
Cô hàng xóm
Bình chọn: 306
Bình chọn: 306
***
Khi mới chuyển tới tôi đã có một cơn hú vía cũng vì cái giọng thánh thót của cô. Đang nấu ăn trong bếp thì nghe tiếng khóc la bên nhà kế bên " Anh ơi! Tỉnh dậy đi... ". Tôi cứ nghỉ nhà hàng xóm có chuyện gì nên vội chạy qua. Nào ngờ đâu đó chỉ là cô đang diễn lại đoạn phim hàn quốc nào đó mà mẹ cô bỏ dở.
Trong nhà cô lúc nào cũng ồn ào tiếng cười nói, mà nhân vật chính là tiếng cô hàng xóm. Có những hôm đến tận 11 h đêm tiếng nói ấy vẫn còn lanh lãnh. Không hiểu sao nhà hàng xóm này nhiều chuyện để nói thế không biết?. Hay tại tôi ở một mình nên thấy ghanh tỵ không khí gia đình của người ta. Không biết vì cái gì nhưng tóm lại tôi thấy mình nên tìm một ngôi nhà trọ khác yên tĩnh hơn.
Công việc của tôi đi từ sáng tới tối đầy những áp lực nặng nè. Nên tôi muốn tìm một nơi yên tĩnh để lấy lại cân bẳng cuộc sống. Thế mà khi về tới nhà lại không được yên ổn với cô hàng xóm có tiếng lảnh lót hơn cả chim sơn ca thế này.
Ôi! Hôm nay chủ nhật rồi.
Mình phải tranh thủ tận hưởng những điều tuyệt vời nhất thôi!
Tôi lên 1 list danh sách trong đầu nào là đi chợ, nấu ăn, mua một số vật dụng trang trí lại nhà. Phải rồi mình cần mua mấy chậu lan treo trước hiên cửa thì tuyệt vời.
Tôi nhanh chóng bắt tay vào thực hiện ý tưởng. Đi dạo hết 3 nơi bán cây cảnh mà chưa có chậu nào ưng ý mà vô tình tôi thấy một chậu cúc nhỏ màu vàng đang lung lây đón nắng. Tôi mua luôn 3 chậu mà không cần suy nghĩ về những chậu lan người bán vừa đem ra.
Cuối cùng thì tôi cũng về đến nhà với những lĩnh kỉnh đồ trên xe. Đang lay hoay lấy đồ xuống vào nhà thì thấy cô đứng ngoài cửa.
- Anh mới đi chợ về đó àh! – giọng nói nhẹ nhàng đến lạ
- Vâng. Sao cô không vào nhà mà lại đứng đây?
- Lúc sáng em đi vội nên quên cầm chìa khóa nhà. Giờ phải chờ mẹ về.
- Thế thì cô vào nhà tôi chơi, rồi chờ Bác gái về. Chứ đứng ngoài nắng lắm.
- Vâng! Cảm ơn anh. Mẹ tôi cũng về gấn tới rồi.
Sau cuộc nói chuyện tôi chưa hết sửng sốt, mọi ngày tiếng nói cô thánh thót lắm cơ mà. Hay cô này là chị em sinh đôi với cô kia nhỉ?. Những dòng suy nghĩ về chuyện cô hàng xóm trôi qua nhanh để giành chổ cho việc treo 3 chậu cúc này chổ nào đây?. Chen ngang dòng suy nghĩ của tôi là cuộc trò chuyện của cô
- Mẹ định cho con trở thành châu phi luôn hả?
- Ai bảo đi có chìa khóa nhà cũng không nhớ. Giờ lại trách mẹ là sao?
-.....
Sao kỳ vậy, cũng một con người này mới 5 phút trước nói chuyện với mình nhẹ nhàng lắm mà. Chỉ 5 phút sau giọng lại thánh thót đến thế?. Phải chăng giọng nói nhẹ nhàng khi nảy chỉ dùng khi nói với người ngoài như tôi, còn bản chất thật là khi nói chuyện với người nhà nhỉ?.
Ôi! thật là khó hiểu quá đi.
Ring – ring – ring
- Chiều nay qua đón tôi đi với nha
- Đi đâu?
- Đi đám cưới thằng Huy chứ đi đâu nửa
- Hôm nay 25 rồi àh
- Lam quên thật đó hả?
- Uh, tui quen mất. May mà Phượng gọi cho tôi chứ không thì...
- Thế 6h qua rước tôi nha
- Uh
Hôm nay đám cưới thằng Huy mà mình cũng quên. Đầu óc mình dạo này quên trước, quên sau hết. Chết thật!!!!!!!!!!!!!
