
Có một vùng kí ức tuổi thơ trong tôi
Bình chọn: 270
Bình chọn: 270
Đó là lần đầu tiên trong đời tôi ăn trộm thứ không phải của mình : Tôi đã bẻ 6 bắp ngô! Cánh đồng ngô rộng lớn ấy bọn trẻ con vẫn hay ăn trộm như thế. Mang ngô về nhà tôi hí húi lột vỏ bỏ vào nồi, hai chị em định nhúm lửa thì mẹ về. Mẹ hỏi : " Ai cho con ngô?".
Tôi chưa kịp nói dối thì út Trung đã líu lo : " Chị Hà bẻ trộm của người ta đấy mẹ ạ. Mẹ yên tâm không ai nhìn thấy chị ấy ăn trộm.". Mẹ quát như muốn khóc : " Ai cho con làm thế hả Hà? Ai cho con tập cho em ăn trộm. Cái thứ ăn trộm xấu xa lắm con biết không?". Mẹ cầm roi mây vung lên, tôi oà khóc, mẹ buông thỏng chiếc roi...Mẹ vớt mấy bắp ngô bỏ vào một cái rá tre rổi bảo tôi theo mẹ.
Mẹ dắt tôi đến nhà chủ đồng ngô xin lỗi người ta rồi trả tiền mấy bắp ngô. Chủ nhà tốt bụng sởi lởi chẳng nỡ mắng mỏ còn bênh tên ăn trộm là tôi. Họ còn cho thêm độ mươi bắp ngô nhưng mẹ nhất định không nhận mà xin mua mấy chục ngô, mẹ bảo : " Cám ơn các bác, tôi phải dạy lại cháu. Các bác thông cảm con dại cái mang".
Về nhà mẹ không mắng nữa mà chụm lửa luộc ngô gọi 3 chị em ngồi trên chiếc chiếu hoa dưới dàn thiên lý râm mát kể chuyện cho chúng tôi nghe chờ ngô chín. Mẹ vừa kể vừa khóc, 3 đứa tôi vừa nghe vừa khóc, tôi cứ bó gối khóc rấm rứt mãi...Chuyện kể về một chú bé mồ côi.
Ngô chín mẹ chọn những bắp ngon nhất bóc vỏ, thổi cho bớt nóng rồi phát cho từng đứa rồi rót nước luộc ngô vào một cái ca to, mẹ bảo uống nước ngô vừa mát vừa ngọt. Buổi trưa hôm ấy tôi đã được ăn những bắp ngô ngon nhất trong đời. Đó cũng là bài học đầu tiên về lòng tự trọng mà mẹ dạy cho chúng tôi.
3. Tuổi thơ tôi thích mùa thu lá rụng. Chẳng phải mơ mộng lãng man gì cho cam . Có tí tuổi đầu đã biết thế nào là lãng mạn. Đơn giản vì mùa lá rụng chị em tôi tranh thủ xách chổi, xách bao ra ngoài đường đi vơ lá, quét lá trên đường cái quan. Nhà tôi không làm ruộng, không có rơm rạ để làm chất đốt nên cái đốt nhà tôi khan hiếm lắm, toàn phải tiết kiệm từng tí một. Quét lá cả mùa thu nhà chúng tôi có chất đốt cho cả mùa đông.
Mùa ấy còn là mùa các anh chị Phụ Trách Đội thành lập các Đội Thiếu Nhi ra đình làng tập văn nghệ, nghi thức đội để thi giữa các làng với nhau. Ai đã từng trãi qua những ngày ấu thơ ở miền quê Bắc Bộ chắc chẳng ai quên " mùa thiếu nhi" ấy. Hằng xinh xắn nên được chon rước ảnh Bác Hồ, đó là vị trí mà bất kì đứa bé nào cũng ước muốn được đứng nhưng nơi ấy chỉ dành cho những đứa bé bụ bẫm, đáng yêu thôi.
Thú thực ngày ấy tôi cũng có khát khao bé xíu ấy, thích đến nổi đêm về nằm mơ thấy mình mặc váy hồng, tóc cột nơ hồng, chân đi đôi hài trắng, đầu đội tràng hoa cau cùng một đứa trẻ xinh xắn khác rước ảnh Bác...Nhưng vì hồi ấy tôi còi cọc lắm, lại đen nhẻm xấu xí nên toàn bị đứng cuối hàng.
Tôi yêu mùa thu cũng bởi mùa ấy bưởi nhà và mấy cây bưởi lòng đào trong vườn nhà tôi chín rộ. Mùa ổi chín gọi chim về ríu ran náo động cả ban trưa. Tôi cứ rình lúc mẹ ngủ là tót ra vườn ngồi xuống thảm lá lặng im ngó lên vòm cao cây khế ngọt giữa vườn có đôi chim đang mớn mồi cho bầy con nhỏ. Tôi say sưa ngắm mà không biết mình đã khóc, đã ước mình là chú chim ở giữa tổ kia có đủ cha, đủ mẹ...Những chú chim non trong cái tổ nhỏ xíu mà ấm áp , an toàn kia...
