
Đó chỉ là tên giống truyện
Bình chọn: 291
Bình chọn: 291
Chị Bông lấy chồng...hụt
Một buổi trưa hè gay gắt, chúng tôi đi học về, mệt lã, dừng lại ngồi dưới gốc cây đa đầu làng nghỉ mát, thằng Hùng bỗng từ đầu đường chạy tới :
- Ê tụi bây. Nghe tin gì chưa? Chị bé Bông sắp có chồng rồi. Chị Bông lấy anh Bình con ông trưởng thôn đó.
Thế là, tối đó, chúng tôi lên kế hoạch đi rình hai người họ nói chuyện yêu đương. Thường thì những cặp yêu nhau ở xóm tôi hay ra ngồi ở gốc cây đa bên giếng làng để tình tang tính.
- Bông có thương anh không?
Tôi thấy khuôn mặt tròn vành vạnh của chị Bông mờ mờ dưới ánh trăng, chị có vẻ e thẹn.
- Anh đã hỏi nhiều rồi mà !
- Ừ, thì...anh muốn hỏi nữa, hỏi một ngàn lần cũng muốn hỏi nữa.
- Anh chọc em hoài...!
Lúc đầu, chúng tôi còn cười hi hí sau lại càng to hơn làm hai người họ phát hiện, thẹn muốn đỏ mặt. Anh Bình xách đá ném bọn tôi chạy tán loạn. Còn chị Bông thì đứng mỉm cười.
Nghe tin chị Bông lấy chồng nhiều chàng trai trong xóm tôi đã rất buồn, có người bỏ đi tu, có người thì ở vậy đợi chị, nhiều anh thất tình vô duyên cớ. Trong số đó gã Tâm người được ba chị Bông cưu mang từ nhỏ là buồn nhất. Mọi người ai cũng biết gã yêu chị lắm. Từ nhỏ, gia đình gã vì quá nghèo khổ, anh em đông nên không nuôi nỗi gã. Ba chị Bông vì thương người nên đã đem gã về nuôi. Ông cụ rất thương gã vì gã hiền lành, chịu thương chịu khó. Khi gà chưa gáy gã đã thức dậy cho cá dưới ao ăn, nấu cám cho lợn, quét lá cây ngoài vườn,...gã làm như một con trâu cho nhà chị. Nhà chị ai cũng thương gã nhưng duy chị Bông thì ghét lắm. Gã không chịu lấy vợ, dù ba chị đã nhiều lần tạo điều kiện và xem gã như con trong nhà. Gã bảo:
- Con chỉ yêu có mỗi em Bông thôi. Con sẽ ở vậy đợi khi nào em lấy chồng con mới cưới vợ.
Mỗi lần đi củi trên rừng xa, mấy ngày không gặp chị là gã nhớ đến cồn cào, gã quên ăn, quên ngủ vì chị. Gã bảo với mẹ chị:
- Con chỉ cần được nhìn thấy em Bông là sung sướng lắm rồi mẹ ạ!
Rồi ngày đám cưới chị cũng đến. Nhưng tiệc cưới của chị lại biến thành đám tang thương đau đớn nhất trong đời chị. Anh trai chị đã bị anh trai anh Bình đâm chết do một sự hiểu lầm. Từ đó, hôn lễ bị hủy bỏ, chị đau khổ trước nỗi đau quá lớn này. Chị không còn như ngày xưa nói cười nữa mà trở nên lặng lẽ.
***
Chị Bông...chính thức lấy chồng
Từ sau ngày tang thương của gia đình chị, thì lại có nhiều anh trong xóm tôi vui mừng vì chị vẫn chưa có chồng. Nhất là gã, tuy gã rất đau lòng khi thấy chị đau khổ nhưng ít ra gã vẫn còn có hi vọng. Đây là cơ hội cho gã ở bên và chăm sóc cho chị. Nhưng rồi chị bỏ nhà lên thành phố, chị được người chú giới thiệu đến một nhà hàng phục vụ khách du lịch ở thành phố. Chị cố gắng làm việc thật nhiều để quên anh Bình, quên đi nỗi đau mất anh trai. Chị còn yêu anh Bình lắm và anh cũng vậy. Nhiều lần anh đi tìm chị nhưng vì gia đình phản đối nên anh đành cưới vợ.
Nghe người ta kể rằng, từ khi có chị làm tại nhà hàng thì khách đến đông như kiến. Ai cũng muốn ngắm cô đứng quầy lễ tân trẻ trung xinh xắn, mang vẻ đẹp nhà quê mặn mà của chị.
Nhiều ông khách dòm ngó chị mà chị vẫn kiên quyết giữ vẻ mặt lạnh như băng. Nhưng rồi tức nước vỡ bờ vào một ngày.
- Em lại uống với anh ly nào. Em xin quá. Em tên gì?
- Cháu chỉ đứng quầy chứ không uống bia được mong chú thông cảm? Cháu tên Bông.
- Ồ! Tên đẹp giống người quá.
- Cho anh hôn cái nào cưng? Tối nay đi với anh nhé! Tiền với anh không thiếu đâu cưng.
