
Hai thằng bạn thân
Bình chọn: 272
Bình chọn: 272
Sao? Là Linh ư? Tôi như không tin vào mắt mình, ngực thì đánh từng nhịp một rõ nhanh. Linh thích Duy thật ư? Không thể nào? Người tôi yêu thích bạn thân của tôi?
***
Tôi và Duy là một đôi bạn thân. Đúng thế, hai thằng chúng tôi chơi với nhau từ khi còn bé tí và lúc nào cũng như hình với bóng. Nhà hai đứa cũng ở gần nhau nên chúng tôi thường hay đi học cùng nhau, ra về cùng nhau và làm cái gì cũng cùng nhau. Mỗi khi có chuyện gì buồn là hai thằng lại tỉ tê tâm sự với nhau, hay thỉnh thoảng lại đèo nhau đi trên chiếc xe đạp đến một quán ăn nào đó để ăn mừng trận bóng vừa thắng. Nói chung là, thân không thể nào thân hơn được nữa.
Năm lớp Mười, tôi và Duy may mắn được học chung với nhau. Trong lớp, tôi có để ý một cô bạn. Cô ấy tên Linh, một người rất xinh và học khá. Tôi chưa bao giờ thấy tim mình đập rộn ràng mỗi khi gặp một người con gái khác. Nhưng khi đứng trước Linh, tim tôi đã như thế. Nói làm sao nhỉ, hình như là tôi đã thích Linh. Tôi luôn giả vờ tìm đủ mọi cách để tiếp cận với cô ấy, khi thì quay sang hỏi bài, khi thì mượn cái này cái kia. Thấy đối phương đã bắt đầu cười và nói chuyện với mình, tôi càng có thêm hi vọng một ngày nào đó, tôi và Linh sẽ trở thành một cặp.
Tôi đem chuyện kể cho Duy nghe. Nó nhìn tôi, cười nói
- Mày thích Linh thiệt sao? Hay chỉ là say nắng?
- Tao đã suy nghĩ kĩ rồi. Là thích, thiệt !
- Liệu Linh có thích mày không?
- Làm sao tao biết. Nhưng tao sẽ cưa cô ấy?
- Thế thì chúc mày thành công. Haizza ! – Duy thở dài – Xem ra mày đã bỏ bạn bè mà trói buộc cuộc đời vào một đứa con gái rồi.
- Thằng khỉ này – Tôi cốc đầu nó một cái
Cứ thế, tôi và Duy ngồi đùa giỡn và nói về Linh suốt cả một buổi chiều hôm ấy. Trong lòng tôi thì cứ nao nức ngày mai mau đến đi, để tôi có thể nhìn mặt của Linh nhiều hơn nữa.
Sáng hôm sau, vừa vào đến lớp, tôi đã thấy Linh ngồi đấy, hình như là đang học bài thì phải. Tôi nhìn Duy, nó liền đưa cho tôi cái nháy mắt đầy khích lệ. Tôi vờ tiến gần đến chỗ của Linh, ngồi xuống và bắt chuyện.
- Cậu đang học gì thế?
Linh ngước lên nhìn tôi, nở một nụ cười, nói
- À, tớ đang ôn lại vài công thức Toán thôi. Mà này, cậu có hiểu mấy cái bài toán thầy dạy hôm qua không, giảng lại cho tớ nhé !
Môn Toán thì đúng thật là sở trường của tôi rồi. Có được cơ hội, tôi mau mắn lật sách và giảng lại cho Linh hiểu những bài toán mà thầy giáo đã dạy hôm qua, vừa được có tiếng là tốt bụng, vừa ghi điểm cộng trong lòng của Linh. Linh vừa nghe tôi giảng, vừa gật gật cái đầu trông rất đáng yêu. Ôi, tôi tình nguyện làm người giảng bài cho Linh cả đời này !
Sau khi đã giảng xong, Linh cười với tôi và nói " Cảm ơn cậu nhé, Phong". Bỗng dưng trong tim tôi thấp thoáng những cảm xúc thật là hạnh phúc.
Và sau đó, tôi lại càng tiếp xúc nhiều hơn với Linh. Chúng tôi có số điện thoại của nhau và thường hay gọi điện trao đổi bài vở, hẹn đi ăn kem hay dạo mát ở đâu đó. Cũng vì thế mà khoảng thời gian của tôi lúc trước dành cho Duy đã bị san sẻ một phần nào cho Linh. Tôi cũng cảm thấy có gì đó "tội lỗi" với Duy nhưng bản thân không nỡ từ chối những lần Linh hẹn tôi đi chơi. Tôi với Linh tuy đã đi chơi riêng với nhau, trở nên thân thiết hơn nhưng mối quan hệ của cả hai vẫn chỉ là bạn bè, không hơn không kém.
