Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Dưới hàng cây mùa đông - BlogRadio.Yn.Lt
Dưới hàng cây mùa đông

Dưới hàng cây mùa đông

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 359

Dưới hàng cây mùa đông

12:35 - 01/09/2015
và nhẫn nại, sẵn sàng bảo cậu vẽ lại nếu bức vẽ có một nét lỗi nhỏ. Khi tất cả những đứa bạn rời đi, Duy vẫn ở lại, vì một mối dây ràng buộc vô hình nào đó trong tâm can. Đến bây giờ, cái phòng tranh be bé và tôi tối này thân thuộc với Duy hơn bất cứ thứ gì, từ mùi dầu hăng hăng, mùi gỗ ngai ngái của những bảng vẽ cắt bằng ván ép và cả cái mùi ẩm mốc cũ kỹ toát ra từ những bức tranh trên tường. Hân bằng tuổi Duy, nhưng vào sau một năm. Ông thầy già khắt khe chưa bao giờ khen Duy nhưng đã buộc mồm "Khá lắm!" khi quan sát Hân vẽ từ phía sau lưng. Hân lặng lẽ như một cái bóng, ghép vào bức tranh hai người lặng lẽ là thầy và Duy, trở thành một không gian im ắng đến đáng sợ. Họ là những người sống nhiều bằng nội tâm, ai cũng có nỗi niềm của người đó và điều duy nhất nên làm là giữ nó thật chặt trong lòng.


Học cùng rất lâu nhưng chưa bao giờ Duy nói chuyện với Hân. Chỉ là một vài câu trao đổi cần thiết. Ngay cả lời chào cũng được giản tiện bằng một cái gật đầu. Ai có không gian riêng của người ấy dù ngồi gần sát nhau trong cái phòng chật, là những bức tranh. Không gian ấy rộng và đầy những điều làm ta chìm đắm, say mê. Thảng hoặc, khi ngồi lại bên nhau và ngừng vẽ, chúng cũng cần một trung gian là những suy niệm của thầy. Ra về, im lặng và xa lạ, như chưa hề quen nhau. Duy thường thấy cô bạn nhỏ bé, gầy guộc và có nhiều điều khó hiểu đi bộ dọc con đường sau giờ học, đầu hơi cúi, mắt như đang nhẩm đếm từng viên gạch lát trên vỉa hè. Không dám chạm vỡ cái khoảnh khắc riêng tư ấy, cậu thường phóng qua, nhanh như thể vô tình. Không bao giờ Hân ngẩng lên.


Cho nên lúc này, lần đầu tiên không phải ngồi vẽ, không có sự có mặt của thầy, chỉ một mình Duy và Hân cùng về thì Duy cảm thấy đó là một điều đặc biệt lắm rồi, và Hân không nói gì thì cũng chỉ là một việc bình thường như nó vẫn xảy ra đó thôi.


- Cho mình xuống ở ngã tư.


Hân nói nhỏ. Câu này không tính, vì nó là một câu trao đổi cần thiết. Duy khịt mũi thay cho câu trả lới, vẫn cắm cúi đạp. Bỗng nhiên cậu hắt hơi thật to và có cảm giác chóp mũi mình cũng bắt đầu đỏ ửng lên. Hân lên tiếng, giọng nói mơ hồ và có vẻ như không chú ý lắm về việc mình đang nói gì: "Cậu nên choàng thêm một chiếc khăn nữa nếu không muốn bị cảm lạnh!". Nhưng nó khiến Duy có cảm giác mới lạ. Đó không phải là một lời trao đổi cần thiết, dù được thốt lên một cách không hề lưu tâm lắm. Cái lạnh đọng trên mặt tan ra thành một nụ cười. Nhưng Duy không biết làm gì khác ngoài chuyện ậm ừ.


Dừng lại ở ngã tư, Duy cố gắng bóp phanh thật nhẹ để cô bạn khỏi ngã dúi, dù thói quen của cậu thường là đạp nhanh và thắng đến cháy đường.


- Cảm ơn cậu!- Hân nói nhanh và quay lưng


Vẫn là một lời trao đổi cần thiết. Khi Duy lúng búng xong "không có gì" thì Hân đã quá xa để nghe thấy. Duy xốc lại cái túi chéo bên hông, thấy Hân rẽ vào một ngôi nhà nhỏ trông có vẻ buồn bực và tạm bợ. Quay xe trở về nhà dòng, Duy mỉm cười nhẹ nhàng giải thoát bớt những ranh giới, khoảng cách trong lòng. Cậu được các cha và các thầy trong dòng nuôi dưỡng từ hồi bé, bởi một lời cậy nhờ của bà mẹ trẻ khốn khổ mất chồng. Từ một nơi rất xa, đôi ba lần bà viết thư cho các cha dòng thăm hỏi, và xin phó thác Duy cho các ngày một thời gian nữa. Bà đang cố thu xếp mọi sự để đón Duy về, nhưng không biết là bao lâu nữa. Duy không buồn, không vui, cũng không đợi chờ bởi mẹ không lưu lại một vệt gì rõ nét trong kí ức nghèo nàn của mình, tuy nhiên cũng nhẹ nhàng hơn khi biết mình vẫn còn một người thân thuộc. Con đường trở về tu viện quen thuộc và vắng lặng như tờ, chỉ một mình Duy với những ý nghĩ về cô bạn kì lạ cứ miên man và loang ra như vết mực ướt. Thật lạ là Duy đã từng nghĩ Hân là một cô tiểu thư mong manh và hơi kiêu ngạo.


