Hai thằng con trai
Bình chọn: 176
Bình chọn: 176
(BlogRadio.Yn.Lt - Bài dự thi tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại")
Điều quan trọng là làm sao hai ta lại thân được như thế, có lẽ không cần phải nhớ đúng không?
***
Năm lớp 12, cậu là học sinh mới chuyển đến. Ngày đầu tiên đến lớp, cậu đi bằng xe hơi, đồng phục mới tinh, cặp, giày, nón toàn hàng hiệu đắt tiền. Đến cô giáo chủ nhiệm cũng tỏ ra quý mến, quan tâm cậu. Dù chẳng nói chuyện tới ai nhưng vẫn có khối đứa tới làm quen cậu. Cậu có tất cả từ bạn bè, thành tích học tập giỏi cho tới có gia đình khá giả, trong khi tớ chẳng có thứ gì. Thế nên, tớ quyết tâm lao đầu vào học để đứng đầu lớp đặc biệt tớ muốn vược qua cậu. Trong lớp tớ có rất ít bạn, nhất là những đứa nhà giàu như cậu thì tớ càng tránh xa, vì một chút tự ái và mặc cảm.
Cho tới khi cậu dần lấy đi hết mọi thứ của tớ từ danh hiệu học sinh giỏi nhất lớp cho tới giải nhất tiếng hát học trò toàn trường và còn cô bạn gái tớ ''say nắng" nữa. Càng ghét cậu tớ càng lao đầu vào học nhưng lúc nào cũng xếp hạng sau cậu. Đôi lúc tớ tự hỏi cậu đã có nhiều thứ như thế rồi tại sao lại phải tranh giành với tớ kia chứ?
Từ lúc chuyển tới đây đến giờ tớ chẳng nói chuyện với cậu quá năm lần dù là hai đứa ngồi cùng nhóm. Rồi một ngày lớp định tổ chức một buổi đi nghỉ mát. Đùng một cái, nhỏ thủ qũy thông báo một tin "tím mặt" rằng tiền đóng góp cho chuyến đi đã mất sạch. Cả lớp xầm xì. Bất ngờ nhỏ nhóm trưởng đứng lên nói đã thấy mình ngồi trong phòng suốt ngày hôm đó, cả lớp mọi ánh mắt đều nghiền về phía tớ. Tớ đỏ mặt xấu hổ. Trong suy nghĩ của tớ, tớ thề rằng không phải tớ mặc dù nhà tớ nghèo tới mức không có tiền ăn sáng, tớ đã đề nghị cô chủ nhiệm xét cặp trước lớp, nhưng cậu đã ngăn lại và nói rằng cả lớp cần suy nghĩ, nếu ai đó tự thú nhận và trả lại tiền thì vụ việc sẽ kết thúc trong bí mật, cuối cùng vụ việc đã kết thúc trong bí mật tới tận bây giờ.
Thái độ tin tưởng bạn bè của cậu đã làm tớ nhớ mãi. Tớ đã bắt đầu mở lòng mình với cậu hơn. Tớ lại giành lại được danh hiệu học sinh giỏi nhưng động lực không phải là ganh ghét, từ hai thằng con trai với hai tính cách và hoàn cảnh cũng như có nhiều suy nghĩ khác nhau cậu và tớ đã trở thàng đôi bạn thân lúc nào tớ cũng không hay. Điều quan trọng là làm sao hai ta lại thân được như thế, có lẽ không cần phải nhớ đúng không?
Tình bạn ấy đã giữ mãi tới tận bây giờ và chắc chắn sẽ còn mãi mãi về sau nữa.
Thiếu nữ hớn hở: Cần Sida. Cần ngay lập tức! Bác sĩ há hốc mồm: Thứ ấy tôi không có. Bác sĩ trưởng khoa xét nghiệm của trung tâm Dịch tể học là người rât khó tính. Thậm chí ngưòi ta đồn c[…]
Truyện ngắn
Audio Đang ngồi học bài bỗng dưng Nó chồm dậy, kéo anh Hai lại và tuyên bố rất trịnh trọng: Mai e ra ở trọ riêng với bạn. Hai há hốc miệng. Em muốn sống tự lập. Hai cười phá lên: Thôi c[…]
Truyện ngắn
Tôi có thói quen thường ghi lại những ý tưởng hay, những sự kiện và những danh ngôn mà mình thích để rồi chiêm nghiệm như xem bản đồ trên chặng đường đời quanh co khúc khuỷu. Một trong nhữ[…]
Truyện ngắn
Cha mẹ Hiển đưa mắt nhìn nhau, cùng thốt lên ba chữ: "Bệnh đường dưới". Trích ngang lý lịch : Họ và tên : Lý Hiển Ngày tháng năm sinh : 12 12 1962 Từ nhỏ đến năm 1980 : Học sinh Năm 1[…]
Truyện ngắn
Lâu lắm rồi Tâm mới lại bắt gặp cảm giác lạ lẫm ấy nơi mình. Nàng hồi hộp, nôn nao nhìn đồng hồ liên tục. Cô thư ký ngạc nhiên: "Còn đến 30 phút nữa, sao chị đến sớm vậy?". Tâm mỉm cười, cố […]
Truyện ngắn
Tôi gắng gượng với tay để nắm lấy đôi tay chai sần của Biển. Chàng trai của biển à, cậu sẽ không lẻ loi nữa đâu, ít ra mùa hè này, còn có tớ ở đây... Trong giấc ngủ chập chờn, dường như có […]
Truyện ngắn
Ông Pappy, chủ cửa đồ cũ đầu phố, có một nỗi buồn bí mật. Một ngày nọ, khi đang lắp lại cái đèn lồng cũ để chuẩn bị giao cho khách, ông nghe thấy tiếng lanh canh của chiếc chuông treo ở cửa[…]
Truyện ngắn