Một buổi chiều nọ, sau giờ học thêm Hóa, tôi rủ Duy cùng đi trà sữa. Nó đồng ý. Thế là hai chúng tôi ghé vào một quán trà sữa ở gần trường. Vẫn như mọi khi chúng tôi đi chung với nhau, đề tài nói chuyện của hai đứa bao giờ cũng là thể thao, game, học hành và chuyện tình cảm..bla bla... Được một lúc thì Duy đi vệ sinh. Trong khoảng thời gian ấy, bỗng điện thoại của Duy reo lên. Có một tin nhắn mới. Nhìn vào màn hình điện thoại là số của Linh. Tôi tò mò mở tin nhắn ra xem. (Thật ra thì chuyện chúng tôi xâm phạm đời tư của nhau cũng không còn là quá lạ. Bởi chúng tôi thân đến mức cho phép đối phương có quyền bước vào cuộc sống riêng của nhau.)
Dòng tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài dòng "Cậu đang làm gì thế?"
Tôi hơi bất ngờ. Bất ngờ là vì trên lớp, hiếm khi nào thấy Duy và Linh nói chuyện với nhau, dù là một câu ngắn. Cả hai cứ như người xa lạ, vậy mà giờ Linh nhắn tin hỏi thăm Duy ư?
Đợi Duy đi ra, tôi đem chuyện hỏi cậu ấy. Duy nhìn tôi, khuôn mặt hơi ngạc nhiên
- Là Linh nhắn cho tao à?
Tôi không nói, chỉ gật.
- "Cậu đang làm gì thế?" – Duy nhìn màn hình điện thoại, đọc lại dòng tin nhắn của Linh. – Haizza – Duy thở dài – Suốt ngày cứ nhắn tin cho mình thế này !
Tôi hơi đổi sắc khi nghe Duy nói
- Mày nói gì, suốt ngày Linh nhắn tin cho mày sao?
Duy gật một cái rồi nói
- Linh thường hay nhắn tin cho tao, lúc thì hỏi han về chuyện học hành, lúc thì tán gẫu những chuyện trong lớp. Vậy thôi !
- Nhưng mà trên lớp, tao có thấy mày nói chuyện với Linh đâu? – Tôi nói
- Tao cũng chả biết, là Linh có
Tao đang yêu mày à – Hương thẹn thùng đáp. Hả, cái gì, thôi cho tao xin, thằng nào vô phúc bị mày để ý thế? Hưng và Hương chơi với nhau từ lớp 10. Đến giờ Hưng vẫn nhớ cái ngày cô giáo đ[…]
Truyện ngắn
Bà mẹ kể rằng lúc bà qua Hàn Quốc giữ cháu cho con gái đi làm, thấy nó thường xuyên bị chồng và gia đình bên chồng đánh đập, chửi mắng thậm tệ. Nghe kể tới đó, tôi nghĩ chắc là nghe lầm. Ho[…]
Truyện ngắn
Mấy năm trước, Hồng làm công nhân ở khu công nghiệp của thành phố. Thỉnh thoảng Hồng có ghé về quê thăm bố mẹ vài hôm rồi lại đi. Lần này Hồng xuất hiện ở quê vào dịp cuối năm, giáp Tết, ng[…]
Truyện ngắn
Một buổi chiều tà đang dần bao trùm lên khắp thành phố, thấp thoáng chiếc bóng thon nhỏ kéo dài tận xa xa rồi bất chợt hòa vào bóng râm nơi gầm cầu, mất khuất. Trong khung cảnh tĩnh mịch, án[…]
Truyện ngắn
Tình yêu khiến người ta quên đi thời gian, còn thời gian khiến người ta quên đi tình yêu. Khi bạn yêu ai đó, bạn sẽ quên mất sự tồn tại của thời gian. Một ngày bạn có thể bên cạnh họ suốt h[…]
Truyện Blog
Con bé ngước nhìn từng đàn cò đang chấp chới bay trong trời chiều, bóng đàn cò in xuống mặt ao những điểm trắng mơ màng. Chúng đang bay về đâu vậy Dì? Dì ơi, con có khi cũng ước gì mìn[…]
Truyện ngắn
Nghĩ lại ngày trước lúc còn mang trong mình nhiều ước mơ, hoài bão chỉ muốn vẫy vùng biển cả, xách ba lô lên và đi đâu đó ra khỏi vùng quê nghèo khổ. Giờ đây đã đặt chân lên một thành phố xa[…]
Truyện ngắn
Thèm một bữa cơm gia đình vẹn nguyên vị cua đồng thơm hương lúa mới và nụ cười hiền của bà, của mẹ... Quê tôi ở một miền trung du đầy nắng gió, thung lũng Hoài Ân. Tôi thầm thương cho ba mẹ[…]
Tâm Sự