùa đông đến, chân tay tôi lúc nào cũng bị cóng. Chồng tôi có thòi quen là đặt tay tôi vào nách anh, cả người tôi được anh ôm trọn trong lòng. Sợ bị lạnh sang anh, tôi sẽ đợi một lúc, nhân lúc anh không chút ý liền rụt tay ra. Bị anh phát hiện, lần nào cũng bị anh mắng phải kẹp chặt tay vào cho ấm, không được bỏ ra. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn trong tưởng tượng của tôi.
Mỗi lần đi chơi xa, đến những chỗ đông người, anh sẽ kéo tôi nép vào người anh, đôi vai anh sẽ che chắn cho tôi, để đảm bảo tôi không bị đám đông cuốn đi. Khi chúng thêm có thêm con trai, vai trái của anh sẽ là tôi, anh sẽ để con ngồi trên vai phải. Có anh ở bên, dù ở bất cứ đâu, tôi cũng cảm thấy an toàn và thanh thản. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi nhiều hơn tôi tưởng.
Có lần anh đi công tác, buổi tối gọi điện cho tôi nói chuyện đến hai tiếng đồng hồ, chủ đề toàn về những chuyện linh tinh. Lần đầu tiên tôi thấy anh kể lể lắm điều đến thế. Khi về nhà anh mới nói cho tôi biết, anh bạn ở cùng gọi điện về nhà biết tin thời tiết ở nhà đang bất ổn, mưa tuyết dữ dội. Anh lo tôi sẽ sợ hãi nên đã gọi điện để đánh lạc hướng suy nghĩ của tôi. Tôi hỏi thế sao "anh không nói luôn là em đừng sợ". Anh nói: "Nếu mà em không sợ, thì hỏi thế lại làm e lo lắng thì sao?" Tôi xúc động, mắt nhòe đi vì nước mắt, đó phải là tình yêu nào mới có thể chu đáo và cẩn thận đến thế. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Bát đũa còn có lúc xô, vợ chồng cũng khó tránh khỏi đôi lần cãi vã. Chỉ cần mỗi lần cãi nhau đến giai đoạn căng thẳng, việc đầu tiên anh làm là chạy đến trước cửa, đứng yên ở đó, để đảm bảo là tôi sẽ không tức giận đến nỗi chạy ra khỏi nhà. Lần cãi nhau kịch liệt nhất tôi đã chọn sự im lặng, tôi tự cảm thấy mình đã làm anh rất đau lòng. Anh ôm gối ra ngoài phòng khách ngủ, trong lúc tôi đang băn khoăn nên xin lỗi anh thế nào, anh bỗng chạy về phòng, trông mắt như đang tức tối, nhưng anh vẫn nằm bên cạnh tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Những tình cảm ấy luôn khiến chúng tôi không quen khi phải xa nhau trong thời gian dài. Anh đi công tác chỉ một tuần, ngày thứ năm đã giải quyết xong việc để về nhà sớm. Lại tiếng gõ cửa quen thuộc ấy, tôi xúc động chạy ra mở cửa, lại bị anh mắng cho một trận: "Chẳng hỏi là ai đã mở cửa, nhỡ là người xấu thì sao." Tôi bĩu môi, lòng đầy tủi thân. Lại nhìn thấy mặt anh dài ra như cái bơm, chỉ tức là không xông vào đánh cho anh mấy cái. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Gần đây, vào lúc đầy tâm trạng nhất, lúc thật lòng nhất, tôi đã hỏi anh: "Anh có còn yêu em như hồi ban đầu chúng mình mới yêu nhau không?" Những lúc như thế, anh thường quay sang liếc tôi, khi tâm trạng tốt mới nói ra được câu "Em thử nói xem?" Thế rồi nào là than vãn thời gian vô tình, thỉnh thoảng cũng nhớ đến hồi yêu nhau anh anh em em suốt ngày, nhưng anh lại quên rất nhiều việc đã làm cho tôi. Anh đã quên mỗi lần đi công tác, cứ đúng 7 giờ anh lại nhắn tin gọi tôi dậy đi làm, anh đã quên mỗi lần có việc lại đưa tôi lên taxi, lại ghi nhớ biển số xe, anh đã quên lần tôi bị quệt xe, câu anh hỏi đầu tiên là "Em có bị thương ở đâu không?".... Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Trong lúc tôi đang viết những dòng này, anh đang nằm trên ghế sofa xem ti vi, cắn hạt dưa. Anh xòe tay ra, trong lòng bàn tay là rất nhiều hạt dưa đã cắn sẵn, tôi cảm động nhìn anh, anh tỏ ra mất kiên nhẫn, bảo tôi mãi chẳng thấy chìa tay ra nhận. Lúc ấy, tôi cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Nghĩ lại bao năm dã qua, dù là những ngày đầu còn nhiều khó khăn hay đến hôm nay, khi cuộc sống đã bắt đầu khá giả hơn, những thứ gì tôi thích, anh đều tìm cách mua cho tôi, anh chưa bao giờ tiếc tôi thứ gì.