Mùa trăng trong veo gối đầu lên đùi mẹ cả 3 chị em rúc rích cười thò ngón tay bé xíu vào lòng tay mẹ chơi " Chi chi chành chành".
Mùa thu làm tôi nhớ nhiều thứ lắm...Nhớ cả cái bức tường rêu xanh nhà cụ Quý có đám dây leo tốt um cả 4 mùa xanh lá trổ những bông hoa li ti đỏ rực...Nhớ đám bạn thuở nhỏ chơi trò ú tim, tôi dại dột rúc vào đống rơm để kiến đỏ bấu vào cắn sưng người khóc ầm lên tức tưởi...
Tuổi thơ tôi...
4. Chiều nay khi cánh cò trắng đậu lại bên bờ vuông tôm miền Tây, khi ánh chiều hắt lên những tia vàng vọt cuối ngày, khi mùi cơm trên bếp nhà ai vừa chín tới thoảng bay theo gió khiến tôi nhớ quá tuổi thơ tôi. Nhớ làng tôi hiền lành như cổ tích, nhớ ngôi nhà có khu vườn nhỏ mẹ thường chải tóc bên hiên...Mẹ tôi một mình nằm lẻ loi bên dòng sông uốn quanh ngôi làng đã hơn 5 năm nay...Như chạm vào kỉ niệm, như chạm vào phần đời trong trẻo của tôi ngỡ đã phủ bụi thời gian...
Bà tôi lưng còng da trổ đồi mồi, tóc cước đã đến cái tuổi gần đất xa trời vẫn minh mẩn, mỗi lúc nghe điện thoại của đứa cháu trôi dạt như lục bình vẫn bảo : " Hà ởi, mày có chiêm bao mẹ mày về không?"...Mẹ vẫn về trong những giấc mơ, mẹ vẫn đẹp xinh tóc dài chấm gót, vẫn nâng chúng tôi dậy sau những vấp ngã, vẫn mỉm cười khi chúng tôi thành công, vẫn dạy chúng tôi tự lòng tự trọng, kiêu hãnh mà sống giữa cuộc đời...
Tự nhiên thèm quá một bắp ngô căng sữa nóng hổi mẹ luộc mà tôi vừa ăn vừa khóc vì thương mẹ, thương mình. Đó là lần ăn trộm duy nhất đời tôi...Tự nhiên thèm
Nhiều năm sau, tôi cũng không làm sao quên được cái ngày hôm ấy cái ngày mà cha xé hết tập vở của tôi! Hôm đó, tôi đi học về trễ hơn mọi bữa, trời đã nhập nhoạng tối. Cha đứng đợi ở cửa, q[…]
Truyện ngắn
"Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó" Khuyết danh Vị vua nọ đang đi công du trên một chiếc tàu thì gặp cơn bão lớn. Gi[…]
Truyện ngắn
Có khi nào con tim bạn muốn như vậy nhưng bỗng dưng lại hành động trái ngược với con tim. Hoặc có đôi khi cái miệng của bạn lại thốt lên những lời phản bội trái tim của mình? Lên cấp 2, […]
Truyện ngắn
Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh: "Loại chó thông minh nhất có thể đạt được tới trình độ như thế nào?". Anh trả lời: "Trừ chuyện không biết n[…]
Truyện ngắn
Vị tết của những đứa con xa quê
Tối qua, nghe mẹ kể qua điện thoại rằng nhà mình cũng đang chuẩn bị mọi thứ để đón Tết, nào bánh chưng, nào kẹo, mứt, nào đào, nào mai... con cũng đã thấy Tết đang về, gần lắm. Đồng hồ đang[…]
Truyện ngắn
Tôi thỉnh thoảng lại phải ngồi nhẫn nại nghe từ đầu tới cuối một câu chuyện tình. Người kể chuyện tình thường buồn, hoặc buồn cười, nhưng tựu trung là không có hậu. Sau một tình yêu thường l[…]
Truyện Blog
Nó trở về, vẫn qua con đường gạch dài lổng chổng, nhưng giờ rêu đã phủ đầy. Nó lặng lẽ tiến đến vại nước đậy nắp kín với cái gáo dừa bên trên, run rẩy lấy gáo dừa, mở vại ra múc nước, chợt..[…]
Truyện ngắn
Tôi chỉ xin em...nếu em có lòng thương tôi thì đừng lạnh lùng khiến tôi phải đau đớn thêm nữa. Nếu em mở lòng tôi sẽ chạy đến bên em... Phải chăng yêu là muôn vàn đau khổ...Tôi đã yêu ,yêu […]
Tâm Sự