
Chuyên gia đun nước
Bình chọn: 211
Bình chọn: 211
Nó không bao giờ đun nước ở nhà cả. Quanh năm, suốt tháng nó la cà khắp thôn xóm, sang cả mấy làng lân cận để... đun nước cho các gia đình có công việc gì đó.
***
Không ai còn nhớ tên thật của nó nữa. Mọi người đều gọi nó là: "Chuyên gia đun nước". Kể cũng đúng thôi vì nó có biệt tài đun nước.
Nó là con trai chừng 18 tuổi, nhỏ bé, ngờ nghệch, nói ngọng líu, mặt mũi khó coi, không biết chữ, không biết làm gì ngoài việc đun nước. Nghe nói, cha nó đã từng là bộ đội chống Mỹ, có thể nó bị nhiễm chất độc màu da cam chăng? Nhưng, mấy đứa em nó đều có ngoại hình và trí tuệ bình thường...
Nó không bao giờ đun nước ở nhà cả. Quanh năm, suốt tháng nó la cà khắp thôn xóm, sang cả mấy làng lân cận để... đun nước cho các gia đình có công việc gì đó. Nhà ai có đám cưới hỏi, tang ma, liên hoan...là nó có mặt ngay. Phải nói là nó đun nước rất khéo, từ việc nhóm lửa, bắc nồi, đun sôi rồi rót vào phích.
Nó làm rất chuyên nghiệp, như một người được đào tạo bài bản vậy. Nó làm rất tự nguyện, không đòi hỏi gì hết, chỉ cần cho nó ăn và gói thuốc lá là xong. Có lẽ vì vậy mà mỗi khi trong vùng có đám ma, đám cưới hay công việc gì đó, người ta chẳng cần ai phân công người đun nước cả...
Một hôm, nó tới đun nước cho một đám cưới ở làng bên. Đám cưới rất to, hoành tráng. Người ta kê gạch thành mấy cái bếp ở một chỗ khuất để nó đun nước. Một mình nó loay hoay đun mấy nồi nước một lúc. Tới giờ dự tiệc, người ta mang cho nó một suất thức ăn để nó vừa đun nước vừa ăn...
Tiệc tan, vì trời đang mưa nên mọi người ngồi lại uống nước, trò chuyện, chúc tụng nhau rôm rả. Nhưng hết nước uống, mấy "nhân viên tiếp tân" vội vàng đi tìm nó. Họ thất kinh khi thấy nó nằm sóng soài dưới đất, cái nồi đã lật nghiêng trên bếp. Nó bị bỏng rất nặng, vài người vội vàng đưa nó đi cấp cứu bằng xe máy, mặc dù tại đám cưới này có rất nhiều xe hơi.
Nó nằm viện mà chẳng có ai đến thăm viếng ngoài người nhà nó. Vài ngày sau nó qua đời vì bị bỏng quá nặng và nhiễm trùng.
P/S: Viết từ môt câu chuyện có thật.
Những con ngựa trong công viên
Đúng hơn là chúng tôi phải tiết kiệm. Chính xác. Đó không chỉ là vấn đề đối với những vợ chồng trẻ như chúng tôi, đang chăm sóc đứa con đầu lòng. Rất từ lâu, nó đã trở thành một vấn đề nan g[…]
Truyện ngắn
Bố mẹ, lấy nhau như thế là đã 26 năm. 25 năm mình có mặt trên đời là khoảng hơn 20 năm nghe bố mẹ cãi nhau. Số năm còn lại là vì bố đi vắng. Số lần mẹ vật mình ra để kêu ca và khóc lóc thì k[…]
Truyện ngắn
Thôi thì từ nay nàng ở nhà cho nó lành, chỉ cần nàng mạnh mẽ với mỗi tôi là đủ lắm rồi... Tôi là con một, công tử con nhà giàu, muốn gì được nấy. Tôi sống trong lồng kính với đầy đủ tiện ng[…]
Truyện ngắn
Có những sự thật lòng phải đi kèm điều kiện, như vậy người ta gọi là nịnh bợ. Trong buổi uống cà phê thường lệ vào buổi sáng, vụ trưởng Crôm vô tình nói rằng ông ta và vợ có vé đi xem há[…]
Truyện ngắn
Đó là ông Bảy Chánh, Việt kiều mới về làng tôi. Nghe nói ông về được nửa năm đã giúp làng xây đường xá, đình chùa, trường học rồi lập cả quỹ khuyến học, ai cũng tấm tắc khen ông có cái tâm, […]
Truyện ngắn
Thực tình, má còn không biết cái thai trong bụng mình là của ai thì làm sao trả lời ba cho được. Cuối cùng thì ngày cưới của chị tôi cũng đã được ấn định. Còn ngót một tháng nữa Hai sẽ chí[…]
Truyện ngắn
Bởi vì, em ạ, miệng nói yêu nhau, nhưng hai con người không thể hiểu nổi nhau, không bao giờ biết người kia thực sự muốn gì, hay phải làm gì để làm cho nhau vui, thì buồn lắm... Tình yêu...[…]
Truyện ngắn
Và đó là lần cuối nó gặp cậu. Ngày cậu đi, nó đã không đến tiễn. Vừa tỉnh giấc, nó chồm dậy mở toang cánh cửa sổ để cho cơn gió mùa thu lùa vào căn phòng bé nhỏ, cuốn theo vài chiếc lá vàn[…]
Truyện ngắn