Thôi cố làm cho xong mấy cái này đã. Lỡ mua về rồi bỏ lung tung chật nhà. Cuối cùng thì cũng xong, ngôi nhà của tôi đẹp lên hẳn nào là hoa cúc treo trước nhà, một cái bếp gọn gàng, thêm giấy dán tường mới. Tuy là nhà thuê nhưng tôi muốn gắn bó lâu dài nghẹt nổi là cô hàng xóm quá ồn ào. Lúc này cái dạ dày của tôi biểu tình kịch liệt mà tôi chưa nấu gì cả?. Thôi hôm nay đành ăn quán vậy. Hay mình điện phượng đi ăn rồi qua đám cưới vì tới đó mà chưa ăn gì hết thì có nước chết với cái bọn " bợm nhậu " lớp mình thôi. Tôi tìm cái điện thoại gọi cho Phượng
- Gì thế Lam? Lam đến nhà Phương rồi ah
- Không. Chỉ hỏi Phượng ăn gì chưa. Lam ghé chở đi ăn trước
- Phương đang đi trang điểm rồi, đi ăn nữa trôi hết son phấn ông ơi
- Thôi Lam ghé đâu ăn rồi hãy qua chở Phượng
- Uh, thế thì Lam đi ăn một mình.
Vậy là tôi đi ăn xong qua đón Phượng, sau 1 thời gian dài chen chúc ngoài đường thì tôi với Phượng cũng đến được lễ cưới. Trong sảnh đã bắt đầu làm lễ, chưa biết phải ngồi đâu thì thằng Minh cùng lớp vẫy tay. Thế là tôi và phương bon chen chung bàn với nhóm luôn. Vì tôi vào sau nên bị mấy thằng tranh thủ phạt tôi uống 100%. Lại thêm một ly chung vui cùng cô dâu chú rể khi kết thúc nghi lễ nữa. Ôi! tôi choáng váng luôn. Mặt bắt đầu nóng lên và
Mẹ biết con sẽ là cô gái mạnh mẽ
Đừng khóc nhé con! Dù có chuyện gì xảy ra mẹ vẫn luôn ở bên cạnh con. Mẹ ơi, đừng khóc. Dù chuyện khủng khiếp hay tồi tệ đến đâu con sẽ không rời xa mẹ. Chiếc xe cứu thương lao vun vút […]
Truyện ngắn
Với mẹ, hoa là thứ không ăn được, tất nhiên, trừ loại có lõi vừa mới xuất hiện vài năm trở lại đây. Ai sáng kiến ra cái kim tây cũng hay. Họ đem hoa bày bán ở cổng trường, nhiều hoa giả, và[…]
Truyện ngắn
Đêm đó tôi cùng một đồng nghiệp theo các anh công an phường X đi bắt gái mại dâm. Mặc đồ dân sự, đi xe máy, mang theo còng, thẻ ngành và súng, các anh chở chúng tôi ngồi sau, lượn ra các ngã[…]
Truyện ngắn
Thân em như hạt mưa sa... Dân làng gọi cô là Lú. Có người giải thích rằng cô có tính hay quên, hay lú lẫn, chồng con dặn trước quên sau. Có những buổi đi họp trưởng xóm phổ biến công việc r[…]
Truyện ngắn
Audio Khi còn nhỏ, mỗi buổi chiều tôi lại háo hức đứng ở ngõ ngóng bố về. Bóng ông đổ dài theo chiếc xe đạp thồ cũ rích, nhọc nhằn đạp từng vòng. Phía sau xe, những bao tải lá lớn chất cao […]
Truyện ngắn
Bạn gái và người yêu - Nguyễn Thế Toàn Minh
Dở khóc dở cười những trò chọc ghẹo đó, Tú luôn tìm cách tránh mặt Quân. Nhưng Tú càng trốn thì Quân càng muốn tiến lại gần. Bạn gái và người yêu xoay quanh chuyện tình rắc rối của ba nhân […]
Sách Hay
Audio Tôi là một tài xế taxi. Không nhiều tài xế nhận làm việc ca đêm. Riêng tôi, vì cuộc hôn nhân mới tan vỡ với Rachael nên tôi đồng ý. […]
Truyện ngắn
Đánh giá tình yêu qua việc thanh toán hóa đơn
Muốn nhìn rõ bộ mật thật của một phụ nữ, cần nhìn khi họ đã tẩy trang xong. Muốn nhìn rõ bản chất của một người đàn ông, cần nhìn sau khi đã chia tay họ. Muốn thấy rõ mức độ tình cảm của một[…]
Truyện Blog
42 lời khuyên của cha mà bạn cần ghi nhớ
Con số 42 tưởng rằng rất nhiều, nhưng mỗi lời khuyên đều ngắn gọn và vô cùng sâu sắc. Chắc hẳn có không ít bạn, khi cha mẹ cất lời khuyên sẽ gạt phăng đi và nghe tai phải cho ra tai trái[…]
Truyện ngắn