
Độc thoại
Bình chọn: 405
Bình chọn: 405
Thực ra thì chị không cần cười tươi như thế làm gì. Chỉ tổ cho Phong đong đầy thêm hình ảnh đáng yêu của chị vào trong con tim yếu mềm của mình. Phong chỉ chờ có vậy là chạy đến dắt xe cho chị. Mà lần nào cũng thế, chỉ giao cái xe qua tay Phong là chị xách túi đi lên, bỏ lại câu: "Cảm ơn nhé!" nghe không mấy cảm xúc.
***
Ngày nào cũng vậy, cứ đúng 7 giờ sáng là Phong có mặt ở công ty. Phong không lên phòng làm việc mà ngồi ngay ở cửa bảo vệ, dõi mắt nhìn người qua kẻ lại.
Con đường này được mệnh danh là con đường mát nhất của quận. Mát ở đây gồm cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Hai bên đường là hàng cây cổ thụ to, cao. Tán lá xòe rộng, rợp bóng xuống đường, mát rượi nguyên cả ngày. Ban đêm thì các em ăn mặc rất "mát mẻ" đứng tràn ra hai bên đường. Có hôm còn diễn ra cảnh giành khách, xô xát nhau dữ dội.
Thời gian đầu, anh bảo vệ trẻ măng nhường cái ghế duy nhất cho Phong ngồi nhưng đương nhiên là Phong từ chối. Đẩy đưa mãi cũng ngại. Phong quyết định kêu cà phê lề đường với mục đích mượn chị chủ quán cái ghế. Dần dà, chị chủ quán để luôn cái ghế bên văn phòng. Thế là Phong làm quen với thứ thức uống mà trước đây anh ghét nhất.
8 giờ. Văn phòng làm việc. Thường thì chị đến đúng giờ hoặc sớm, trễ hơn năm, mười phút. Đúng giờ chị đến, Phong ngửa cổ uống cạn ly cà phê đắng nghét, tỏ ra thỏa mãn bằng cách vỗ vai anh bảo vệ: "Tui lên nghen! Anh tập uống cà phê để uống với tui, thú vị lắm!". Rồi giả đò là tình cờ đi tới, vừa lúc chị loay hoay với cái xe, nhìn Phong nở nụ cười rất tươi.
Thực ra thì chị không cần cười tươi như thế làm gì. Chỉ tổ cho Phong đong đầy thêm hình ảnh đáng yêu của chị vào trong con tim yếu mềm của mình. Phong chỉ chờ có vậy là chạy đến dắt xe cho chị. Mà lần nào cũng thế, chỉ giao cái xe qua tay Phong là chị xách túi đi lên, bỏ lại câu: "Cảm ơn nhé!" nghe không mấy cảm xúc. Kệ, Phong cũng có mong mỏi gì hơn đâu. Chỉ cần nhìn thấy chị mỗi sáng như thế này là một ngày trôi qua đủ ý nghĩa rồi.
Phong yêu nhất đôi mắt chị, đặc biệt là khi chị cười. Phong muốn nhìn chị cười hơn bất cứ thứ gì khác nhưng chị rất ít cười. Hay nói đúng hơn, chị ít cười theo cách mà Phong thích. Đó là nụ cười nhắm tịt hai mắt lại, lúc ấy, dù chị nhắm mắt, nhưng cũng là lúc Phong nhìn rõ đôi mắt chị long lanh và toàn khuôn mặt trở nên rạng rỡ lạ kỳ. Không hiểu sao, Phong lại tự tin cho là nụ cười đó chị dành cho mình.
Hơn một năm quen nhau, chị chỉ cười được khoảng vài lần như thế. Nụ cười dành cho Phong. Chỉ vậy thôi cũng đủ để Phong nuôi hy vọng mong manh. Phong hy vọng rằng, trong trái tim yêu thương của chị, ngoài chồng con ra, có một chút xíu chị dành cho mình. Vậy là đủ. Phong không mong gì hơn. Mà cho dù có trông mong điều gì hơn thì cũng chẳng được. Chị có hẳn một mái ấm hạnh phúc bên anh chồng cực kỳ tận tụy, hết lòng yêu thương vợ con. Người ấy, Phong cũng đã gặp vài lần trong những buổi tiệc tùng ở công ty.
Có những đêm nằm một mình trong căn phòng tối. Nỗi nhớ chị tràn về như cơn thác lũ, nó muốn cuốn trôi tất cả danh dự, sĩ diện, cái "tôi" trong Phong. Phong chỉ muốn bật dậy, đến trước cửa nhà chị, gọi chị xuống. Phong muốn ôm chị vào lòng, dù chỉ một lần. Một lần cho mãi mãi. Nhưng cuối cùng anh không thực hiện được điều đó. Phong lại ước ao, giá như chị khinh bỉ mình, thù ghét mình thì tốt biết mấy.