***


Hân đến, mang hai túi xốp to. Hai cái khăn len màu cà phê, một đặt trên bàn thầy và một để nhẹ bên cạnh Duy khi cậu đang vẽ.


-Tặng cậu


Cô bé quay sang lúng búng giải thích với thầy:


- Dạo này con đang thử việc đan móc...


Thầy nhìn Hân hồi lâu, nói một cách xúc động:


- Cảm ơn con!


Duy ngẩn ngơ và lúng túng trước cử chỉ bất ngờ của cô bạn, cũng lắp bắp theo thầy:


- Cảm...cảm ơn cậu!


Tặng khăn không phải là một việc bắt buộc phải làm, cũng như một câu trao đổi thông thường. Nhưng chắc chắn nó không hàm chứa nhiều điều đặc biệt, Duy mau chóng dặn mình. Mắt thầy ngân ngấn nước:


- Thầy đoán cảm giác có một đứa con gái lớn là như thế này...


Hai đứa im lặng. Thầy từng kể về một vụ tai nạn giao thông, người vợ cùng đứa con gái lên bảy hồn nhiên, hay nói líu lo với thầy mãi mãi không trở về nữa.


- Còn Duy, thầy nghĩ con có cảm giác khác! – Ông đổi giọng vui tươi khi nhận ra mình vô tình mang đến những suy nghĩ ái ngại cho hai đứa trẻ.


Duy ngượng ngùng. Hân thảng nhiên với bài vẽ chưa hoàn tất.


- Cảm ơn con lần nữa! Chắc ba mẹ của con cũng rất hạnh phúc với một chiếc khăn ấm áp như vầy!


Thầy quàng khăn ngang cổ, quay lại nhìn Hân. Bỗng nhiên cây bút chì trên tay H

1[2]34
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Vịt Anh

Vịt Anh

Mọi người gọi bạn bằng gì không quan trọng. Quan trọng là cách họ gọi tên bạn nhớ đến bạn qua tên gọi thân thương ấy. Ngày mẹ sinh nó trong bệnh viện, bố bỏ nhà, lang thang các quán nhậu.[…]

Truyện ngắn

Những câu chuyện không liên quan

Những câu chuyện không liên quan

Chỉ là những câu chuyện vặt vãnh, không liên quan đến nhau, nhưng đều có thể rút ra những bài học thú vị cho công việc của bạn ^^! 1.Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc c[…]

Truyện ngắn

Món quà một nửa

Món quà một nửa

Tôi lên 10 tuổi và anh Nick 14 tuổi. Ngày các bà mẹ đã sắp tới. Chúng tôi chuẩn bị mua quà tặng mẹ. Đây là lần đầu tiên trong đời chúng tôi làm việc này. Chúng tôi nghèo nhưng món quà phải c[…]

Truyện ngắn

Tiếng thở dài

Tiếng thở dài

Bây giờ mà trúng con lô được năm bảy trăm thì tốt cô nhỉ? Đừng có bao giờ nghĩ tới việc lô đề, viển vông lắm. Thật mà nếu bây giờ cháu có năm bảy trăm, ngày mai cháu sẽ tung giời cho cô x[…]

Truyện ngắn

Con yêu bố nhiều lắm

Con yêu bố nhiều lắm

Vấn đề của thế giới ngày nay thì ngược lại: con người thì để sử dụng, còn đồ vật thì để yêu thương. 1. Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một[…]

Truyện ngắn

Bỏ của chạy lấy người

Bỏ của chạy lấy người

Trước đây, cứ hễ vợ mở miệng ra là hỏi tiền, vậy mà đã qua ngày lãnh lương mấy hôm rồi mà chẳng thấy vợ hỏi câu đầu tiên là tiền đâu. Chiều hôm ấy, sau khi tan sở, tôi chạy xe về nhà. Về gầ[…]

Truyện ngắn

Có phải tôi đang bị lừa dối

Có phải tôi đang bị lừa dối

Rồi tình cờ, chẳng biết là vô tình hay một sự sắp đặt nào đấy, tôi nhận được một lá thư ngầm với đề tựa : "Gửi em, cô gái đến sau". Và tôi biết đó là người yêu cũ của anh. Lá thư được viết d[…]

Tâm Sự

302 Found

302 Found

[…]

Truyện ngắn

Huyền thoại phần mía ngọn

Huyền thoại phần mía ngọn

Dưới bầu trời mưa luôn có người vui và có người buồn. Mùa hạ năm nay mưa nhiều. Dưới bầu trời mưa luôn có người vui và có người buồn. Người vui vì trời đỡ oi hơn, không khí lành lại sau cơn[…]

Truyện Blog

Những vết xước màu rêu

Những vết xước màu rêu

Câu chuyện là đan xen của những mối tình đẹp như mơ, qua đi rồi còn lại là nỗi đau mãi chẳng lành, là những cuộc gặp gỡ đầy nhân duyên nhưng cũng đầy nước mắt của những trái tim xướt xát sau[…]

Sách Hay

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
The Soda Pop