
Đôi cánh của mẹ
Bình chọn: 272
Bình chọn: 272
Dường như đã lặng lẽ trôi qua cả thế kỷ khi con chìm trong nước mắt. Con từng linh cảm ngày này sẽ đến, rồi sẽ có lúc con gọi mà mẹ không trả lời. Nhưng, con chưa từng nghĩ mẹ sẽ bỏ con mà đi nhanh như vậy, một tia hy vọng mong manh như lóe lên trong lòng con.
Chẳng biết từ lúc nào, bà bảo mẫu đã xuất hiện bên cạnh. Dưới làn mước mặn chát làm nhòe đôi mắt, con chỉ thấy bà ấy cúi xuống xem xét cơ thể mẹ. Rồi, đôi tai ù ù của con chỉ còn đọng lại bốn chữ của bà ấy; bốn chữ-bốn chữ như những con dao lam sắc bén cắt xé da thịt con, như bóng đem u tối nhẫn tâm dập tắt tia săng cuối cùng:
"Mẹ con...đi rồi!"
Trái tim nhỏ bé tựa tấm gương bị đập vỡ thành từng mảnh. Mảnh gương vỡ vô tình đâm nát tâm hồn con. Cả thế giới xung quanh con như sụp đổ, chỉ còn hình bóng mẹ hiện ra trước mắt. Con quơ tay, con cật lực với đến, con cố níu kéo mẹ lại, con khản cổ gào lên trong nước mắt! Nhưng càng chạy tới, bóng mẹ càng nhòe đi. Hình dáng mẹ tàn nhẫn mờ dần, mờ dần, rồi tan biến.Từ đâu bay đến bàn tay con một tờ giăy mang nét chữ yếu ớt mà thân thuộc của mẹ. Con không thể nhớ hết những gì mẹ tâm sự, có lẽ bởi đau thương đã xóa nhòa đi của con một đoạn ký ức.
Mẹ viết, cuộc sống và số phận con người chứa đầy những điều bất thường, những nghịch lý nằm ngoài dự định, ước muốn và toan tính của mẹ.
Mẹ viết, mẹ chưa đủ từng trải, chưa đủ kinh nghiệm để nhận ra vẻ đẹp của cuộc sống, để đem lại cho con một mái ấm gia đình.
Mẹ viết, mẹ đã không thoát khỏi những điều vòng vèo, chùng chình của cuộc sống mà quên mất cái gì gọi là thời gian hữu hạn......
Cuối cùng, mẹ viết, mẹ đã không đủ khả năng để bay theo con đuợc nữa rồi.
Đôi cánh của mẹ, từ giờ trao lại cho con.
Hãy tự bay bằng chính đôi cánh của mình.
Hãy cố gắng chạm đến ước mơ của mình, con nhé.
Mẹ mãi yêu con.
Mẹ mãi bên con...
Sau cùng, mẹ cũng có mãi ở bên con đâu, hả mẹ?
--------------------------------------------------------------
Mẹ nói, khi mẹ đi đến một nơi rất xa, con hãy tưởng tượng những chú chim bay trên khoảng trời xung quanh chính là mẹ. Con sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.
Nói vậy, mẹ là chú chim nào-trong cả một đàn khổng lồ đang bay bên ngoài cửa sổ máy bay kia-hả mẹ? Nhưng công nhận, mẹ ở gần thế này, con chẳng còn cô đơn gì hết.
Mẹ nói, đôi cánh của mẹ sẽ đưa con bay thật cao, thật xa...
Nói vậy, mẹ chính là chiếc máy bay đang chở con xuyên qua Thái Bình Dương này ư?
Mẹ lại nói, mẹ sẽ bay cùng con, mẹ sẽ bay bên con đến cuối đời.
Nói vậy, con sẽ mãi mãi làm một phiên dịch viên giống mẹ, để mẹ chở từ nước này qua quốc gia khác, đến hết cuộc đời rồi!
Mẹ còn nói, mẹ không thể bay cùng con được nữa. Đôi cánh của mẹ từ giờ trao lại cho con.
Đúng như lời mẹ, con đã tự lực cánh sinh, phấn đấu trở thành một phiên dịch viên hàng đầu rồi đấy, mẹ có thích không? Không cần mẹ nâng đỡ gì đâu nhé!
Hình như mẹ nói, đôi cánh của mẹ, chính là đôi cánh của con.
Vậy thì mẹ sẽ mãi mãi ở bên con rồi, vì con sẽ còn bay cao, bay xa hơn nữa, phải không mẹ? Vì đôi cánh của mẹ...
...chính là đôi cánh của con!
Hôm nay là ngày họp phụ huynh cho Tí, mẹ tất tưởi chạy sang nhà hàng xóm mượn đôi dép lành lặn để mang, tự nhiên Tí thấy xấu hổ quá. Dép mẹ cũ lắm rồi, đứt cả rồi , thế mà chẳng bao giờ mẹ n[…]
Truyện ngắn
Tôi chợt hiểu, trước những cơn mưa của cuộc đời, phải chuẩn bị cho mình chiếc ô, sự kiên trì và mạnh mẽ để rồi bước tiếp. Mưa rồi sẽ tạnh, khó khăn rồi sẽ qua, chỉ cần bước đi rồi sẽ thấy Mặ[…]
Truyện ngắn
Nó lặng người. Nó cũng không có bố, chỉ có mẹ và Dương – kẻ kiên trì chịu đựng những bực dọc, khó chịu vô lí lẫn không tên của nó. Nhưng chưa bao giờ nó có cảm giác kì lạ như lúc này. Con b[…]
Truyện ngắn
Ông già và một chiều giông gió
Lần đầu tiên tôi gặp ông là vào lúc tôi đang lang thang trong một buổi chiều tối đầy gió. Mùa hè ở Hà Nội thật là lạ thường, sáng sớm trời mát và trong lành, buổi trưa thì những tia nắng o[…]
Truyện ngắn
Ta đã cùng đi qua những ngày mưa ấy!
Suốt những năm tháng cấp ba ấy, tôi chưa từng có một cơ hội tốt đủ để tôi nói một câu rằng, tôi thích cậu ấy. Chẳng hiểu sao, tôi cũng tự cảm thấy việc có thổ lộ hay không cũng không quan t[…]
Truyện ngắn
Bởi chiến tranh đâu phải trò đùa
Chiến tranh không đùa với ai cả, cũng không phải cứ hạ súng thì đã là kết thúc thế nên, còn hòa bình được ngày nào, hãy cố mà gìn giữ. Bố em, 18 tuổi vào bộ đội. Năm đó là 1974, chiến tr[…]
Truyện ngắn
Hôn nhân mới là lúc bắt đầu tình yêu
Có người nói rằng, hôn nhân là nấm mồ của tình yêu, nhưng tôi một phụ nữ đã kết hôn ngót nghét 12 năm lại không nghĩ vậy, theo tôi hôn nhân mới là lúc bắt đầu tình yêu. Tình yêu tuyệt đẹp. […]
Tâm Sự
"Cô ấy còn trẻ, ngọt ngào, là người thích hợp để lấy làm vợ, nhưng người đàn bà hấp dẫn anh phải trưởng thành, trần tục, kiểu người hiểu rằng anh sẽ chẳng bao giờ cho họ danh phận và sẽ khôn[…]
Sách Hay