Phong sẽ dựa vào cái "tôi" to đùng của mình để đuổi hình bóng chị ra khỏi đầu nhưng Lan đã không làm như vậy. Chị luôn nhẹ nhàng, dành cho anh những ngôn từ "chọn lựa" nhất so với những bạn đồng nghiệp. Mà khi đã yêu, người ta hay tưởng tượng và suy diễn lắm! Một cử chỉ nhẹ nhàng cũng đủ để làm dày thêm hy vọng.
Người ta nói rằng, tình cảm cũng là một món nợ mà trong đời, bất cứ ai cũng có vay và trả. Mà Phong là người lỡ vay quá nhiều ở một kiếp nào đấy nên phải trả ở kiếp này, cho chị. Phải chi mà chị chịu nhận cũng đỡ. Đằng này, chị không vay mượn ai, nên cũng chẳng lấy vốn, lãi gì.
***
Ngày cuối cùng trước khi ra tòa ly dị, anh chồng vẫn rất điềm tĩnh, từ tốn như dạo đang tán tỉnh nhau, anh nói với chị khi chị đang ngồi trước bàn trang điểm. "Anh sẽ đưa em đi làm lần cuối".
Không hiểu sao chị lại nhớ tới Phong. Tới ánh mắt bừng sáng lên mỗi khi nhìn thấy chị đi tới. Ánh mắt ấy như có ngọn lửa cháy bên trong. Ánh mắt ấy nói cho chị biết rằng, Phong mong chị biết chừng nào. Chị chưa từng nhìn thấy ánh mắt nào như thế, kể cả người chồng mà chị đã đầu ấp vai kề gần mười năm.
Chị khựng lại. "Em nghĩ không cần thiết đâu. Với lại, chúng ta ở cùng một thành phố mà. Đâu phải vĩnh viễn không gặp nhau. Rồi còn con cái...".
Chị nghẹn lại mỗi khi nhắc đến con. Cu Ken giờ chắc đang nô đùa trong lớp với bạn. Chị và chồng hứa sẽ giữ nụ cười hồn nhiên của Ken bằng cách không bao giờ lớn tiếng với nhau trước mặt con. Kể cả việc ba mẹ từ nay không còn ở chung nữa, Ken vẫn không hay
"Mẹ ơi! Hôm nay con nghe người ta nói mẹ là ca ve đấy. Mấy nhỏ bạn con cũng nói nhưng con không hiểu, ca ve là gì vậy mẹ?" Trở mình trên giường, tôi bắt đầu cảm giác được cái lạnh như đang[…]
Truyện ngắn
Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có bốn bà vợ, bà nào cũng xinh đẹp. Nhà vua yêu người vợ thứ tư nhất và luôn chiều theo mọi sở thích của bà, kh[…]
Truyện ngắn
Thành công đơn giản chỉ là làm đi làm lại một việc, với nghị lực kiên cường; lúc thành công đến, bạn muốn cản cũng cản không được. Khi hay tin một bậc thầy ngành tiếp thiị sắp từ giã sựnghi[…]
Truyện ngắn
Anh về ngay đi, em hết chịu nổi rồi, mẹ anh phiền thật. Uhm, mẹ anh phiền thật, bây giờ anh đang có cuộc họp quan trọng, tối về anh sẽ giải quyết nha em. Tiếng đầu dây bên kia dập máy nghe[…]
Truyện ngắn
Lần ngồi tù thứ tư Miền đã suy nghĩ rất nhiều, anh đã đếm nếu ra tù đúng hạn thì anh đã bước sang tuổi bốn mươi, anh không thể sống thế này mãi, anh muốn thay đổi nhưng không biết phải bắt đ[…]
Truyện ngắn
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Mang cả tấm thân gầy cha che chở cho con... MẸ Lúc nhỏ cỡ 5, 6 tuổi gì[…]
Truyện ngắn
Liên minh phe thất tình - Lam Tiểu Miết
Một cô gái yêu thầm suốt bao nhiêu năm không có kết quả. Một chàng trai bất ngờ phát hiện ra vị hôn thê của mình đi yêu người khác. Tác phẩm đậm chất hài hước xoay quanh câu chuyện "liên mi[…]
Sách Hay
Cuộc sống, nghịch lý và tình yêu
Có một nghịch lý là chúng ta sống một cuộc sống với rất nhiều nghịch lý nhưng chúng ta vẫn yêu và tha thiết với cuộc sống này. Khi còn bé, ta ước mình lớn thật nhanh để có thể được tự do về[…]
Truyện Blog