Có một người thầy...
Bình chọn: 172
Bình chọn: 172
(BlogRadio.Yn.Lt - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên")
Thấy thầy vui vẻ, rạng rỡ, chúng tôi nhìn nhau cười và cảm thấy hạnh phúc lây. Ấm áp làm sao!
***
Thầy rất thích vẽ ( hiển nhiên, vì là giáo viên dạy vẽ mà!). Chúng tôi rất thích xem thầy vẽ. Những hình ảnh đẹp lạ lùng, kì diệu hiện ra dưới đôi tay " phép thuật" của thầy.
Tranh thầy vẽ rạng rỡ, đầy màu sắc tươi sáng, trái ngược với cuộc đời đầy những mảng tối bất hạnh của mình. Vợ con thầy mất đã lâu trong một vụ tai nạn. Thầy vẫn sống thui thủi, cô quạnh trong căn nhà cấp 4 cũ kỹ, khuất sâu trong hẻm nhỏ cuối đường. Thầy đã ngoài 40, tóc điểm bạc.Thầy thường đến lớp với một chiếc cặp nâu sờn vài, giá vẽ và hộp màu đã vơi phân nửa.
Thầy hiền lắm, chẳng bao giờ la rầy đánh mắng học trò cả. Vậy mà có lần tôi - đứa ngỗ nghịch nhất lớp đã bày trò chơi khăm. Chả là hôm đó, sau khi bị nhắc nhở bằng một cái vỗ lưng nhẹ nhàng ( tôi đang nằm ườn ra trên bàn mà không chịu làm gì cả), tôi có ý nghĩ trả thù. Ngay hôm sau, kiếm được mấy quả chuối xanh, tôi cùng mấy thằng "quỉ con" lén bôi nhựa chuối vào tựa lưng ghế thầy. Thầy bước vào lớp cười thật tươi. Lúc kéo ghế ngồi. Thầy nhìn sững , nhíu mày nhưng lại cười ngay. Cả một tiết, thầy đứng dạy mà không hề tỏ thái độ gì, như chưa hề có gì xảy ra. Chúng tôi cứ lấm lét nhìn thầy, chờ " sấm sét" (!)
Bỗng nhiên, tôi thấy hối hận quá! Lúc ra về, chúng tôi kéo nhau đến xin lỗi thầy. Thầy vẫn cười cười, xoa đầu chúng tôi rồi xoay sang hỏi han chuyện nhà từng đứa. Cả bọn cúi gằm mặt, muốn tìm một cái lỗ trên nền nhà để chui xuống!
Một hôm, thầy bỗng khác mọi ngày. Thầy vào lớp, giọng run run xúc động, thầy mời chúng tôi tới dự buổi triển lãm tranh ở Nhà Văn Hóa Huyện ( À thì ra trong đó có tranh thầy!)
Bước vô gian phòng rộng lớn, dày đặc những tranh, những tượng của những họa sĩ tên tuổi, sau một hồi tìm kiếm, chúng tôi mới bắt gặp nơi cuối phòng có một bức tranh treo khiêm tốn, như nép vào góc khuất – bức tranh của thầy tôi! Chả thấy ai ngó ngàng đến khu vực ấy, đến bức tranh "Cánh đồng quê" ấy! Ôi, tội nghiệp thầy!
Chợt nhớ đến cuốn sổ ghi cảm tưởng của khách, tôi cùng đám bạn hí hoáy ghi lại cảm nghĩ khi xem bức tranh nằm trong góc với những lời tán dương nồng nhiệt!
(còn phải giả nét chữ để thầy khỏi nhận ra!).
Hôm sau, thầy tươi cười vui vẻ nói với chúng tôi: " Bức tranh của thầy có đến mấy người thích các em ạ! Ban tổ chức có cho thầy xem nhận xét của họ". Thấy thầy vui vẻ, rạng rỡ, chúng tôi nhìn nhau cười và cảm thấy hạnh phúc lây. Ấm áp làm sao!
Giờ thầy đã đi xa, xa mãi, cũng sau một vụ tai nạn... Chắc thầy sẽ sum họp cùng vợ con, cùng gia đình. Chỉ tiếc rằng từ nay chúng tôi không còn được nghe giọng nói ấm áp của thầy, không được thấy thầy cười nữa, và nhất là... không còn được xem thầy vẽ nữa rồi! Thầy ơi!
Măng Hình
Đôi khi tôi biết Gió có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng rồi lại im lặng, với tôi Gió luôn là một người đặc biệt nhưng tôi biết Gió không bao giờ thuộc về tôi. Ngày tôi gặp Gió cái ấn […]
Truyện ngắn
Thời gian qua đi. Cái gì quen? Cái gì lạ? Cái gì xa? Cái gì gần? Cái gì đã quên? Cái gì còn nhớ? Ai lặng lẽ đi xa? Và rồi ai, lại lặng lẽ trở về? Nắng vẫn vàng. Vàng những căn nhà cao tầng[…]
Truyện ngắn
Khi ấy tôi mới 5 tuổi, còn mẹ tôi đang ngồi lau sàn bếp. Tôi kể cho bà nghe về người bạn gái mới ở trường. Mẹ đột nhiên ngẩng lên nhìn tôi và hỏi: "Hai người bạn thân nhất của con là ai?". […]
Truyện ngắn
Bạn gái và người yêu - Nguyễn Thế Toàn Minh
Dở khóc dở cười những trò chọc ghẹo đó, Tú luôn tìm cách tránh mặt Quân. Nhưng Tú càng trốn thì Quân càng muốn tiến lại gần. Bạn gái và người yêu xoay quanh chuyện tình rắc rối của ba nhân […]
Sách Hay
"Chí Phèo của Nguyễn Đức Mậu thì mất tích, còn Chí Phèo của nhà này thì xuất hiện." Tớ là Chíp. Tớ 10 tuổi, sống cùng ba mẹ và bà chị hai dữ dằn. Tớ thích ăn kem, ngắm sao và đọc sách. Nhà […]
Truyện ngắn
Người đời có câu: "Con gái hưởng phước cha", vậy mà ba tôi đã xin nhận công tác tận chi nhánh công ty tại miền nam như một thỏa thuận ngầm với mẹ rằng hai người chính thức ly thân. Tôi đã ở[…]
Truyện ngắn
...Gã đơn phương kết thúc hợp đồng. Kim không ăn cắp, không tọc mạch, nhưng đã làm tổn thương tâm lý bà chủ một cách "nghiêm trọng". Bây giờ bà ta thậm chí còn mơ hồ hơn cả mơ hồ. Nói khác đ[…]
Truyện ngắn