Rồi gã ôm và ve vuốt lên khuôn mặt chị. Chị giảy dụa và bỏ chạy vào trong khóc nức nở, chưa bao giờ chị thấy nhục nhã đến vậy. Một người đàn ông bằng tuổi cha chị mà.... Rồi chị nghỉ việc quay về quê ở với ba mẹ như xưa. Dù sao vết thương tình trong chị cũng đã được thời gian vá lại tuy chưa lành hẳn nhưng vẫn đủ cho chị nguôi ngoa.
Gã vẫn còn ở nhà chị, chờ đợi ngày chị về. Chị vẫn không mẩy mây để tâm đến gã. Sau ngày ấy, chị cũng có vài mối tình nữa nhưng rồi cũng không đi đến đâu. Ba mẹ chị buồn bã:
- Có con gái lớn trong nhà như hũ mắm treo đầu giàn, mẹ lo lắm, con liệu mà có chồng đi. Năm nay đã ngoài ba mươi rồi. Mẹ thấy thằng Tâm vừa hiền lành, vừa đảm đang, con yêu nó về sẽ hạnh phúc nhất đó. Ba mẹ thương nó lắm. Mà nó yêu con đến vậy nữa. Coi như con vì mẹ mà ưng thằng Tâm có được không?
Ba chị cũng muốn chị lấy gã nên nhiều lần đòi chết vì chị.
- Tao nuôi mày đến tầm này tuổi rồi giờ coi như tao van xin mày đấy.
Thế là, chị cắn răng làm đám cưới với gã. Sau bao nhiêu năm chờ đợi, mơ ước cuối cùng gã cũng cưới được chị. Điều mà gã có nằm mơ cũng không thể xảy ra. Gã chăm lo cho chị như chăm một quả trứng sợ nó vỡ, như bông hoa sợ tàn.
Hai tháng trôi qua kể từ ngày chị lấy gã, mặt chị lặng lẽ, nghe đâu chị và gã chưa bao giờ nằm cùng nhau. Gã vẫn kiên trì chiều chuộng chị, đến cả quần áo những ngày chị có bịnh, gã cũng giặt sạch và thơm phức. Gã làm hết mọi việc không để chị phải lo
Rồi khi con lớn lên, con sẽ hiểu. Mẹ mong con trở thành người đàn ông tốt và sẽ không bao giờ làm rơi một giọt nước mắt nào của người phụ nữ yêu con. Con nhớ nhé, đừng bao giờ làm rơi nước m[…]
Truyện ngắn
Có làm thì mới có ăn Không dưng ai dễ đem phần đến cho. Một người đàn bà ăn xin đã đến cửa nhà tôi, cầu xin mẹ tôi cho bà ta ít tiền. Người ăn xin rất nghèo, áo quần bà ta nhàu nát, cũ rích[…]
Truyện ngắn
Ờ! Mẹ lại quên mất... Người mẹ nhếch nụ cười méo xệch. Người mẹ còng lưng xuống mảnh ruộng, đôi tay thoăn thoắt nhổ từng búi cỏ mọc nham nhở. Trời nắng cháy, mồ hôi bà đổ ướt cả tấm lưng á[…]
Truyện ngắn
Dù sống trong hoàn cảnh không mấy sung sướng như người ta nhưng họ lại hạnh phúc rất nhiều khi họ luôn luôn bên cạnh nhau mỗi lúc khó khăn, chia sẻ buồn vui, nụ cười cũng như nước mắt. Liệu[…]
Truyện ngắn
Những chiếc áo màu xanh da trời
Món quà đầu tiên Thiện tặng chị là chiếc áo màu xanh da trời. Năm chị 29 tuổi, lần đầu biết yêu. Anh 32 tuổi. Anh bảo, là lần cuối biết yêu. Ngày chọn áo cưới, anh thờ ơ với các váy áo màu t[…]
Truyện ngắn
Vĩnh biệt mùa hè - Nguyễn Đông Thức
Câu chuyện về 4 cô học trò Hằng, Hân, Hoa và Hạ. Bộ tứ 4H của lớp 12A đã "làm mưa làm gió" không chỉ trên thị trường sách mà cả trong điện ảnh và âm nhạc trên dưới 20 năm. Ca khúc Vĩnh biệ[…]
Sách Hay
Ngôi trường làng nọ được sưởi ấm bằng lò than lớn và cũ kĩ . Một cậu bé có nhiệm vụ là mỗi sáng phải đến trường sớm đốt lửa lò sưởi ấm cho căn phòng trước khi thầy giáo và các bạn đến. Vào […]
Truyện ngắn
Trước đây, cứ hễ vợ mở miệng ra là hỏi tiền, vậy mà đã qua ngày lãnh lương mấy hôm rồi mà chẳng thấy vợ hỏi câu đầu tiên là tiền đâu. Chiều hôm ấy, sau khi tan sở, tôi chạy xe về nhà. Về gầ[…]
Truyện ngắn
" Hoan, bạn luôn tìm cách làm người khác bị tổn thương! Nhưng rồi bạn sẽ là người bị thương nhiều nhất!" Một hồi chuông ngắn, rụt rè. Cánh cổng hé mở. Sau cổng sắt, hiện ra một vòm lá thẫm […]
Truyện ngắn