
Điều đơn giản - Điều tự nhiên
Bình chọn: 316
Bình chọn: 316
Tôi đến sân bay, chạy thật nhanh đến khu vực bay quốc tế, hi vọng cậu ấy chưa bay. Tôi nhìn thấy gia đình cậu đứng đó, những người bạn của cậu, nhưng...cậu đâu rồi. Tôi ngờ rằng cậu đã vào làm thủ tục tới nơi, và sẽ không dại gì mà chờ một con bé vô tình như tôi; xét cho cùng, cậu ấy không có lỗi, cậu ấy đã nói với tôi sự thật, về ước mơ của cậu ấy; và tôi với lòng ích kỷ, đã ngang bướng không chấp nhận sự thật đó ... giờ cậu ấy đi rồi, tôi biết làm gì bây giờ đây...Tôi khóc mất rồi, tôi mất cậu ấy rồi!
- "Này mít ướt, tớ tưởng cậu không đến chứ?" – giọng nói ấm áp, dịu dàng vỗ về tôi. Tôi còn chưa kịp hiểu ra vấn đề, thì người ấy đã ôm chầm lấy tôi – "Đền bù cho cú va chạm hồi đó nhé"...là cậu ấy, cậu ấy vẫn chưa bay.
Tôi nấc lên, nghẹn ngào "Sao cậu biết tớ đứng đây? Tớ tưởng cậu đi rồi" – tôi buông cậu ra, nước mắt vẫn cứ chảy, nhưng đã bình tĩnh hơn.
- "Tớ đã luôn tin rằng, cậu sẽ đến – vì cậu là người yêu tớ mà. Vì vậy, tớ sẽ luôn nhìn thấy cậu. Hiểu chứ?" – cậu làm tôi xúc động, tôi định nói thì cậu đã lấy tay che miệng tôi lại.
-" Cậu đã từng hỏi tớ, điều gì sẽ chia cách chúng ta. Vậy bây giờ, tớ chỉ muốn hỏi cậu một câu: Điều gì sẽ giúp chúng ta luôn ở bên nhau?"
Đến giờ, tôi vẫn không hình dung được rằng cậu ấy sẽ hỏi tôi như thế, chỉ nhớ lúc đó, tôi đã nói thật chậm với cậu rằng: "Niềm tin sẽ giữ chúng ta ở lại bên nhau, và tớ tin cậu, cậu biết đấy." – Tôi nhận thấy nụ cười tỏa nắng của chàng trai tôi yêu đẹp hơn bao giờ hết, và đến lúc đó, tôi nhận ra rằng cũng đã đến giờ chúng tôi phải chia tay, nhưng chia tay theo kiểu "anh sẽ quay về" ấy.
- "Chúng ta sẽ làm được. Tớ tin cậu. Vì cậu là người tớ yêu" – cậu ấy đã nói như thế - thật nhẹ nhàng và bình yên.
Những tháng ngày sau đó...
Hiện tại, chúng tôi vẫn đang rất hạnh phúc, mặc dù không được ở bên nhau như những cặp đôi tôi thường bắt gặp trên phố. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy buồn lắm, nhưng ngẫm lại, cậu ấy chắc cũng nhớ tôi da diết, tôi lại bật cười trước suy nghĩ mơ mộng của mình.
Ngày cuối tháng 5/2014..
- "Ngay từ lần đầu gặp mặt, mình đã biết cậu là một cô gái thật đặc biệt" – chàng trai mỉm cười chuẩn bị hành lý cho kỳ nghỉ hè đầu tiên sau 2 năm rời Việt Nam. "Rồi chúng ta sẽ lại cùng nhau ăn kem chuối" – cậu nghĩ.
Mấy tiếng "con hoang" như một vết chém sâu hoắm vào tâm hồn non nớt của tôi. Không biết từ bao giờ, trong tôi chỉ còn lại sự căm ghét người mẹ tật nguyền của mình. Trong mắt tôi, mẹ là một k[…]
Truyện ngắn
Mẹ đã đau lòng đến thế nào khi sinh ra gã, mẹ cũng đã khóc quá trời khi từng ngày nhìn gã phải lớn khôn. Thật tâm mẹ muốn gã bé thơ mãi mãi, muốn ở mãi trong vòng tay mẹ. Mà mẹ cũng biết, ừ […]
Truyện ngắn
Cũng từ sau đêm hôm đó, tôi lặng lẽ đi theo chị làm người canh chừng đầy nhiệt tình mà chưa từng vặn vẹo, lý do lý tứ thêm một lần nào nữa. Tôi là tên ăn trộm. “Cướp!... Cướp!...” Tôi thả […]
Truyện ngắn
"Có những kỷ niệm vội qua đi như những cơn mưa" 1. Mẹ bảo tớ rằng lúc còn nhỏ tớ sinh ra ở Sài Gòn, ở đó được vài năm thì gia đình tớ chuyển ra bắc sống. Trong những miền ký ức sâu thẳm củ[…]
Truyện ngắn
"Lương tâm là vô giá, làm người có thể để mất cái gì thì mất nhưng nhất thiết không được để mất lương tâm". Hà Tam là lái xe chở hàng hóa. Hôm nay, xe đang bon bon chạy trên đường bỗng nhiê[…]
Truyện ngắn
Ba xuất hiện, mẹ thấy như trời bừng sáng khi nhìn thấy ba lững thững đi vào nhà,trong người mẹ có cảm giác lâng lâng như muốn bay bổng, như muốn nhảy la, như muốn làm cái gì đó thật ồn ào ná[…]
Truyện ngắn
Bác sĩ khuyên tôi nên đưa mẹ về nhà chăm sóc, bởi vì thời gian sống của người còn khoảng 3 tháng.Rời khỏi phòng bác sĩ, tôi nghẹn ngào, nước mắt dàn dụa trên má. Vậy là mọi hy vọng cứu sống […]
Truyện ngắn
Con cái mãi mãi là khối thịt đỏ hỏn trong lòng cha mẹ, một báu vật trong tay cha mẹ. Chúng ta mãi mãi là nỗi bận tâm mà cha mẹ già không bao giờ buông bỏ được... Khi còn học ĐH, một lần đi […]
Truyện ngắn
Hoá ra em chưa bao giờ quan tâm đến cảm giác của tôi
Mỗi lần ăn cơm tôi rất sợ rớt cơm hay thức ăn xuống nền vì như thế em sẽ nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn. Tôi chỉ có thể giúp em rửa chén mà thôi. Quả thật, tôi rất là sợ em y như một đứ[…]
Tâm Sự