Cô đơn cũng không khóc
Bình chọn: 281
Bình chọn: 281
Tôi thích đi tàu vòng quanh nước Pháp, Nguyên cũng vậy. Những chuyến đi không quá dài, trầm mặc băng qua rừng, qua đồi, qua cánh đồng...mỗi lần đều mang theo biết bao niềm lưu luyến bé nhỏ. Cứ nghĩ đến là lại khát khao đi, bỏ quên tất cả, mà đi. Trong hạnh phúc.
Thành thật mà nói, tôi không thích hoa oải hương vì bản thân không thể hiểu được sự vô vị từ chúng. Nhưng đứng trước một cánh đồng tím ngắt, ngả rạp vào nhau dưới ánh nắng vàng mượt mà như mật, bàn tay nằm trọn trong tay Nguyên. Khoảnh khắc ấy, suốt cuộc đời sẽ vĩnh viễn ghi tạc lại, chú thích ngắn gọn trong năm từ "Tuổi thanh xuân tươi đẹp". Vậy là đủ.
Nguyên mùa hè ấy đã hỏi tôi về K bằng một thái độ rất từ tốn và ân cần. Nhưng tôi muốn Nguyên đừng hỏi. Dù rằng đó là sự ích kỷ hết sức vô lý, nhưng tôi muốn Nguyên đừng hỏi. Bởi vì trong lòng mình, tất cả những gì dành cho K cũng đã được ghi tạc lại cùng Hà Nội, cũng được chú thích rằng "Tuổi thanh xuân mãi mãi".
***
Hà Nội. 2010.
Tôi về Hà Nội cùng Nguyên, lần đầu tiên. Tháng Hai, Hà Nội mưa phùn lạnh tê tái. Buổi tối hẹn gặp K ở một quán vỉa hè ăn chân gà nướng, uống vodka Hà Nội. Tôi đi với Nguyên. K đi cùng bạn gái mình. 4 người ngồi sát vào nhau trong đêm, hít hà, suýt xoa. Tôi chống cằm, mỉm cười nhìn K ủ tay cô bạn gái trong tay mình, thi thoảng lại thổi nhè nhẹ cho ấm. K ngẩng đầu lên nhìn tôi pha chút ngại ngùng. Chúng tôi không nói gì nhiều, không nói gì quá sâu sắc, quá to tát. Đến tầm 11 giờ thì chào tạm biệt nhau, đi ngược về hai hướng.
Nguyên ôm vai tôi hỏi. "Em có buồn không đấy?".
Ừ, tôi có buồn không nhỉ? Có thể buồn không khi bấy nhiêu thời gian đã đi qua như một trận mưa rào mùa hạ. Có thể nào buồn không khi bản thân mình là người đã quyết định không ngoảnh đầu lại một lần nào, tiến vào phòng cách ly sân bay một ngày xưa cũ ấy? Có thể buồn không nhỉ khi đứng trước người đàn ông mà mình đã có nhiều tình cảm, sự kiêu hãnh luôn dẫn lối cho trái tim?
Tôi nắm chặt lấy tay Nguyên. "Không, em không buồn anh ạ!"
Nhưng mà. Tôi biết mình đã luôn hối tiếc một điều duy nhất.
Những ngày tháng ấy. Khi tuổi trẻ là thứ tiên dược thần kì. Nhẽ ra tôi nên một lần nói với K.
"Đôi lúc cô đơn...hãy để em được khóc!"
Mẹ là cô dâu năm 28 tuổi. Những năm vừa thống nhất đất nước mạng người quý lắm. Mẹ về làm dâu chưa tròn ba tháng, bố lĩnh án tù 5 năm sau một lần không làm chủ tốc độ, gây ra cái chết của ng[…]
Truyện ngắn
Này anh, khi mình là vợ chồng, em muốn ngày ngày dậy hơi sớm một chút, dẫu em ngủ không đủ giấc thì em vẫn muốn vợ chồng mình ăn sáng ở nhà, một bữa sáng ấm cúng đón chào một ngày mới. ... […]
Truyện ngắn
Không biết kiếp trước bố có làm điều gì sai không mà giờ để con yêu của bố phải khổ hết cái này đến cái khác? Bố biết bố có lỗi với con nhiều lắm, nhưng rồi sau này khi lớn lên, khi con trư[…]
Truyện ngắn
Sau khi tụi mình học chung với nhau gần hết năm, tớ nhận ra cậu thật sự rất là dễ thương nhé. Không phải vì cậu cho tớ mượn vở Văn hôm tớ nghỉ học, hay chỉ bài kiểm tra Sử cho tớ sáng nay m[…]
Truyện ngắn
Anh à, có khi nào anh đọc những dòng tâm sự này không nhỉ. Em nghĩ là khó lắm, à, chắc chắn là không! Nốt hôm nay thôi, em hứa là sẽ không nhớ về anh nữa anh ạ. Đầu tiên, em sẽ cố gắng quên […]
Tâm Sự
Tình yêu và hàng trăm thứ khác
Tôi đã từng có một tình yêu đẹp, nhưng tôi đã để tình yêu ấy ra đi một cách lặng lẽ, không ồn ào, không níu kéo hay một chút nuối tiếc. Và cho đến mãi tận sau này tôi vẫn không hề cho rằng q[…]
Truyện Blog
Câu chuyện là đan xen của những mối tình đẹp như mơ, qua đi rồi còn lại là nỗi đau mãi chẳng lành, là những cuộc gặp gỡ đầy nhân duyên nhưng cũng đầy nước mắt của những trái tim xướt xát sau[…]
Sách Hay
Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó chỉ biết dạo chơi ở những nơi đáy biển sâu nhất, lạnh nhất, những âm thanh vắng lạnh vang lên, từng giọt từng[…]
Truyện ngắn