
Chiếc rương kính vụn
Bình chọn: 179
Bình chọn: 179
- Em thấy hổ thẹn quá! - Người con út rơm rớm nước mắt. - Chính chúng ta đã ép bố phải hành xử như vậy, bởi vì chẳng ai thèm nhớ đến những lời dạy bảo cùa bố thời thơ ấu.
***
Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông góa vợ làm nghề khâu vá sống trong túp lều nhỏ. Dù cả đời làm việc rất chăm chi nhưng về già, ông chẳng tích lũy được bao nhiêu. Càng ngày, đôi tay ông càng run rẩy trong khi đôi mắt thì kèm nhèm không sao khâu được thẳng thớm.
Ông lão có ba người con trai, cả ba đều đã khôn lớn và có gia đình. Người nào cùng bận rộn với cuộc sống riêng nên chẳng mấy quan tâm đến người cha già. Mỗi tuần, họ chỉ ghé qua nhà ông lão một lần.
Ông lão ngày càng già yếu hơn và số lần ghé thăm của các con ông cũng thưa thớt dần. Ông tự nhủ: "Các con không còn muốn ở bên ta nữa, chúng sợ ta sẽ là gánh nặng của chúng", ông thức suốt đêm trằn trọc suy nghĩ và cuối cùng nảy ra một kế hoạch.
Sáng hôm sau, ông lão đến thăm người bạn làm nghề thợ mộc và đề nghị ông này đóng cho một chiếc rương thật lớn. Kế đến, ông đến nhà người bạn thợ rèn nhờ làm một cái ố khóa cũ kỹ. Cuối cùng, ông đến chỗ người thợ thổi thủy tinh xin tất cả những mảnh kiếng vụn.
Ông lão mang chiếc rương về nhà, bỏ đầy thủy tinh vụn vào trong rồi khóa nó lại và đặt dưới bàn ăn. Một buổi tối nọ, cả ba người con đến nhà ông dùng bữa tối và vô tình đụng phải chiếc rương dưới gầm bàn.
- Trong này có gì thế bố? - Họ cúi xuống xem xét.
- Ồ, có gì đâu các con. - Người bố trả lời. – Chỉ là một ít tiền bố dành dụm được thôi.
Cả ba người con trai lắc chiếc rương xem nó nặng nhẹ thế nào thì nghe thấy tiếng kêu lẻng xẻng vang lên. "Chắc là bố đã để dành được rất nhiều vàng." - Họ thì thầm với nhau.
Cả ba người thống nhất với nhau rằng họ cần phải canh chừng cái gia tài khổng lố đó. Thế là họ quyết định sẽ thay phiên nhau đến ở với bố, để chăm nom cả ông bố lẫn gia tài. Tuần đầu tiên người con út dọn đến nhà bố, coi sóc mọi thứ và nấu ăn cho ông. Tuần thứ hai đến lượt người con kế và tiếp đến là người anh cả. Mọi chuyện cứ đều đặn diễn ra như thế cho đến ngày ông lão lâm bệnh và qua đời. Họ tổ chức lễ tang cho ông lão thật trịnh trọng. Họ nghĩ với một gia tài kếch sù dưới gầm bàn kia thì việc phung phí đôi chút cho đám tang cũng không hề gì cả.
Khi mọi thứ đã hoàn tất, cả ba anh em lục tìm chìa khóa và mở cái rương. Lúc này, họ nhận ra bên trong chỉ toàn mẩu thủy tinh vụn.
-Thật là một trò bịp đáng khinh. - Người anh cả hét lên. - Bố đối xử thật không ra gì với con cái mình.
- Nhưng liệu bố còn có thể làm gì khác chứ? - Người con kế buồn bã đáp lại. - Chúng ta phải thành thật đối diện với chính mình. Nếu không phải vì chiếc rương này, có lẽ chẳng ai thèm để ý đến bố cho tới ngày bố lìa đời.
- Em thấy hổ thẹn quá! - Người con út rơm rớm nước mắt. - Chính chúng ta đã ép bố phải hành xử như vậy, bởi vì chẳng ai thèm nhớ đến những lời dạy bảo cùa bố thời thơ ấu.
Nhưng người anh cả vẫn lục lọi chiếc rương để kiếm tra xem có thứ gì giá trị nằm lẫn giữa đám thủy tỉnh không. Anh ta trút tất cả máu vụn xuống nền nhà cho đến khi chiếc rương trống rống.
Cả ba người con im lặng nhìn vào bên trong, nơi người cha đã khắc một dòng chữ dành cho họ: "Hãy biết tôn kính cha mẹ mình".
Nó thấy mình lạc, lạc giữa cuộc đời chính nó, giữa những sự sắp đặt trớ trêu của tạo hóa. Đó là những ngày tháng năm nó mới học lớp Hai. Những đêm tối nằm yên lặng trên chiếc giường nhỏ dướ[…]
Truyện ngắn
Sáng nào ngoại tôi cũng lom khom đi xé lịch trên tường để đếm ngày đếm tháng. Trong những ngày năm cùng tháng tận, ngoại thường nói, "sắp hết năm rồi bây ơi". Chập choạng ít hôm nữa là ăn tế[…]
Truyện ngắn
Tôi xoay hắn lại gằn từng tiếng vào tai hắn: Này Nôbita hãy đợi đấy tập ba! Nói xong tôi chạy vội vào nhà. Hắn vẫn kịp hét lên: Xuka, tôi sẵn sàng đợi! Vẫn như thói quen ở thành phố, sáng[…]
Truyện ngắn
Nó hay nhìn trộm Huy trong lớp. Cậu ấy là lớp trưởng, cậu ấy mạnh mẽ, cá tính, manly, hơn đứt mấy anh giai Hàn Quốc mà bọn con gái ở lớp hay đọc báo rồi rú ầm lên cười với nhau.... Nó thích […]
Truyện ngắn
Duyên trời định - An Tư Nguyên - 2013
Đây có thể được coi là tác phẩm được chờ đợi nhất trong năm 2013 .Đến với tác phẩm của Tiểu Lệch có một sức mê hoặc lạ kỳ, rõ ràng là những câu chữ rất nhẹ nhàng, lúc đọc nụ cười luôn ở trên[…]
Sách Hay
Giờ đây tôi mới nhận ra rằng bấy lâu nay sự quan tâm của em dành cho tôi chỉ đơn thuần là tình bạn. Em tốt với tôi và tốt với tất cả mọi người khác nữa. Chỉ tiếc là tôi không nhận ra sớm hơn[…]
Tâm Sự
Bà mẹ quê, ngày tháng không ao ước gì
Mẹ mình, dù có quê kiểu làng thôn hay thị trấn, dù có quê xìtin này hay quê xìtin kia, thì đó là cái quê luôn đáng được thứ tha và kính trọng. Hôm rồi tôi đi chợ Dalat, thấy có hai bà mẹ[…]
Truyện ngắn
Đấy. Có khi, tiền mới làm được người ta trắng mắt ra. Làng Bãi Trạm nằm về phía hạ lưu con sông Bình Thiên, một con sông nhỏ nhưng dài, mát xanh và sâu hút. Ngôi làng nằm trọn trong vòng ta[…]
Truyện ngắn
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về
Những chuyến đi thời sinh viên nghèo, thiếu thốn đã để lại cho tôi một "di sản văn hóa" không bao giờ phai nhòa: thích ở quán trọ . Hoặc cũng có thể là do sau này lớn lên, tình hình kinh tế […]
Truyện ngắn