
Coi tay vào sáng mưa
Bình chọn: 296
Bình chọn: 296
Chủ nhân của bàn tay mà bà đang ngây dại rờ rẫm đây chắc cũng xem được chương trình ấy nên theo dấu bà mà gửi tay về. Chắc cái vết cấn sâu trong trí nhớ ấu thơ của nó duy nhất chỉ hình ảnh mẹ đã buông tay bỏ mặc mình ở góc chợ. Mẹ đi thẳng, không ngoái lại.
Bà thầy từng nghĩ nếu có thể cải sửa cái hình ảnh sau cùng đó của mình - một bà mẹ nhẫn tâm - bà đổi mạng cũng đành. Điều đó là không thể, bà thật sự tuyệt vọng.
Mưa tạnh, có mấy giọt nước rơi trên cúc áo người đàn bà. Ti vi nhà hàng xóm đang phát bản tin các băng nhóm tội ác thanh trừng nhau ở tận bệnh viện, một người bị mã tấu chặt đứt tay trái, giá xăng tăng, một làng chài khỏa thân biểu tình đòi lại những chiếc tàu đánh cá bị bọn Lạ cướp mất. Người đó sốt ruột ngó lên vách. Bà không chắc anh ta nhìn đồng hồ hay cái ảnh đen trắng chụp cận mặt một thằng bé sún răng cười toe treo gần đấy. Bà không nhìn mặt khách một lần nào, biết chắc chắn không phải nó.
- Đàn em tôi dặn hỏi kỹ, nó hỏi có phải vào tù nhiều lần không, hay chỉ ở một lần dài cho tới chết? À, nó còn hỏi nếu chẳng may bị kêu án tử, thì nó sẽ bị bắn hay tiêm thuốc độc?
Sau mỗi câu hỏi, bà thầy cảm giác mình vừa bị phạt một nhát. Rúm ró. Người đó khủng khỉnh cười, rút con dao ra khỏi mặt bàn chảy máu, đi ra cửa, và nói ngoái vào "Cô Năm từ từ mà coi cho kỹ, tôi đói rồi, chờ không nổi. À, đàn em tôi dặn cô cứ giữ, nó không cần nữa. Lìa thì cũng đã lìa rồi, mạch máu chết nên không thể nối lại..."
Bàn tay vẫn còn nằm lại trên mặt bàn trầy xước. Bàn tay để ngửa. Cụt đến nửa ống. Vô nghĩa biết bao một bàn tay không còn cầm nắm được. Bà thầy bói già kêu con ơi, níu mãi bàn tay xanh xao đó.
Bây giờ, khi đã lớn tôi mới hiểu rõ cảm giác muốn về với thời ấu thờ, về với những ngày chạy rông trưa hè, vô lo vô nghĩ. Sinh ra trong một gia đình thuần nông bình thường nhưng tôi luôn cả[…]
Truyện ngắn
Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh: "Loại chó thông minh nhất có thể đạt được tới trình độ như thế nào?". Anh trả lời: "Trừ chuyện không biết n[…]
Truyện ngắn
Hắn gọi tôi là "Phù thủy tai quái". Đơn giản là vì dù hắn có sử dụng chiêu trò nào đi nữa thì tôi vẫn phát hiện ra những "Romantic love story" của hắn. Sau đó là những cuộc gặp gỡ bí mật vớ[…]
Truyện ngắn
Sợ rằng tôi không hiểu điểu gì đang xảy ra, anh tôi vươn người sang và thì thầm, "Dì nhìn thấy xúc xích của bố, vì vậy bố tìm cách giết dì." Bố tôi quay sang chúng tôi và nói với giọng nghiê[…]
Truyện ngắn
Tình yêu và hàng trăm thứ khác
Tôi đã từng có một tình yêu đẹp, nhưng tôi đã để tình yêu ấy ra đi một cách lặng lẽ, không ồn ào, không níu kéo hay một chút nuối tiếc. Và cho đến mãi tận sau này tôi vẫn không hề cho rằng q[…]
Truyện Blog
Tôi vẫn tin trong lòng người đàn ông luôn có một bóng hình mà dẫu có yêu tiếp trăm ngàn lần nữa cũng không thể phai nhạt. Chỉ là cảm xúc đứng yên, kí ức đã chìm sâu vào một tấm phong ấn mang[…]
Truyện Blog
Vì cậu là Nắng, còn cô ấy là Cây
Với tôi, cô bạn ấy là Nắng. Nắng rực rỡ, lung linh, Nắng chứa chan bao niềm hạnh phúc, Nắng làm cho cuộc sống của tôi sôi động hơn bội phần. Và tôi thích Nắng. Thích những lúc Nắng cười, Nắn[…]
Truyện ngắn
Bạn có yêu thương ai đó không?
Audio Trên đường về nhà hôm qua, tôi bật đài trên xe ô tô để nghe bản tin Chicago. Tôi nhận ra ngay rằng giọng của phát ngôn viên nghe rất buồn. Một vụ tai nạn máy bay đã xảy ra ở phía bắc […]
Truyện Blog