Thực ra dùng tiền mà đo đếm tình cảm có phần quá thực dụng, nhưng đó là sự thực cuộc sống. Tôi nói những suy nghĩ ấy cho người đàn ông đang ngồi cạnh mình. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, nói: "Em lại nghĩ gì thế, cứ nói anh nghe xem nào." Lúc ấy, tôi vẫn cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi
Thật ra thì mẹ chỉ gây gổ để sau này đỡ nhớ thôi, giả bộ ghen bóng gió, gán cho anh ta những thứ tì vết bâng quơ để khỏi da diết khi xa... Ở đó đàn bà không tụm năm tụm bảy, phe phẩy cái qu[…]
Truyện ngắn
Minh hứa với Hạ, chúng ta còn rất rất rất nhiều mùa hè ở phía trước. Nó cố gắng bước thật nhanh hết sức có thể vào lớp học, ngồi đúng vị trí nó ngồi, và làm đúng công việc vẫn thường làm. N[…]
Truyện ngắn
Đi thiệt hả nhỏ? Ừ, cơ hội của tao mà. Chỉ ba tháng thôi rồi tao lại về... Nó chẳng đợi Nga nói hết câu, đùng đùng đứng dậy. Mặc tiếng Nga gọi với theo, nó ào ra lấy xe và đạp một mạch. Cả[…]
Truyện ngắn
Tôi muốn cho anh biết cô ấy nóng bỏng đến mức nào. Suốt một thời gian dài tình tứ, thế mà cô ấy kiêu ngạo nói tôi là thứ chẳng ra gì, chẳng đáng làm chồng của cô ấy... Sau tiệc cưới, mọi ng[…]
Truyện ngắn
"Trúng giải hấp dẫn đến đờ đẫn!"
"Đồng tiền cũng có trái tim trái tim của những người giữ nó." Đi học thêm không mày? Việt ngó vào mặt con Linh khi con này đang phùng mang trợn má ngồm ngoàm miếng xôi, hậu quả của việc c[…]
Truyện ngắn
Là sinh viên năm đầu với chân ướt chân ráo tôi bỡ ngỡ bước vào xóm trọ vừa xây chưa lâu, nhìn những mẩu đất ủi bên ngòai sân còn khá mới. Từ ngày vào xóm trọ tôi thấy bao nhiêu chuyện lạ kì[…]
Truyện ngắn
Nếu tình yêu "chắc như bắp", nhưng cô ấy không tin?
Bạn yêu một cô gái. Đó là điều mà bạn luôn cho rằng mình chắc chắn, nói theo kiểu "giang hồ" hay nói, là "chắc như bắp". Cô ấy có yêu bạn không ? Đó là điều làm cho bạn hoang mang, là câu h[…]
Truyện Blog
Khoa chết một cách lãng nhách. Đấy là tôi cứ nói như vậy thôi. Với tôi, đứa nào tự tử thì đứa ấy là đứa đáng chết. Chính xác là đáng bị gọi là chết một cách lãng nhách. Chẳng có lý do nào […]
Truyện ngắn
Tấm lòng người mẹ không đủ chỗ cho thằng con năm tuổi. Trời còn có những khi nổi sấm chớp mà khi cô ta trao con cho anh, mắt người vợ, người mẹ không có một ánh chớp nào! Khoa Tim mạch. Ngư[…]
Truyện ngắn